Hi Du Hoa Tùng

Một âm thanh lãnh khốc vang lên, tia chớp màu đen trong nháy mắt phá tan kiếm khí của Lưu Phong, còn dư lực tiếp tục phản kích đến Lưu Phong.
 
"Quả nhiên là dùng tinh nguyên bản thân để liều mạng." Lưu Phong tâm sinh cảnh giác, vội vàng huy động Hạo Thiên Kiếm nghênh đón.
 
"Ầm." Một tiếng nổ cự đại vang lên, tia chớp màu đen hoàn toàn bạo liệt, điện cầu bắn ra điên cuồng.
 
Tứ phía điện cầu bao phủ lấy Lưu Phong, va chạm với hộ thân cương khí, phát ra tiếng nổ không ngừng.
 
"Bất hảo." Lưu Phong trong lòng hoảng hốt. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì e là hắn sẽ bị tia chớp màu đen thôn phệ.
 
"Ha ha, tiểu tử thúi, xem ngươi như thế nào đắc ý nữa." Mặc dù hao phí một nửa tinh hoa của bổn thân nhưng Y Xuyên rất hưng phấn.
 
"Đừng cao hứng quá sớm." Lưu Phong cười lạnh một tiếng, trên thân Hạo Thiên Kiếm nhất thời bốc lên một ngọn thanh sắc hỏa diễm, trong nháy mắt cắn nuốt lấy tia chớp màu đen.
 
Thanh âm lách tách vang lên. Thanh sắc hỏa diễm đã hoàn toàn đốt cháy tia chớp màu đen.
 
Y Xuyên thấy vậy, thân thể rung động: "Có thể sao? Ngọn lửa kia là cái gì mà có thể thiêu đốt được Hắc Ma thiểm điện?"
 
"Trên đời này không có gì là không thể." Lưu Phong lạnh nhạt nói.
 
"Mẹ kiếp, liều mạng." Mắt nhìn thấy mình hao phí tinh hoa, thi triển Hắc Ma thiểm điện cũng không thể giết được Lưu Phong, Y Xuyên nhất thời trở nên điên cuồng.
 
"Liều mạng cái rắm. Ngươi chỉ có đường chết mà thôi." Lưu Phong khinh thường cười nói.
 
Y Xuyên ánh mắt lạnh lẽo, há miệng phun ra số tinh hoa còn lại, hai tay giơ cao Hắc kiếm, chém đến.
 
Lưu Phong cũng không dám coi thường. Vội vàng thúc giục Nguyên Anh lực, Hạo Thiên Kiếm tựa hồ hiểu được tâm tình của chủ nhân, nhất thời ngân lên một tiếng trong suốt, phát ra ánh sáng trắng trong suốt như ngọc.
 
Y Xuyên giờ phút này hai mắt đỏ rực, tâm trí chỉ có hai chữ giết chóc.
 
Lưu Phong khẽ rùng mình. Hắc Vân đã nói qua với hắn. Đây chính là Hắc Ám võ sĩ cuồng hóa.
 
Hắc Ám võ sĩ cuồng hóa sẽ mất mạng nhưng trong nháy mắt lực lượng sẽ tăng lên.
 
"Ầm!"
 
Một tiếng nổ mạnh vang lên, hai người nhanh chóng tách ra. Lưu Phong thần sắc ngạo nghễ đứng im, sắc mặt mặc dù có chút tái nhợt nhưng thân thể không hề bị thương.
 
Y Xuyên thì thê thảm hơn nhiều, toàn thân đều có thương tích do kiếm khí gây ra, toàn thân máu huyết tuôn chảy, từ từ rơi xuống đất. Hiển nhiên là đã đoạn khí vong mạng.
 
Nhìn Lưu Phong từ trên trời hạ xuống, Địch Nguyên Xuân há hốc mồm, lắp bắp: "Ma quỷ, ma quỷ."
 
Lưu Phong khẽ mỉm cười: "Nếu ngươi thích quỷ như vậy thì để ta cho ngươi xuống địa ngục gặp quỷ. Lưu Phong dứt lời huy vũ Hạo Thiên Kiếm chém xuống.
 
Rời khỏi Hầu tước phủ, tâm tình hắn trở nên thoải mái hơn rất nhiều, huýt sáo một tiếng, Thần Hành chú thi triển, lao tới Kim Vận bá tước phủ.
 
Bá tước phủ thì khác biệt so với Hầu tước phủ, lúc này đèn đuốc vẫn sáng rực. Ngay cả đại môn cũng rộng mở, dường như là để chờ đón Lưu Phong.
 
Lưu Phong còn đang kinh ngạc thì một ả thị nữ tiến đến, nhìn Lưu Phong nói: "Tước gia, phu nhân đang chờ người."
 
Lưu Phong khẽ ngạc nhiên: "Vị tỷ tỷ này, phu nhân như thế nào mà biết ta sẽ đến?"
 
"Nô tỳ cũng không biết. Phu nhân chỉ dặn nô tỳ ở đây chờ Tước gia." Thị nữ cung kính trả lời.
 
Lưu Phong cũng không hỏi nhiều, theo ả thị nữ đi vào.
 
"Tước gia, phu nhân nói trước hết mời Tước gia tắm rửa, thay quần áo."
 
Lưu Phong bất giác kinh hãi. Xem ra Kim Vận phu nhân đã sớm biết đêm nay hắn làm gì. An bài cho hắn tẩy rửa máu tanh.
 
"Được rồi."
 
Rất nhanh chóng bốn ả mỹ tỳ thay thế ả thị nữ kia, giúp Lưu Phong đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm lúc này đã chuẩn bị sẵn nước nóng. Trên mặt nước trải đầy hoa.
 
Trong lúc Lưu Phong còn đang quan sát thì một ả mỹ tỳ (ỳ nữ xinh đẹp) dịu dàng nói: "Tước gia, xin mời cởi bỏ y phục."
 
Lưu Phong nở nụ cười, dang tay ra. Tức thì hai ả mỹ tỳ tiến đến cởi bỏ quần áo, dẫn hắn xuống hồ tắm.
 
Lưu Phong đang muốn đi theo các nàng xuống nước thì một thanh âm ôn nhu vang lên: "Các ngươi lui ra. Ta hầu hạ Tước gia tắm rửa."
 
Lưu Phong trong lòng âm thầm kêu lên: "Kim Vận phu nhân."
 
Quay đầu lại quả nhiên là Kim Vận phu nhân. Nàng mặc quần trắng mỏng manh, mang một đôi guốc mộc đơn giản nhưng tinh xảo. Nhìn xuyên qua quần lụa mỏng, Lưu Phong thậm chí còn thấy rõ nội khố của nàng.
 
Bốn ả mỹ tỳ xoay người rời đi, cửa phòng tắm cũng được đóng lại.
 
"Công tử, mọi chuyện xong rồi sao?" Kim Vận phu nhân đi đến, ngồi xuống bên cạnh Lưu Phong, cầm lấy bình rượu đã chuẩn bị trên bàn, rót cho Lưu Phong và chính mình một chén.
 
Lưu Phong tiếp nhận chén rượu, khẽ nhấp một ngụm: "Xong hết."
 
Ngừng một chút Lưu Phong chợt hỏi: "Phu nhân, người làm thế nào mà biêt được đêm nay ta động thủ."
 
"Công tử xuất ra động tĩnh lớn như vậy. Ta không muốn biết cũng chuyện vạn nan. Nếu đêm nay ta không phái người đi xem thì sợ rằng Hầu tước phủ đã có binh mã hoàng thành kéo đến.
 
Lưu Phong âm thầm gật đầu, quả là hắn cũng có chút khinh thường.
 
Lúc nãy đánh nhau với Y Xuyên, âm thanh phát ra thật lớn. Cũng may có Kim Vận phu nhân chu đáo, giúp hắn thoát khỏi binh mã của hoàng thành.
 
Bất quá Lưu Phong cũng hết sức kinh ngạc, thế lực của nàng quả thật không thể xem thường. Khơi khơi chỉ là Bá tước mà có thể ngăn cản binh mã hoàng thành? Phải biết rằng binh mã hoàng thành trực tiếp phụ trách an ninh cho hoàng cung. Cho nên cho dù là nhất phẩm đại quan cũng không thể ra lệnh cho bọn chúng.
 
Ánh mắt Lưu Phong chìm đắm trong sự quyến rũ của nữ nhân này. Hắn ngửa cổ, uống cạn chén rượu, một luồng nhiệt khí chạy dọc xuống bụng hắn: "Phu nhân, chuyện lần này xin đa tạ ngươi."
 
Kim Vận phu nhân mỉm cười, lộ ra một sự dịu dàng mê người: "Công tử khách khí, đó vốn là chuyện mà ta phải làm."
 
Không đợi Lưu Phong nói chuyện, Kim Vận phu nhân đã buông chén rượu trong tay xuống, hai tay đặt lên vai hắn, xoa bóp.
 
Cùng lúc hai vú cao ngất cũng chà xát vào lưng Lưu Phong. Cảm giác mềm mại, ấm ấm của nữ nhân nhanh chóng truyền đi toàn thân hắn.
 
"Công tử, chúng ta xuống nước nhé." Kim Vận phu nhân sắc mặt dâm đãng, kéo tay hắn tiến vào hồ tắm.
 
Kim Vận phu nhân giờ phút này cũng đã cởi bỏ quần lụa mỏng, thân thể tuyệt mỹ như ngưng chi ngọc phu hiện ra trước mắt Lưu Phong. Thân thể của nữ nhân thành thục thật là hấp dẫn. Áo ngực màu trắng bao lấy hai vú vĩ đại, bụng trắng ngần không chút mỡ, hai chân thon dài trong suốt, khẽ chuyển động trong nước, bất quá động tác này càng làm cho giải đất tam giác thần bí càng thêm dụ hoặc.
 
Đối mặt với thân thể hấp dẫn của Kim Vận phu nhân, Lưu Phong nội tâm được một trận nhộn nhạo. Đưa tay cởi bỏ áo ngực, làm lộ ra hoàn toàn hai ngọn núi tròn trĩnh cao vút.
Kim Vận phu nhân thấy ánh mắt nóng bỏng của Lưu Phong chiếu rọi trên người, khẽ thẹn thùng, ôn nhu nói: "Công tử, ngươi thích nhìn ta lắm sao."
 
"Đương nhiên là thích, hơn nữa ta còn thích ăn." Lưu Phong lưu manh trả lời.
 
"Chán ghét, ngươi thật là háo sắc." Kim Vận phu nhân trong miệng nói Lưu Phong háo sắc nhưng hai tay lại ôm lấy bầu vú của mình nhét vào miệng Lưu Phong.
 
Lưu Phong tự nhiên là không cự tuyệt, dùng răng, khẽ nhay nhay hạt anh đào, kích thích nữ nhân này.
 
Rất nhanh chóng Kim Vận phu nhân đã thở hồng hộc, sắc mặt ửng hồng, dục vọng không ngừng tăng lên.
 
"Công tử, cho ta thỏa mãn. ta rất. trống rỗng." Kim Vận phu nhân dùng ngữ khí dâm đãng để nói, hai tay ở trong nước khẽ chộp lấy nhục bổng của hắn, xoa xoa lên xuống.
Nhanh như điện chớp, hai thân thể cùng liên kết lại tại một chỗ.
 
Nước trong hồ nhanh chóng bị khuấy động bởi sự chuyển động của hai người.
Có lẽ là do lần đầu tiên hành sự trong nước nên hai người đều hết sức hưng phấn. Trong vòng nửa canh giờ phang nhau hai cái. (lâu lâu dùng ngữ khí lưu manh một chút-PNT)
 
Sau cơn mây mưa, Kim Vận phu nhân ngoan ngoãn nằm trong ngực Lưu Phong, bất qua hô hấp vẫn chưa bình thản lại được.
 
"Công tử, nghe nói người và bệ hạ đã hợp tác?" Kim Vận phu nhân kéo tay Lưu Phong, đặt lên vú mình, nhẹ giọng hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui