Hi Du Hoa Tùng

Nói đi nói lại thì mấy ngày nay quả thật Lưu Phong không có thời gian để gặp Kim Vận phu nhân. Ai bảo hắn là đại nhân, ngày ngày đều có việc phải xử lý, tối tối còn phải tu luyện.
 
"Ngươi về nói cho phu nhân, ta sẽ đến gặp người." Lưu Phong đuổi tên tùy tùng kia đi sau đó thu thập hành trang một chút, mới bắt đầu đi. (thu thập hành trang cái rì, nó rửa ráy sạch sẽ, để chuẩn bị xxx đây mà. Khà khà. )
 
Xa cách lâu ngày còn lợi hại hơn đêm tân hôn, Lưu Phong tự nhiên theo đạo lý này mà tưởng tượng đến cảnh gặp gỡ Kim Vận phu nhân.
 
Kỳ thật cho dù nàng không cho người đến mời thì hắn cũng muốn gặp nàng. Hắn muốn hỏi xem tại sao nàng không thể thu thập được tin tức của Ma giáo. Cái này thực không giống với tác phong của Kim Vận phu nhân.
 
Nếu không nhanh chóng giải quyết vấn đề này thì mỗi tháng hắn vẫn phải bỏ ra 50 vạn lượng bạc cho Hắc Ám tổ chức. Lưu Phong mặc dù không quan tâm đến số tiền này nhưng tốt nhất vẫn không thể để cho bọn tiểu quỷ tử chiếm tiện nghi được.
 
Mặc dù bọn chúng đối với Lưu Phong cũng tỏ ra ngoan ngoãn hợp tác nhưng tóm lại vẫn là người Nhật Bản. Người Nhật Bản mà nói thì vẫn bị người Trung Quốc thù ghét. Lưu Phong cũng không ngoại lệ.
 
Gia đinh hộ vệ tại phủ Bá Tước của Kim Vận phu nhân thấy Lưu Phong đến thì ai nấy đều lộ ra vẻ tôn kính, vui mừng khôn xiết, không ai ngăn cản hắn.
 
Mãi cho đến trước phòng ngủ của nàng thì mới có tiếng của nha hoàn phát ra: "Công tử, phu nhân chờ người đã lâu."
 
Lưu Phong cũng không trả lời, mỉm cười lắc mình đi vào phòng.
 
"Công tử, ngươi đã đến, ta chờ ngươi lâu muốn chết." Vừa mới vào cửa, Kim Vận phu nhân đã nhào vào lòng hắn, đôi môi nóng bỏng nhanh chóng tìm đúng vị trí, cái lưỡi mềm mại, thơm tho tham lam tách miệng Lưu Phong ra, quấn quýt lấy đầu lưỡi của hắn.
 
"Công tử, ta tối qua nằm mơ thấy ngươi dùng sức chơi ta. ta rất hưng phấn, sáng nay thức dậy đã thấy quần lót ướt sũng."
 
Kim Vận phu nhân bạo dạn kích thích hắn, Lưu Phong cũng không khách sáo đáp lại, thò tay vào trong quần của nàng. Hắn quả nhiên phát hiện nàng không hề mặc quần lót, hơn nữa hạ thể quả nhiên là ướt át.
 
Lưu Phong cười hắc hắc nói: "Phu nhân thật là có nhiều nước."
"Đáng ghét, ngươi không phải nói rất thích có nhiều nước sao?" Kim Vận phu nhân rời khỏi miệng hắn, kiều mị cười nói: "Công tử, đã nhiều ngày không gặp, có đúng là ngươi ở bên ngoài câu dẫn nữ nhân khác hay không?"
 
"Ha ha, ta lúc nào cũng nghĩ đến tỷ." Nói xong hắn khẽ hé miệng, liếm nhẹ lên cổ nàng vài cái.
 
Kim Vận phu nhân nhất thời run rảy, hạ thể cương lên chà xát vào tay Lưu Phong.
 
"Công tử, để ta phục vụ ngươi thoát y."
 
Kim Vận phu nhân hai tay nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo của hắn, chỉ vài động tác đã cởi hết quần áo của hắn, chỉ chừa lại nội khố hình tam giác.
 
"Công tử, nghe nói ngươi đã gặp mặt Hắc Ám tổ chức, thu hoạch ra sao?" Kim Vận phu nhân một mặt dùng tay vuốt ve thân thể hắn, một mặt cố ý hỏi.
 
Lưu Phong cười nói: "Ây, thu hoạch rất nhiều. Hôm nay ta cũng đang định nói cho tỷ nghe chuyện này."
 
"Đúng rồi, thu hoạch như thế nào?. Mà quên đi, chuyện này để nói sau, làm chính sự trước đã." Nói xong đã áp chặt môi mình vào miệng Lưu Phong.
 
Lưu Phong âm thầm bật cười, thì ra chính sự của Kim Vận phu nhân là tình dục.
Bất quá bị nàng kích thích một lúc, hỏa dục của hắn cũng nổi lên.
 
"Công tử, ta muốn ngươi vuốt ve mông của ta, muốn ngươi xem nó có lớn lên chút nào không? Gần đây ta rất hay ăn phao câu gà." Kim Vận phu nhân vừa nói vừa nắm lấy tay Lưu Phong đặt lên cặp mông phì mỹ của mình.
 
"Công tử, sờ đi, bóp đi." Cảm nhận được sức nóng từ mông truyền lên, Kim Vận phu nhân đã không nhịn được nữa, há miệng kêu to.
 
Lưu Phong tự nhiên không cự tuyệt yêu cầu của nàng, hai tay tận tình đặt lên mông nàng, thi triển đủ mọi loại thủ pháp: xoa, bóp, cấu, nhéo, vỗ, tát.
 
Kim Vận phu nhân tựa hồ như cũng cảm thấy hưng phấn, nàng chủ động cởi quần ra, kéo nội khố của Lưu Phong xuống, nhẹ giọng nói: "Công tử, nâng mông ta lên."
 
Lưu Phong biết Kim Vận phu nhân muốn làm gì, cười hắc hắc, hai dùng sức nhấc nàng lên. Hai chân của Kim Vận phu nhân nhanh chóng quắp chặt lấy hông của hắn, hai tay ôm chặt cổ hắn."
 
Cứ như vậy, hai người đã tạo ra một tư thế kích tình mới.
 
"Aaaaa!"
 
Một tiếng hừ nhẹ vang lên, Kim Vận phu nhân đã cảm thấy sung sướng.
 
"Công tử, làm đi, mạnh lên." Kim Vận phu nhân không ngừng giãy dụa, vặn vẹo eo mình, không ngừng nghênh hợp với bổng bổng của Lưu Phong, mỗi lần như vậy đều làm cho bổng bổng bị nuốt sâu đến tận cùng.
 
Giãy dụa như vậy một hồi, ngay cả áo ngực của nàng cũng rơi ra, một cặp vú to tròn, trắng muốt, nhanh chóng nhấp nhô trước mặt Lưu Phong, truyền đến mùi nhũ hương ngào ngạt.
 
"Công tử, nhanh một chút, nhanh nữa đi. mau mang ta đến bay lên trời đi." Kim Vận phu nhân biết Lưu Phong rất thích nữ nhân kêu to, nên cố ý rên rỉ, gào thét thật nhiều.
 
Quả nhiên là những âm thanh này hoàn toàn kích thích Lưu Phong, dục vọng nhanh chóng tiến đến đỉnh điểm. Rốt cuộc thân thể hắn căng cứng lên, cùng hạ thể của nàng co rút lại, phóng tinh ào ạt vào cơ thể của nàng.
 
"Công tử, ngươi làm cho ta cảm giác thật tuyệt vời, ta chỉ hận không thể dung nhập thân thể ngươi vào người của ta." Sau cơn mây mưa, Kim Vận phu nhân vẻ mặt đỏ bừng, ôm lấy Lưu Phong không buông ra, cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng thở dốc.
 
"Công tử, bế ta lên giường. ta còn. ta còn muốn nữa." Mỗi lần gặp Lưu Phong, Kim Vận phu nhân đều như thế, dâm đãng, điên cuồng.
 
Trước mặt hắn là như thế nhưng trước mặt nam nhân khác nàng lại lạnh lẽo như băng tuyết. Sở hữu một người đàn bà như vậy, nam nhân nào mà không thích chứ, Lưu Phong cũng không ngoại lệ, Phong Nguyệt Tà cũng không ngoại lệ (Vãi hàng đại ca-Sil).
 
Lên giường, hai thân thể lõa lồ lại tiếp tục triển khai kích thích, chuẩn bị cho hiệp đấu kế tiếp. Kim Vận phu nhân thậm chí còn ngồi dậy, cưỡi lên mặt Lưu Phong, cố tình dây xuân thủy của mình ra mặt hắn. (pó tay cho thằng tác giả)
 
"Ha ha, ta xin lỗi, ta không cố ý." Kim Vận phu nhân cười hắc hắc, vội vàng ngồi lui về phía sau, hạ cặp mông mình xuống ngay vị trí bổng bổng của hắn, thân mật kết hợp lại một chỗ.
 
Lưu Phong một trận buồn bực nổi lên, tự nhiên lại bị nữ nhân này trêu ghẹo như vậy, cưỡi lên đầu lên mặt.
 
Ông trời làm chứng cho ta, Lưu Phong ta dám chắc đây là lần đầu tiên Kim Vận phu nhân có loại hành vi tà ác này.
 
Đương nhiên không thể trách Kim Vận phu nhân được. Nàng tất cả là bị hắn đầu độc, nếu như là trước kia thì Kim Vận phu nhân tuyệt không dám làm chuyện này.
Bất quá hành vi này quả thật là kích thích đối với cả hai người.
"Aaaa!"
 
Một tiếng rên rỉ cao vút cất lên hòa với tiếng thở hổn hển của Lưu Phong. Hai người lại đạt đến cực điểm.
 
Kích tình chấm dứt, cả hai người đều hoàn toàn thỏa mãn.
 
Kim Vận phu nhân trên mặt vẫn còn dư âm, nằm trên ngực hắn, thấp giọng hỏi: "Công tử, ngươi nói ngươi gặp Hắc Ám tổ chức, có thu hoạch gì?"
 
Chuyện của Dương Thị và Liên Nguyệt, Lưu Phong cũng không giấu diếm Kim Vận phu nhân, hắn một tay khẽ nghịch cặp vú của nàng, một mặt nói: "Căn cứ theo tin tức của Hắc Ám tổ chức thì Dương Thị và Liên Nguyệt chính là người của Ma giáo."
 
"Dương Thị và Liên Nguyệt là người của Ma giáo?" Kim Vận phu nhân kinh hãi: "Vậy các nàng ở bên cạnh ngươi là có ý đồ gì?"
 
Ý đồ là câu dẫn lão tử, để cho lão tử quỳ dưới quần các nàng. Bất quá các nàng tính sai rồi, lão tử nhất định sẽ khiến cho các nàng quỳ dưới nội khố của ta.
 
Đương nhiên lời này Lưu Phong không nói ra, nếu không e là Kim Vận phu nhân sẽ ăn phải dấm chua.
 
"Cái này ta cũng không rõ nhưng theo ta phỏng đoán thì các nàng chính là nhắm đến Thiên Thượng Nhân Gian." Những lời này của Lưu Phong là thực.
 
Kim Vận phu nhân nghe vậy cũng cảm thấy hoan hỷ, thì ra là hai ả nha đầu đó muốn tiền chứ không phải muốn dành bổng bổng của Lưu Phong với nàng.
 
"Vậy công tử định làm sao bây giờ?" Kim Vận phu nhân nhắc nhở: "Công tử, ngươi phải cẩn thận hai con hồ ly tinh này."
 
Lưu Phong nhớ rất kỹ trước kia Dương Thị và Liên Nguyệt cũng mắng Kim Vận phu nhân như thế này, nay lại bị gậy ông đập lưng ông.
 
"Phu nhân, ngươi biết ta là người đáng kính mà." Lưu Phong đưa hai tay vuốt ve hạ thể của nàng, nghịch nghịch xuân thủy còn đọng lại, cười hắc hắc nói: "Đối với sự quyến rũ của nữ nhân, ta đều miễn dịch."
 
"Người đáng kính?" Kim Vận phu nhân tuyệt không tin hắn là người đáng kính, ít nhất thì hắn tuyệt đối là một đại sắc lang.
 
"Được rồi, phu nhân, ta có một chuyện vẫn không rõ, ngươi có thể nói cho ta được không?" Lưu Phong ôm lấy Kim Vận phu nhân, ôn nhu hỏi.
 
Kim Vận phu nhân buồn bã nói: "Công tử, ngươi là muốn hỏi vì sao ta không thu được tin tức tình báo của Ma giáo đúng không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui