Hi Du Hoa Tùng

"Đạo lý rất đơn giản, hắn chỉ muốn hết thảy đều thuộc về hắn"
"Lưu Phong, chỉ cần ngươi cho ta biết hành tung của hắn, không, chỉ cần ngươi giúp ta chuyển lời cho hắn, ta sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của ngươi, tiền tài, địa vị hay là mỹ nhân, chỉ cần ngươi đáp ứng ta, ta sẽ tận lực giúp đỡ ngươi, có được không, ngươi có muốn thực hiện giao dịch này không?" Thái tử phi dò hỏi.
 
Lưu Phong quay lại mỉa mai, pha chút khinh thường cười:
"Kim tiền, ngươi nghĩ rằng ngươi cho ta được bao nhiêu? Hơn cả lợi nhuận một năm của Thiên Thượng Nhân Gian sao? Sợ rằng là không thể, hơn nữa ngươi sẽ cho ta chức gì, phong vương hay là tướng, thứ mà ngươi cho hắn cũng có thể cho ta không?
"Vậy mỹ nữ thì sao?"chẳng lẽ ngươi không thích nữ nhân? Ta có thể cho ngươi nhiều loại mỹ nhân, ngươi muốn bao nhiêu, ta sẽ đáp ứng bấy nhiêu, thậm chí cả bản thân ta"
 
Thái tử phi thấy Lưu Phong thần sắc có phần hưng phấn vội vàng nói: "Điện hạ, ta nghĩ lá gan ngươi cũng thật là lớn a, ngươi không sợ ta tố giác ngươi sao?"
Lưu Phong đột nhiên cười cười"Được rồi, ta quên là bệ hạ sẽ không tin ta mà phải không, ta muốn nói cho ngươi biết rằng bên cạnh ta, tuyệt sắc mỹ nữ cũng không ít"
 
Thái tử phi thoáng run sợ, nhác thấy Lưu Phong muốn rời đi, bèn la lớn"Lưu Phong nếu ngươi đáp ứng ta, bổn cung sẽ tình nguyện vui vẻ với ngươi một đêm"
 
"Ngươi." Lưu Phong kinh hãi, vốn đã định bước chân qua cửa, liền thu trở về, miệng cười cười"Ngươi cho rằng ngươi làm vậy thật vĩ đại phải không, hơn nữa ngươi không nghĩ ta sẽ không đáp ứng ngươi sao, nhắc lại cho ngươi nhớ, bên cạnh ta có rất nhiều đàn bà"
 
"Ta không nghĩ ta là người vĩ đại, ta thầm nghĩ ngươi sẽ giúp ta chuyển lời"
Thái tử phi đột nhiên tự tin cười"Ta tin ngươi đối với thân thể ta có phần hứng thú, mặc dù ta đã gần bốn mươi, nhưng điều chủ yếu là phong vận của ta, ngươi không nghĩ thái tử phi điện hạ sẽ nằm dưới ngươi sao, ngươi không muốn thử cảm giác cùng thái tử phi tầm hoan như thế nào sao?"
 
Vô sỉ, thật là vô sĩ, Lưu Phong không nghĩ Thái tử phi vô sỉ đến mức đó, miệng đề cập đến chuyện đó mà không chút thẹn thùng!
 
"Thế nào, ngươi nghĩ giao dịch này có được không" Thái tử phi nhẹ nhàng tiến tới, thừa dịp ngả vào ngực Lưu Phong, kiều mị cất tiếng"Thân thể ta đã vài chục năm không có nam nhân nào đụng tới, tin rằng sẽ không làm ngươi thất vọng"
 
"Có phải vậy không" Lưu Phong tỏ ra bộ dáng vô sỉ, quay về thái tử phi với thần sắc miên man cười"được, ta đáp ứng giao dịch của ngươi, dù sao chuyện này thần không biết quỷ không hay, ta sẽ giúp ngươi chuyển lời"
 
Nói xong tay phải Lưu Phong đã nhanh chóng đặt lên bộ ngực căng tròn, gương mặt thái tử phi nhất thời ửng đỏ, trong ánh mắt hiện lên chút ngại ngùng"Lưu Phong, không nên làm tại cửa, ngươi để ta đóng cửa đã, có được không?"
 
Mẹ kiếp ngươi mà cũng biết thẹn thùng, Lưu Phong khinh thường hừ lạnh một tiếng, cách không đóng cửa lại.
"Điện hạ, bây giờ cũng có người đi qua sao" Lưu Phong liếc mắt nhìn thái tử phi, thản nhiên nói: "Điện hạ không thể không nói là ngực ngươi rất co giãn a"
Thái tử phi mặc dù lớn mật đưa ra cái giá giao dịch như vậy, giờ bị Lưu Phong khinh bạc có chút khiếp sợ, nhíu mày gương mặt có chút trầm ngâm"Lưu Phong, ta chỉ hi vọng sau đêm nay, ngươi không nên nuốt lời"
 
Lưu Phong trong mắt hiện lên chút tiếu ý, cười nói: "Ngươi yên tâm, ta, Lưu Phong tới giờ nói chuyện đều giữ lời, đều hôm nay ngươi nói ta có thể giúp ngươi, bất quá, hắn tin hay không là việc của hắn, ta không liên quan"
 
"Ta biết, giao dịch đêm nay chỉ là do ngươi truyền lời" mỹ đồn hạ thân không ngừng bị tấn công, trong long thái tử phi nổi lên một trận kinh hoàng, một cảm giác khác thường dần dần từ đáy lòng trỗi lên
 
"Dừng một chút" Thái tử phi đột nhiên lên tiếng, ngước mặt nhìn Lưu Phong nói: "ngươi đối đãi như vậy với mẫu thân hắn, trong lòng không có chút bất ổn hay sao?"
 
Lưu Phong đang ra sức tấn công đồn bộ cười lạnh một tiếng"Ngươi hiểu chuyện này mà, ngươi thật sự đáng làm mẫu thân hắn sao" Lưu Phong tin tưởng cho dù Chu phong còn sống, cũng sẽ không nhìn nhận Thái tử phi là mẫu thân hắn.
 
"Đã vậy ta không còn gì để nói: "một gọt nước mắt, khẽ chảy xuống gò má thái tử phi. Lưu Phong âm thầm cười lạnh, cũng không đình chỉ hành vi khinh bạc của mình. Không sai Lưu Phong không nghĩ muốn cùng thái tử phi làm chuyện này, dù sao hắn cũng chiếm cứ thân thể của con nàng.
 
"Điện hạ, nên nhớ đây là đề nghị của ngươi, ngươi không nên trách ta, hết thảy cũng là ngươi tạo ra nghiệt này." Lưu Phong lãnh đạm nói.
Kì thật Thái tử phi nhìn qua cũng có chút thương cảm nhưng nói cho cùng chỉ có chỗ đáng hận, ngẫm lại Thái tử phi từng đã làm những chuyện không hay, thương cảm làm gì, muốn nói thương cảm chỉ có Chu phong kia mới thật sự đáng thương cảm. Nghĩ tới đây, vốn Lưu Phong trong long đầy cảm giác tội lỗi dần dần biến mất.
 
Thái tử phi không biết nói gì, thân thể nàng quả thật đã vài chục năm, chưa có nam nhân nào đụng vào, hôm nay bị Lưu Phong khinh bạc như vậy, trong lòng bắt đầu có bối rối.
 
Lưu Phong tựa hồ cũng cảm nhận được thân thể thái tử phi có biên hóa, khóe miệng khẽ cười: "Điện hạ, xem ra thân thể ngươi thật mẫn cảm a." nói xong ra sức tấn công đồn bộ mạnh hơn nữ.
 
Thái tử phi nghe vậy thân thể khẽ run lên, trong lòng bấn loạn như nai con gặp thợ săn, không biết làm gì cho vẹn.
 
Chuyện phát triển đến bây giờ, thái tử phi có chút mâu thuẫn, không biết tiếp tục thuận theo Lưu Phong hay là cự tuyệt, nàng đã thủ tiết giữ đạo vài chục năm, nhưng nếu cự tuyệt sẽ mất đi một cơ hội rất tốt, mục đích của thái tử phi cũng không phải trông chờ vào việc Lưu phong truyền lời, nàng đã nghĩ thông suốt, nhân cơ hội theo dõi hành tung của Lưu Phong, từ đó lần ra đầu mối, nghĩ tới đây nàng quyết định đâm lao thì theo lao, thuận theo Lưu Phong, nếu thật sự tìm ra hành tung của người đó, thì việc hôm nay bị Lưu Phong làm thế nào cũng đáng giá!
 
"Chúng ta vào gường thôi" Thái tử phi nhẹ giọng nói. Lưu Phong nao nao thầm nghĩ Thái tử phi thật là vô sỉ, dám chủ động với mình.
 
"Điện hạ, có cần gấp như vậy không?" Thái tử phi nghe vậy, nhanh chóng ngước đầu liếc mắt nhìn lưu phong, thấy hắn đang chăm chăm nhìn vòa bộ ngực của mình, trong lòng nhất thời run lên, vội vàng cúi đầu, không dám cùng Lưu Phong đối thị. Nói cho cùng, trong lúc thân mật tiếp xúc cùng Lưu Phong, Thái tử phi có chút sợ hãi và ngượng ngùng.
 
Lưu Phong mỉm cười chóp mũi không ngừng hít mùi thơm thanh nhã trên người Thái tử phi, cười nói: "thật nghĩ không ra, đường đường là thái tử phi cũng là mụ mụ đàn bà vô sỉ đến nhường này" Thái tử phi nghe vậy, trong lòng dâng lên một trận ủy khuất, "nếu ngươi nghĩ ta vô sỉ như thế, vậy xin mời ngươi đi đi"
 
Lưu Phong nghe vậy mỉm cười, buông lỏng Thái tử phi ra, ra dáng sẽ dời đi"Thật sự là ta vốn đối với ngươi cũng không hứng thú lắm, cảm ơn ngươi đã cho ta lí do để dời đi"
 
Thái tử phi nghe vậy có chút nóng nảy, nếu Lưu Phong đi chính mình cũng có chút tổn thất, nghĩ tới đây vội vàng nắm lấy tay Lưu Phong ngăn cản.
 
"Ta không cho ngươi đi, ngươi đã đáp ứng giao dịch cùng ta, ta thu lại lời nói vừa rồi, mặc dù ta mấy chục năm không cùng nam nhân, nhưng công phu của ta vẫn như trước, nhất định sẽ làm cho ngươi thoải mái" Thái tử phi bộ dáng vô sỉ nói, lòng đã nóng như lửa thiêu, gương mặt pha chút ửng hồng, ngượng ngùng.
 
"Thật sự quá vô sỉ" Lưu phong cười hắc hắc, ôm thái tử phi vào lòng, hai thân thể lại chạm nhau, bộ ngực lại được bàn tay của Lưu Phong chăm sóc, nhất thời cảm giác hưng phấn như sóng dâng lên trong lòng, Thái tử phi rất ghét Lưu phong, há mồm, ngậm miệng đều nói mình vô sỉ.
 
"Lưu Phong, xin ngươi hãy cho ta một chút tôn trọng, dù sao ta."
 
"Đủ rồi" Lưu phong thô bạo cắt lời thái tử phi"tôn nghiêm do chính ngươi cấp cho ngươi, mà không phải do người khác cấp cho ngươi, hết thảy đều cũng là do ngươi."
 
 
Nhìn bộ dáng hung ác của Lưu Phong, Thái tử phi trong lòng nhất thời lửa giận bốc cao, chưa kịp ngẫm nghĩ đột nhiên ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, khóa chặt môi Lưu Phong, không cho hắn nói chuyện, Lưu Phong đang muốn mở miệng mắng to, đột nhiên lại bị cái miệng bị thái tử phi lấp mất, chỉ cảm thấy nhất thời một cảm giác mềm mại truyền đến, Lưu Phong đang ôm thái tử phi, , hai tay lại tung hoành, phản công cại miệng Thái tử phi, mạnh mẽ dùng đầu lưỡi dò xét đi vào.
 
Thái tử phi vốn là muốn chế trụ lưu phong, không cho hắn chửi người, không ngờ lại bị lỗ vốn, nàng muốn nhanh chóng tách ra, nhưng đầu lưỡi Lưu phong quá điêu luyện, dần dần cảm giác một cỗ khoái cảm dâng trào. Rất nhanh chóng, Thái tử phi thấy mình say mê với cảm giác này, vốn chỉ có Lưu Phong mãnh liệt chủ động, giờ hóa ra cả hai cùng kịch liệt hợp tác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui