Hi Du Hoa Tùng

Quan viên đế quốc trên dưới đều hiểu việc này có ý nghĩa gì. Lão hổ ra oai, hoàng đế vẫn cứ là hoàng đế, mặc dù đã già nhưng cái đầu của hắn đích thực vẫn là của hoàng đế.
Một số quan viên động tư tâm, nhìn thấy cảnh giết già dọa khỉ này, rốt cuộc cũng ko biểu lộ ra hành động ngu xuẩn của mình ra ngoài.
Kết quả Yến Vương phủ chờ đợi cũng ko thành hiện thực, mặc dù Đông cung do sự việc trên mà tổn thất một phần sĩ khí, nhưng đồng thời từ chuyện này cũng nhận ra một điểm quan trọng. Hoàng thái tôn vẫn chiếm một địa vị vô cùng trọng yếu trong lòng lão hoàng đế
Hoàng thái tôn cùng Thái tử phi thở dài một hơi, sự tình phát triển không như họ mong đợi. Mặc dù cái chết Hình Văn Danh gây xúc động lớn tới một bộ phận quan viên Đông cung. Nhưng chỉ sau một thời gian, mọi người sẽ hoàn toàn quên lãnh Hình Văn Danh. Cùng với đó, ảnh hưởng của Hình Văn Danh sẽ đồng thời tiêu thất.
Sự thật, được lợi nhất trong việc này chính là lão hoàng đế. Hắn chỉ cho mọi người thấy quyền lực của mình, quyền lực cao cao tại thượng. Hắn dùng huyết lâm để cảnh tỉnh quan viên đế quốc, tại Hoa Hạ đế quốc hắn mới là lớn nhất.
Đồng thời, Hộ Bộ trải qua cuộc thanh tra này cũng có thu hoạch, không còn tiếp tục thâm hụt.
Hoa Hạ đại đế có thể nói là một mũi tên trúng hai đích, vừa được danh, vừa được lợi.
Chuyện này Lưu Phong đã ước đoán ngay từ đầu, nhưng kết quả thì hắn chưa từng nghĩ tới. Tuy vậy cũng tốt, dù sao hắn cũng không muốn Hoàng thái tôn phá sản bây giờ.
Huống hồ, chuyện này chấm dứt, cũng đưa hắn thoát ra khỏi cơn lốc chính trị. Từ nay về sau, hắn có thể toàn tâm toàn ý phát triển lực lượng bản thân.
Thiên Thượng Nhân Gian đã sẵn sàng phát triển một quỹ đạo hoàn toàn mới, đặc biệt chú trọng vào các dịch vụ ăn theo. Tân thức nội y, Bát Quái báo nghiệp ngày càng phát đạt. Mỗi ngày đều có lượng tiền lớn nhập vào sổ sách. Nếu Lưu Phong muốn đếm hết số tiền này, chỉ sợ đếm đến co rút cả cũng chưa xong nữa. (Ước j mình được như anh ấy)
Duy chỉ có một điều đáng tiếc, tương lai một phần lớn số ngân lượng này đều sẽ sung vào quân phí. Cũng may là tình hình buôn bán suôn sẻ, ít nhất trong vòng nửa năm chắc chắn hắn có thể đáp ứng vô điều kiện cùng với sự che chở của lão hoàng đế.
Tiếp nhận sản nghiệp Bạch gia làm cho sản nghiệp Lưu Phong giờ đây rất quy mô. Có thể nói, giờ đây Lưu Phong đã bước vào hàng ngũ của siêu phú thương Hoa Hạ đế quốc. Hơn nữa còn là siêu phú thương độc nhất vô nhị. Ngoài thân phận thương nhân, hắn còn là quan lớn của đế quốc, là quý tộc.
Mặc dù sau khi thanh tra Hộ Bộ chấm dứt, chức danh Hộ Bộ thị lang cũng đã bị bãi bỏ. Nhưng quan hàm Cẩm Y Vệ tuần sát sứ vẫn bảo trì như trước.
Hiện tại, được sự cho phép của Phùng Nguyệt, Lưu phong đã phát triển một lượng lớn tâm phúc của mình tại Cẩm Y Vệ. Chỉ cần là hành động hay tin tình báo về Cẩm Y Vệ, hắn có thể biết trước tiên.
Phát triển đến bây giờ, tiền tài đối với Lưu Phong mà nói đã là quá đủ, hắn bây giờ chỉ còn duy nhất chỉ còn thiếu lực lượng vũ trang. Lưu Phong một mặt suy nghĩ, một mực tìm cơ hội, làm thế nào để phát triển lực lượng vũ trang của mình. Ngoài mặt, rõ ràng nếu chỉ dựa vào thân phận bá tước mà muốn phát triển tư quân căn bản là không thể làm nên đại sự. Trừ phi toàn bộ tư quân đều là tu chân giả. Hiển nhiên, điều này không thể nào là sự thật.
Trong tối thì có đường lối rạch ròi. Nhưng hoạt động như thế nào lại là câu hỏi hóc búa khiến người ta đau đầu a.
Ngay khi hắn đang do dự, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn, chính là tổ chức xã hội đen như ở tiền thế.
Kế hoạch rất nhanh được phác họa. Trong phạm vi của Hoa hạ đế quốc, tổ chức xã hội đen, phát triển xã đoàn, âm thầm phát triển thế lực, đợi đến khi thời cơ chín mùi, tất cả lực lượng sẽ đồng thời nổi dậy.
Thời gian của Lưu Phong không có nhiều, suy tính điều đó cần phải hoàn thành.
Sau khi cân nhắc, ngay buổi tối hôm nay, hắn triệu tập vài thủ hạ đắc lực tại kinh thành để bàn chuyện.
Hắc Vân, Thiên Đại, Đan Hùng, Trương Đại Đầu, Vương Bảo Nhi sau khi nghe Lưu Phong thông tri, không ai dám chậm chễ, tất cả đều đến chỗ hẹn đúng giờ.
"Các vị, hôm nay gọi mọi người đến, là có đại sự muốn nhờ các ngươi giúp ta. Trước tiên, ta kính mọi người một chén!" Nói rồi, Lưu Phong tự nâng chén rượu trên bàn, vung lên một hơi nốc cạn sạch.
Mọi người mù mờ như thể không biết Lưu Phong trong hồ lô có loại thuốc, vội vàng nâng chén một hơi uống cạn.
Uống hết chén này, Lưu Phong nhìn mọi người một lượt, rồi lại châm đầy một chén cho mình.
Thiên Đại là kẻ nóng nảy, thấy Lưu Phong chậm chạp không chịu nói, vội vàng nói: "Chủ nhân, ngươi nói rõ ràng đi, rốt cuộc là có chuyện gì khiến người lo lắng?"
Đan Hùng cũng phụ họa hỏi: "Đúng vậy, lão Đại, rốt cuộc là đại sự gì khiến người nghiêm trọng như vậy?"
Vương Bảo Nhi mỉm cười: "Bất kể là chuyện gì, chỉ cần đại ca phân phó, chúng ta cứ chiếu theo mà làm là được."
Trương Đại Đầu gãi gãi đầu, lớn mật đoán: "Lão Đại, ngươi không phải là muốn chúng ta giúp ngươi cướp đoạt con gái nhà lành cho người đấy chứ?"
Hắc Vân thủy chung không nói gì, đối với hắn, câu hỏi đều là dư thừa, chỉ cần chủ nhân phân phó, mình hoàn thành là được.
Lưu Phong nâng chén uống một hơi cạn sạch, lớn tiếng nói: "Các vị, từ ngày mai, ta muốn các ngươi đi đảo lộn xã hội."
"Đảo lộn xã hội?" Thiên Đại hiển nhiên không thể giải thích được cụm từ hiện đại này.
Lưu Phong mỉm cười, đứng dậy, đi vài bước, nói: "Trước tiên đừng gấp, nghe ta giải thích. Đảo lộn xã hội, trên thực tế là trà trộn vào dân gian, âm thầm phát triển thế lực ngầm."
Lưu Phong nói như vậy, mọi người đều nhanh chóng hiểu ra.
Trương Đại Đầu giương giọng hỏi: "Lão Đại, Kim Long bang chúng ta ngày trước chính là đảo lộn xã hội"
Lưu Phong cười hắc hắc, hướng tới Trương Đại Đầu nói: "Đúng, ngươi rất thông minh, lý giải của ngươi rất tốt. Cơ bản đúng là như thế, nhưng đảo lộn xã hội theo như lời ta hôm nay cùng với Kim Long Bang ngày trước có điểm không giống nhau."
Trương Đại Đầu vẫn cảm thấy chính mình ngu ngốc, nhưng hôm nay được Lưu Phong khen ngợi đích danh, trong lòng không khỏi vui mừng như điên, hận không thể đứng dậy về nói ngay cho hảo huynh đệ Hồ An.
Dừng một chút, Lưu Phong nói tiếp: "Kim Long Bang trước kia đúng là đảo lộn xã hội, nhưng các ngươi cùng bọn lưu manh lang thang không khác nhau là mấy. Chỉ biết lớn ức hiếp nhỏ "
Trương Đại Đầu nghe vậy, gương mặt ngượng ngùng, quả thật trước kia sự thật là như vậy, từ góc độ người lương thiện mà nói thì quả là quá đáng. Nhưng lúc đầu cũng chỉ vì kế sinh nhai mà thôi.
Lưu Phong thấy Trương Đại Đầu xấu hổ, vừa cười vừa nói: "Đại đầu không cần khẩn trương, ý tứ ta như vậy cũng không có phê bình người và Kim Long bang. Ta chỉ là muốn so sánh tương đối cho các ngươi hiểu rõ."
"Hôm nay đảo lộn xã hội theo như ta nói, cùng với tôn chỉ lúc trước của Kim Long Bang là hoàn toàn trái ngược. Ta không muốn các ngươi khi dễ lớn nhỏ. Ngược lại, ta muốn các ngươi giúp những người đáng thương, trợ giúp dân chúng bị cường đạo ác bá khi dễ." Lưu Phong nghiêm chỉnh nói.
Trương Đại Đầu hoàn toàn hồ đồ, đảo lộn xã hội, thiết lập bang phái ai mà chẳng lớn ức hiếp nhỏ. Hôm nay lão đại lại làm ngược lại, thật là quái dị.
Vương Bảo Nhi nghe Lưu Phong nói xong, cúi đầu trầm tư một hồi, tựa hồ nhận ra gì đó. Hắn ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi: "Đại ca, ngươi là muốn làm đại sự." Từ trước tới nay, Lưu Phong chưa từng đem kế hoạch của mình nói cho bất cứ ai. Bất quá, từ cuộc nói chuyện hôm nay Vương Bảo Nhi tựa hồ đã cảm thấy được điều gì đó.
Lưu Phong hiểu rõ ý tứ của Vương Bảo Nhi, kiên định gật đầu: "Không sai, đúng vậy, ta muốn làm đại sự."
Đan Hùng chen ngang: "Lão Đại, mỹ nữ tiền bối cũng nói qua, ngươi sinh ra chính là để làm đại sự."
Lưu Phong lạnh nhạt cười, nhắc tới trên đời có người biết bí mật của mình, cũng chỉ có mỗi Bạch Khiết, lúc đầu Chu Phong làm bộ đốt cháy linh hồn, ẩn tàng trong ý thức hải của Lưu Phong, đều nhờ Bạch Khiết đề tỉnh. Không chừng trí nhớ này của Chu Phong, Bạch Khiết cũng đã biết hết.
Hắc Vân, Thiên Đại không nghĩ nhiều đến vậy. Dù sao Lưu Phong cũng là chủ nhân, chủ nhân nói gì họ cũng làm theo.
Trương Đại Đầu gãi gãi đầu, vẫn còn chưa rõ: "Lão Đại, ta không hiểu."
"Ngươi không cần hiểu, ngươi cứ theo lời ta nói mà làm là được." Lưu phong cười nói.
Trương Đại Đầu nghe thấy thế, gật đầu: "Lão Đại, cái gì ta cũng nghe lời ngươi."
Vương Bảo Nhi trong lòng mông lung, rất nhiều chuyện đã chứng minh, đại ca tích cực kiến tạo lực lượng bản thân. Mà lực lượng này không mang ý nghĩa là hộ vệ bình thường. Trực giác nói cho hắn biết, đại ca muốn làm chuyện đại sự kinh thiên động địa. Nếu đổi lại trước kia, Vương Bảo Nhi dám chắc sẽ do dự. Nhưng bây giờ không giống vậy, Lưu Phong cho hắn nhiều, cho Vương gia cũng nhiều lắm. Huống hồ, hắn bây giờ cũng chính là cô gia của Vương gia, coi như là người một nhà. Chuyện hắn muốn làm, Vương gia nhất quyết ủng hộ.
Kế hoạch của Lưu Phong cũng không phức tạp
Người học lịch sử đều biết, từ cổ chí kim, không phải cứ nắm được quân đội, tiền tài hùng hậu là có thể thành đại sự. Mấu chốt chính là sự ủng hộ của dân chúng.
Nước có thể chở thuyền, nhưng cũng có thể làm lật thuyền.
Lịch sử trăm ngàn năm qua đã chứng minh cho câu nói này: Nước có thể đẩy thuyền, nhưng cũng có thể làm lật thuyền. Phàm là hiền quân làm việc nhân đức, thuận dân tâm, không ngừng tu nhân tích đức khắp thiên hạ, quốc gia đều thịnh vượng, mưa thuận gió hòa, dân chúng an cư lạc nghiệp. Còn không, nghịch dân tâm, tất hủy diệt.
Cho nên mới nói, phải coi trọng lòng dân hay nói cách khác"Phải lấy dân làm gốc".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui