Hi Du Hoa Tùng

"Kim Vận muội muội, muội không cảm thấy như vậy có vẻ rất vô sỉ sao?" Viêm Chánh cười lạnh một tiếng, con ngươi hiện lên một đạo hàn ý, run giọng: "Mấy năm nay, chịu bao thống khổ, bây giờ lại được một kết quả như vậy. Kim Vận muội muội, muội tới nói cho ta biết, nếu là ngươi thì như thế nào? Vì một câu xin lỗi, bởi vì một tiếng xin lỗi mà bỏ qua hay sao?"
 
Kim Vận phu nhân sợ run một chút, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Viêm Chánh, nhưng lại không biết nên nói như thế nào cho tốt.
 
"Hừ, Kim Vận muội muội, ngươi nói chuyện đi, ngươi không phải có thể nói sao, một câu xin lỗi thì làm được cái gì?" Viêm Chánh hừ lạnh một tiếng, nói: "Kim Vận muội muội, nếu ngươi phó ước mà đến, nói vậy ngươi cũng không muốn trốn tránh. Đã như vậy ngươi phải cho ta một câu trả lời thuyết phục. Nếu không. Mấy năm nay, ta đau đớn, không thể chấp nhận như vậy được."
 
"Vậy huynh muốn phải làm sao bây giờ?" Kim Vận phu nhân hạ ý thức hỏi.
 
"Gả cho ta, làm thê tử của ta." Viêm Chánh cười nói: "Kim Vận muội muội, ta đã không còn là Viêm Chánh năm đó nữa, ta tiến vào trong Thánh sơn cấm địa, đồng thời có được Thánh kiếm. Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta sẽ đưa ngươi lên vị trí cao nhất trong Thánh giáo, đến lúc đó hai vợ chồng chúng ta cùng nhau khai sáng một sự nghiệp, như vậy không tốt sao?"
 
Kim Vận phu nhân nghe vậy, lắc đầu, thấp giọng nói: "Viêm Chánh, xin lỗi, thật sự xin lỗi, ta không thể nào gả cho huynh. Tới nay, ta đều xem huynh là đại ca. Ta đối với người thực sự không có tình cảm nam nữ."
 
"Không vấn đề, chuyện trước kia chúng ta có thể không quan tâm, cảm tình phải được bồi dưỡng. Từ giờ trở đi, chúng ta mỗi ngày đều cùng ở một chỗ, rất nhanh sẽ bồi dưỡng được tình cảm."
 
"Chậm đã, Viêm Chánh, kỳ thật ta đã có người yêu, cho nên." Đêm nay hết thảy mọi chuyện đều nói rõ ràng, mặc dù Kim Vận phu nhân hiểu được làm như vậy, đối với Viêm Chánh không công bằng, nhưng là không có lựa chọn nào khác. Đã trót thì phải trét, nếu muốn tiếp tục cùng Lưu Phong hoan ái thì trước hết phải giải quyết chuyện hôm nay cho xong đã.
 
"Người yêu?" Viêm Chánh cười lạnh một tiếng nói: "Quả nhiên là như thế. Ngươi cũng quả nhiên đã thay lòng. Đàn bà luôn không thể chịu được cảnh cô đơn."
 
Dừng một chút, Viêm Chánh tiếp tục nói: "Kim Vận muội muội, ta là người đại lượng, nếu ngươi khẳng định quay đầu lại, chuyện cũ ta sẽ bỏ qua. Chuyện trước kia, ta có thể không quan tâm, chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không? Hãy tin tưởng ta, ta mới là chân mệnh thiên tử. Chỉ có ta mới đích thực là người yêu lý tưởng của muội, chỉ có ta mới có thể cho muội hạnh phúc."
 
Kim Vận phu nhân vẫn còn lắc đầu: "Viêm Chánh, huynh không nên nói như vậy, có một số việc thực sự không thể miễn cưỡng. Hy vọng chúng ta có thể làm bạn tốt."
 
Viêm Chánh thở dài một tiếng, ánh mắt chuyển hướng đến Kim Vận phu nhân, lạnh nhạt hỏi: "Kim Vận muội muội, xem ra đêm nay ngươi thực sự phó ước đến đây chỉ là để nói với ta lời xin lỗi thôi sao?"
 
"Viêm Chánh, ta biết, làm như vậy đối với huynh rất không công bằng, , nhưng ta cũng không biết ngoại trừ như vậy, ta còn có thể làm gì nữa?" Kim Vận phu nhân buồn bã nói: "Tóm lại ta làm như thế nào huynh mới hả giận."
 
Viêm Chánh đột nhiên cười lớn một tiếng: "Muội vẫn còn ngây thơ như vậy, ta hỏi lại muội, nếu muội là ta, muội có hả giận không? Kim Vận muội muội, nói thiệt cho muội biết, ta sẽ không buông tha cho muội. Tại trong lòng ta, ta đã đem muội trở thành người đàn bà của ta rồi, là thê tử của ta. Lúc đầu, là một mình ta không có năng lực, cho nên ta phải không nghĩ tới muội. Nhưng bây giờ ta đã có năng lực, dù cho người nào đó cũng vô pháp ngăn cản ta yêu muội. Muội, vĩnh viễn cũng là người của ta."
 
Không đợi Kim Vận phu nhân nói, Viêm Chánh tiếp tục cười nói: "Kim Vận muội muội, đêm nay ta sẽ cho muội làm tân nương của ta. Ta không quan tâm muội đã không còn tấm thân xử nữ. Dù sao Viêm Chánh ta tương lai cũng có thể chỉ có một người đàn bà như muội, mọi người mới có vẻ công bình. Muội nói có phải không?"
 
Kim Vận phu nhân có chút sợ hãi, không nghĩ tới Viêm Chánh vốn tử tế thành thật lại lộ ra bộ mặt như vậy."
 
"Viêm Chánh, ngươi như thế nào nói ra những lời như vậy, ngươi thật sự là làm cho ta nhìn lầm ngươi?" Kim Vận phu nhân trong mắt hiện lên một tia không hài lòng.
 
"Thất vọng, thất vọng chính là ta. Ta vì muội mà cực khổ nhiều như vậy, bây giờ lại bị một câu nói lại phá tan hy vọng của ta. Muội đối với ta thực sự tàn nhẫn." Viêm Chánh cười một tiếng, nói: "Tin tưởng đi, qua đêm nay muội sẽ thích ta. Bởi vì cho tới bây giờ cũng không có đàn bà nào từ hạ khố ta mà tỉnh táo lại."
 
"Ngươi. Viêm Chánh, ngươi như thế nào lại biến thành như vậy." Viêm Chánh lúc này trở thành con người khác, trên mặt rất là dữ tợn, con ngươi thậm chí lộ ra ánh mắt dâm tà.
 
"Kim Vận muội muội, đây đều là ngươi bức ta."
 
Viêm Chánh âm lãnh quát một tiếng nói: "Mấy năm trước, ngươi bức ta tiến vào thánh sơn cấm địa nơi không ai dám vào."
 
"Vài năm sau, ngươi phá tan tinh thần của ta, làm cho ta trụy vào vực sâu hắc ám, ta sở dĩ biến thành như vậy, đều là ngươi ban tặng. Kim Vận muội muội, nhớ kỹ lại, muội đã nói câu nói kia đi, mỗi người phải vì chính mình mà trả giá cho hành vi của họ. Bây giờ cũng đến lúc muội nên trả giá rồi.
 
Bây giờ, ta sẽ làm cho muội trở thành tân nương. Có thiên địa làm chứng, chúng ta ngay nơi này có thể tiến hành chuyện tốt được rồi" Viêm Chánh tại thánh sơn cấm địa khổ luyện mấy năm, tới nay, hắn tưởng rằng Kim Vận yêu hắn. Nhất là tin tức từ thánh sơn truyền đến, nàng đã từ bỏ Thánh Linh. Viêm Chánh âm thầm mừng rỡ, tưởng nàng làm vậy là vì hắn. Nhưng ai ngờ lại nhận được đáp án như vậy. Tâm lý mãnh liệt suy sụp, đưa những ủy khuất của hắn trong những năm gần đây kích phát.
 
Bất tri bất giác, hắn tâm lý sinh ra biến thái, sinh ra vặn vẹo.
 
Yêu đã biến thành hận.
 
Yêu bao nhiêu, thì hận bấy nhiêu.
 
Yêu và hận, vốn là có ranh giới rất mong manh.
 
"Viêm Chánh, ngươi tại sao lại nói bậy bạ gì đó?" Kim Vận phu nhân lo lắng chuyện xấu cuối cũng đã tới, Viếm Chánh thay đổi, hoàn toàn đã thay đổi. Mặc dù biến hóa này bởi vì nàng khiến cho hắn thay đổi, mặc dù nàng trước đã tiên liệu trước. Nhưng trong lòng vẫn có chút sợ hãi.
 
Kim Vận muội muội, muội sợ hãi?" Viêm Chánh cười, từng bước một bước đến gần Kim Vận phu nhân, cười lạnh: "Ta từ trong ánh mắt nàng thấy được sợ hãi cùng sợ hãi."
 
"Thật không biết ngươi tại sao sợ hãi? Chẳng lẽ là bởi vì xin lỗi ta?" Viêm Chánh chậm rãi đi tới, thấp giọng nói: "Không quan hệ, không cần sợ, rất nhanh muội sẽ bồi thường cho ta."
 
Kim Vận phu nhân ý thức được chuyện so với nàng tưởng tượng còn muốn nghiêm trọng hơn, ánh mắt thấy Viêm Chánh muốn đi lại, nàng vội vàng hét lớn một tiếng: "Viêm Chánh, ngươi tĩnh táo lại một chút. Ta thừa nhận là ta xin lỗi ngươi, ta không nên cho ngươi tiến vào cấm địa. Nhưng ta cho tới bây giờ cũng không có hứa hẹn đối với ngươi cái gì. Mọi việc đều là do chính ngươi tự mình quyết định."
 
"Muội đã thay lòng, muội đương nhiên có thể nói như vậy, bất quá ta bây giờ không quan tâm, dù sao muội rất nhanh sẽ trở thành đàn bà của ta, rất nhanh sẽ ở khố hạ của ta uyển chuyển thừa hoan. Thật sự là làm cho người ta chờ mong, một người cao cao tại thượng đích thánh nữ, sắp sẽ ở tại khố hạ của ta mà rên rỉ. ha ha, Kim Vận muội muội, muội đích thực sẽ vui sướng a, muội sẽ thích ta thôi. Bởi vì ta sẽ làm cho nàng hưởng thụ cảm giác tuyệt vời."
 
Kim Vận phu nhân hít vào một hơi, trong lòng biết chuyện hôm nay sợ là không cách nào hòa hảo, nàng hiểu được, chính mình không cần phải tiếp tục cùng người điên này lưu lại cùng một chỗ.
 
"Còn muốn chạy, có đúng không?" Viêm Chánh tựa hồ đã sớm khám phá ra tâm tư Kim Vận phu nhân, cười lạnh một tiếng rồi nói: "Muội thử xem, muội bây giờ còn chạy được sao?"
 
Kim Vận phu nhân trong lòng run lên, lúc này mới phát hiện, khí tức của mình đã bị khống chế, linh lực không còn tồn tại, cho dù là cử động một chút cũng rất khó khăn.
"Viêm Chánh, ngươi muốn làm gì?" Kim Vận phu nhân sợ hãi dị thường.
 
"Làm tình." Viêm Chánh hừ một tiếng nói: "Nhiều năm cực khổ như vậy, ta cuối cùng muốn hưởng thụ một chút không được sao? Kim Vận muội muội, nói thiệt cho muội biết, tại cấm địa ta chưa từng một lần nghĩ tới cảnh tượng cùng ngươi ngư thủy giao hoan. Vốn ta tưởng rằng, ngươi thuận theo ta. Bất quá ta không quan tâm nữa, ta nghĩ cảm giác được dày vò thánh nữ hẳn là sung sướng đây."
 
"Viêm Chánh, ta nhìn lầm ngươi rồi. Ngươi như thế nào lại như vậy?" Kim Vận phu nhân âm thầm hối hận, sớm biết rằng chuyện phát triển thành như vậy, không bằng mang theo A Mỗ đồng thời đến đây. Cũng không biết A Mỗ có. hay không âm thầm đi theo mình đến đây.
 
"Muội lại sai rồi, ta xem muội." Viêm Chánh đột nhiên quát: "Vốn ta vẫn
cân nhắc nàng trở thành hình tượng đẹp trong mắt, nhưng bây giờ nàng lại không chịu được cô đơn, cùng với nam nhân khác lang chạ. Đêm nay, ta sẽ cho ngươi tiện nhân dâm đãng này phải trả giá."
 
"Không được, thực đáng chết." Kim Vận phu nhân nóng nảy, nếu đêm nay bị Viêm Chánh cưỡng bức, nàng ngày sau như thế nào đối mặt với Lưu Phong.
 
"A Mỗ, ngươi ở đâu?" dưới tình thế cấp bách, Kim Vận phu nhân theo bản năng la lên A Mỗ, hy vọng A Mỗ có thể kịp thời xuất hiện.
 
Viếm Chánh khinh thường cười cười: "La lớn lên đi, cho dù nàng la vỡ yết hầu, cũng sẽ không có người tới cứu nàng. Không dối gạt muội, ngay vừa tới đây, ta đã ở chỗ này bố trí tiểu cấm chế, không ai nghe được thanh âm nào cả. Cho nên, ta khuyên muội nên lưu lại chút khí lực, đợi lát nữa giao hoan mà sử dụng."
 
"Súc sanh, Viêm Chánh ngươi chính là súc sanh, ngươi sẽ hối hận"Kim Vận phu nhân bắt đầu trở nên sợ hãi. Nàng không cách nào tưởng tượng chính mình bị Viêm Chánh lúc tao đạp như thế nào.
 
Có lẽ, tánh mạng nàng cũng bởi vậy mà kết thúc.
 
"Nếu đêm nay ta buông tha nàng, ta mới là hối hận." Nói xong hắn chạy đến trước người Kim Vận phu nhân, tay hắn giơ lên, chậm rãi hướng Kim Vận phu nhân đi tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui