POV của main
-"m...m...m"(Kenji)
Một cơn đau chạy dọc trên cơ thể tôi, nó khiến tôi phải tỉnh giấc.
-"cậu tỉnh rồi à"(?)
Một giọng nói vang lên, nhìn về phía giọng nói phát ra tôi thấy một cô gái trẻ khoảng chừng 17-18 tuổi, cô có mái tóc màu vàng cùng với khuôn mặt xinh đẹp, nhìn cô không khác gì các idol nổi tiếng.
-"....."(Kenji)
-"?... Làm gì nhìn ta chăm chú thế?"(cô gái)
-"! Kh...Không có gì, mà cô là ai thế?"(Kenji)
-"xin thứ lỗi vì chưa giới thiệu, ta là người đã cứu cậu đồng thời cũng là người đã hồi phục cánh tay của cậu và cũng là chủ của căn dinh thự này"(cô gái)
Nghe cô ấy nhắc đến cánh tay của tôi, tôi vội nhìn cánh tay của mình, nó hoàn toàn lành lặn như chưa có gì xảy ra dù cho nó đã bị con rồng ăn mất, sau khi kiểm tra cánh tay của mình xong tôi quay lại cuộc nói chuyện.
-".... Vậy cô là ai, tên của cô ấy?"(Kenji)
-"Alena willy, đó là tên của ta"(Alena)
-"vậy tôi gọi cô là Alena được không?"(Kenji)
-"hỗn láo! Ai cho người được gọi thẳng tên của phu nhân như thế hả!?"(người hầu)
người hầu bên cạnh bắt đầu la hét, anh ta là một người thanh niên khoảng chừng 20 và là một tên đẹp trai trong góc nhìn của tôi.
-"à xin lỗi, tôi không biết nên dùng cách xưng hô sao cho hợp lý"(Kenji)
-"thôi được rồi gahen ngươi không cần phải làm quá lên như thế đâu, còn cậu thì cứ gọi ta là phu nhân Alena là được"(Alena)
-"xin thứ lỗi cho thần"(gahen)
-" ta đã giới thiệu mình rồi bây giờ cậu cũng nên tự giới thiệu đi chứ"(Alena)
(Mình có nên dùng một cái tên giả không nhỉ)(Kenji)
Thấy tôi đang suy nghĩ, phu nhân Alena bất đầu nói với giọng điệu nguy hiểm.
-"đừng dùng tên giả nhé, ta có thể phát hiện ra đấy"(Alena)
-"tên của tôi là Kenji"(Kenji)
-"Kenji hử? Một cái tên khá là lạ? Mà sao cũng được"(Alena)
-"vậy.. phu nhân Alena, tôi thật sự cảm ơn vì những gì cô đã làm, cảm ơn vì đã cứu sống và phục hồi lại cánh tay của tôi, cám ơn rất nhiều!"(Kenji)
Tôi cảm ơn phu nhân Alena vì đã cứu mình nhưng phu nhân Alena chỉ tỏ ra vẻ thờ ơ rồi nói.
-"không cần đâu, ta cứu cậu là có lí do chứ không có tốt bụng gì đâu"(Alena)
-"hể?"(Kenji)
Một dấu chấm hỏi xuất hiện trên đầu tôi khi nghe phu nhân Alena nói, vậy là cô ta cứu tôi là có mục đích à? Thấy vậy phu nhân Alena bất đầu giải thích.
-"lí do duy nhất cho việc ta cứu cậu là muốn cậu mắc nợ ta và cậu sẽ trả ơn bằng cách làm người hầu cho ta"(Alena)
-"cái lí do củ chuối gì thế!?"(Kenji)
-"thì lí do chỉ có bấy nhiêu thôi, vậy cậu có đồng ý trở thành người hầu cho ta không"(Alena)
-"không! Tất nhiên là không! Chả lẽ không có cách nào khác để trả ơn à?"(Kenji)
-"tất nhiên là có, cậu có thể trả tiền cho ta như là chi phí cho việc ta đã cứu cậu"(Alena)
-"vậy tôi phải trả bao nhiêu?"(Kenji)
-"10 xu bạch kim và thời hạn là 2 tháng, đó là giá rẻ nhất ta có thể đưa ra rồi đấy"(Alena)
-"rẻ cái quái gì! Và còn nữa tôi phải trả nó trong vòng 2 tháng thôi á!?"(Kenji)
-"sao người dám lớn tiếng với Alena-sama hả!"(gahen)
Người hầu của cô ta giận dữ và chen vào cuộc nói chuyện làm tôi giật mình.
-"thôi được rồi gahen"(Alena)
-"xin thứ lỗi cho thần"(gahen)
-"xin lỗi vì đã quá khích, nhưng chả phải 10 xu bạch kim là quá nhiều sao?"(Kenji)
-"hooo~ có vẻ cậu biết giá trị của chúng"(Alena)
-"tất nhiên là tôi biết"(Kenji)
Tôi đã được biết về giá trị tiền tệ của thế giới này nhờ kami-sama, do đó tôi biết rõ 10 xu bạch kim có giá trị lớn như thế nào, tiện thể nói luôn tiền ở thế giới này được chia ra như sau:
- xu động: 1 xu đồng tương đương với 100 yên Nhật ở thế giới của tôi.
- xu bạc: 1 xu bạc = 100 xu đồng
- xu vàng: 1 xu vàng = 100 xu bạc
- xu bạch kim: 1 xu bạch kim = 100 xu vàng.
Cứ nhân lên thì số tiền tôi phải trả tính Theo yên Nhật là: 1 tỉ! Thật sự là một con số rất lớn.(HW: 1 tỉ yên Nhật cỡ khoảng 215 tỉ đồng Việt Nam, ít nhỉ?)
-"nếu cậu trả không nổi thì cứ làm việc cho ta đi"(Alena)
-"...."(Kenji)
-"đừng lo, ta chỉ cần cậu làm việc cho ta trong một năm là được rồi"(Alena)
Một năm! Kì lạ? Hết sức kì lạ? Như phu nhân Alena nói thì tiền chữa trị cho tôi là 10 xu bạch kim, vậy mà tôi chỉ cần làm người hầu cho cô ta trong một năm là có thể trả hết, có gì đó mờ ám! Chắc chắn!
(Trước tiên mình cần phải biết công việc mình sẽ làm ra sao đã)(Kenji)
-"vậy cho hỏi, công việc mà tôi sẽ làm là gì vậy"(Kenji)
-"công việc ấy hả?"(Alena)
-"vâng, tôi muốn biết"(Kenji)
-"làm người hầu riêng cho con gái của ta, tức là quản gia riêng ấy"(Alena)
-"vậy à?"(Kenji)
Chỉ là làm quản gia riêng cho con gái của cô ta thôi à, đơn giản vậy? Mà khoan.... Con gái của cô ta! Ehhhhhh!
-"cô có con gái!?"(Kenji)
-"tất nhiên! nó được 120 tuổi rồi"
Một cô gái trẻ 17-18 tuổi có con gái và cô con gái ấy đã được 120 tuổi, thế quái nào! Đùa à?
-"bắt ngờ à? Mà nhân tiện nói luôn nhìn như vậy thôi chứ ta đã hơn 341 tuổi rồi đấy"(Alena)
-"...."(Kenji)
Tôi chỉ im lặng và dùng phân tích lên cô gái đang ở trước mặt mình, phần chủng tộc của cô ấy là elf.
(Thì ra là vậy)(Kenji)
người đang ở trước mặt tôi là một elf, là một chủng tộc có tuổi thọ cực kỳ dài, họ có đặc điểm để nhận ra là đôi tai dài và nhọn của mình, họ thường rất xinh đẹp và có khả năng sử dụng phép thuật rất tốt nữa đó là những hiểu biết của tôi có được khi chơi game và đọc manga.
(Giờ mới để ý bà ta có đôi tai dài, người hầu của bà ta cũng vậy luôn (Kenji)
-"cậu nhận ra rồi à"(Alena)
-"vâng, cô là một elf"(Kenji)
-"bỏ chuyện đó qua một bên, vậy cậu có làm hay không?"(Alena)
Phu nhân Alena bất đầu hỏi tôi bằng phương thức uy hiếp, và kết quả là tôi phải đồng ý cho dù có nghĩ ngờ về công việc mình sẽ làm, vì phu nhân Alena kêu tôi phải nghỉ ngơi cho khỏe nên công việc của tôi sẽ được bắt đầu vào 3 ngày sau......
3 ngày sau
Hiện tại tôi đang mặc bộ đồ quản gia mà mình được nhận, tiếng gõ cửa vang lên kèm theo giọng nói của một người.
-"cậu chuẩn bị xong chưa?"(gahen)
-"vâng"(Kenji)
Gahen đến phòng tôi theo lệnh của phu nhân Alena, nhiệm vụ của anh ta là đưa tôi đến gặp con gái của phu nhân Alena.
-"vậy thì đi theo tôi"(gahen)
-"vâng làm phiền anh"(Kenji)
Đi theo gahen, tôi được đưa đến trước cửa của một căn phòng, ở đó có một hầu gái đang đứng, nhìn thấy cô hầu gái gahen gật đầu chào.
-"vậy đây là người hầu riêng cho tiểu thư phải không, gahen-san"(hầu gái)
-"vâng, vậy bây giờ việc của tôi đã xong còn lại tôi giao cho cô"(gahen)
-"vâng ạ"(hầu gái)
Nói xong gahen bỏ đi và để lại tôi cùng với người hầu gái ở trước cửa phòng.
-"chào em, chị tên là maia hầu gái riêng của tiểu thư"(maia)
-"em tên là Kenji, mong được giúp đỡ"(Kenji)
-"được rồi Kenji-kun, em hãy vào trong, tiểu thư đang ở trong phòng"(maia)
-"vâng ạ"(Kenji)
Nói xong maia mở cửa và đi vào căn phòng, tôi cũng đi theo sau.
-"thưa tiểu thư, quản gia mới đã đến rồi ạ"(maia)
Một giọng nói vang lên, nó không phải của ai khác mà là của tiểu thư.
-"vậy à"(tiểu thư)
-"vâng ạ"(maia)
Nói xong, maia lập tức đứng bên cạnh tiểu thư, thấy vậy tôi tiến tới và cúi đầu chào tiểu thư.
-"kính chào tiểu thư, em tên là Kenji ạ"(Kenji)
-"chào em, chị tên là yumia willy"(yumia)
Tôi ngước mặt lên nhìn tiểu thư yumia, trước mặt tôi hiện là một elf, cô có mái tóc màu trắng, đôi tai nhọn đặc trưng, cô có khuôn mặt không thể nói là xin đẹp nhưng lại cực kì dễ thương, nhìn cô như một thiếu nữ 17 tuổi cho dù tuổi thật của cô là 120.
-"....."(Kenji)
-"??? Có chuyện gì à Kenji-kun"(yumia)
-"không có gì đâu thưa yumia-sama"(Kenji)
-"em không cần phải thêm sama khi xưng hô với chị đâu"(yumia)
-"vậy có được không?"(Kenji)
-"cứ tự nhiên"(yumia)
-"vâng ạ"(Kenji)
-"thôi ta cảm thấy khá mệt, maia phiền cô hướng dẫn cho Kenji-kun nhé"(yumia)
-"vâng ạ, Kenji-kun đi theo chị"(maia)
-"vâng"(Kenji)
Nói xong maia và tôi đi ra khỏi phòng để tiểu thư nghĩ ngơi.
-"đi theo chị, chị sẽ chỉ chỗ làm việc của em"(Kenji)
-"vâng, mà việc của em không phải là hầu hạ tiểu thư à?"(Kenji)
Nghe tôi hỏi, maia bỗng đứng lại và quai lại nhìn tôi với biểu cảm lo lắng.
-"... Có chuyện gì sao? Chị maia"(Kenji)
-"không có gì đâu, mình đi tiếp thôi"(maia)
-"không hiểu phu nhân nghĩ gì nữa, sao lại đưa một cậu nhóc không biết gì làm công việc này chứ không phải nó rất nguy hiểm với một đứa trẻ sao?(nói nhỏ)"(maia)
Đi cùng maia chúng tôi bắt đầu đi ra ngoài dinh thự và tiến vào rừng, nhìn trên bản đồ tôi có thể thấy có một lượng kha khá quái vật ở trong khu rừng.
(Có gì đó sai sai?)(Kenji)
Đi được một lúc chúng tôi bắt gặp một con slime, maia liền đứng lại và quay lại nhìn tôi.
-"Kenji-kun cứ ở yên đây, chị sẽ làm mẫu cho em trước"(maia)
Nói xong maia lấy một thanh kiếm từ đâu ra rồi từ từ bước tới chỗ của con slime và chém một nhát từ trên xuống.
Ầm!
Một âm thanh lớn vàng lên kèm theo một vết nứt khá lớn trên mặt đất, tại đó con slime đã bị chém đứt làm hai, maia lập tức lấy xác của con slime bỏ vào trong túi, xong việc maia-san đi lại chỗ tôi.
-"vừa rồi là gì vậy chị maia?"(Kenji)
-"thì như em thấy đó là công việc mà em sẽ làm"(maia)
-"đi tiêu diệt quái vật á?"(Kenji)
-"ừ, mà khi tiêu diệt xong một con thì em hãy bỏ xác của chúng vào cái túi ma thuật này, cứ bỏ vô cho tới khi viên đá gắn trên túi hiện màu xanh là được, khi đó em có thể về"(maia)
Maia vừa nói vừa đưa cho tôi cái túi và thanh kiếm.
-"vậy chào nhé! hẹn gặp em vào bữa ăn tối"(maia)
Nói xong maia lập tức biến mất và bỏ lại tôi một mình.
-"......"(Kenji)
-"Chuyện quái gì thế này!!!!!!!!"(Kenji
- bạn có một nhiệm vụ -
-"!"(Kenji)
Nhiệm vụ thu thập
- tiêu diệt quái vật và thu thập xác của chúng cho tới khi đầý túi ma thuật
- phần thưởng: 500 điểm linh hồn
Một nhiệm vụ thu thập! Tôi bắt đầu suy nghĩ và đưa ra quyết định.
-"việc này cũng có thể giúp ích cho mình"(Kenji)
Với quyết định đó, tôi bắt đầu dùng bản đồ để tìm kiếm và săn quái, cứ mỗi lần tôi tiêu diệt chúng thì tôi lại để xác của chúng vào túi ma thuật, cứ như vậy tôi đã săn cho tới chiều.
-" viên đá chuyển sang màu xanh rồi, tuy đã đầy nhưng trọng lượng của túi vẫn không thay đổi nhỉ"(Kenji)
- đã hoàn thành nhiệm vụ thu thập -
- nhận 500 điểm linh hồn -
-"vậy là mình hoàn thành công việc và nhiệm vụ rồi"(Kenji)
Nhận Ra hiện giờ trời đang tối dần, tôi quyết định đi về dinh thự.
-"mình nên về thôi"(Kenji)
Sử dụng bản đồ, tôi đi một mạch về dinh thự, sau khi chào hỏi lính gác tôi bước vào sân và nhìn thấy một người đang đứng trước cửa dinh thự.
(Là chị maia)(Kenji)
-"em về rồi"(Kenji)
-"ừm, em có làm như chị đã dặn không?"(maia)
-"vâng"(Kenji)
Trả lời và đưa túi ma thuật cho maia, nhận thấy chiếc túi đã đầy, maia biểu hiện một vẻ mặt bất ngờ sau đó nhìn tôi với đôi mắt hoài nghi.
-"....."(maia)
-"co... Có chuyện gì sao chị maia, hay là em đã làm gì sai?"(Kenji)
-"không, em làm rất tốt, chỉ là chị khá là thất mắc"(maia)
-"thất mắc?"(Kenji)
-"chuyện là..."(Kenji)
Vừa đi vào trong nhà maia vừa nói, trước kìa tiểu thư yumia đã có quản gia riêng cho mình và công việc của người đó là việc tôi vừa hoàn thành, nhưng người quản gia đó lại không làm được như tôi và nghỉ việc, cứ thế đã có rất nhiều người làm quản gia cho tiểu thư rồi làm công việc này sau đó xin nghỉ.
-"vậy thất mắc của chị là gì thế?"(Kenji)
-"chị thắc mắc tại sao một đứa nhóc như em lại có thể hoàn thành công việc này chứ, trong khi người lớn lại không"(maia)
-"ai biết? Mà em cũng có một thắc mắc"(Kenji)
-"là gì vậy?"(maia)
-"mục đích của việc này là gì vậy?"(Kenji)
-"rồi em sẽ biết"(maia)
Cứ thế không lâu sau chúng tôi đã đến được phòng của tiểu thư.
-"xin phép"(maia)
-"vậy là công việc đã hoàn thành rồi à?"(yumia)
-"vâng"(maia)
Nói xong maia liền đưa túi ma thuật cho tiểu thư yumia, nhìn thấy vậy tôi khẽ hỏi maia.
-"tiểu thư định làm gì với nó vậy"(Kenji)
-"ăn nó"(maia)
-"ra là vậy.......... Mà khoan ăn xác quái vật á!?"(Kenji)
Tôi la lên vì bất ngờ.
-"ừm, có vấn đề gì sao"(yumia)
-"tất nhiên! Đó là xác quái vật đấy! sao chị có thể ăn chúng chứ và còn là ăn sống nữa!"(Kenji)
Thấy biểu hiện của tôi, tiểu thư yumia mỉm cười.
-"maia không có giải thích gì với em à?"(yumia)
-"không! Hoàn toàn không! Em chả hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa"(Kenji)
-"thôi được rồi.. để chị giải thích, thật sự chị đang bị dính một lời nguyền do một kĩ năng mà chị có và cần ăn xác của quái vật để nó không gây hại đến cơ thể của chị"(Yumia)
(Một kĩ năng à)(Kenji)
Tôi định dùng phân tích lên tiểu thư yumia nhưng lại quyết định là không do trực giác của tôi.
-"vậy đó là kĩ năng gì vậy?"(Kenji)
-"bạo thực, đó là tên của cái kĩ năng"(yumia)
Tôi tiếp tục hỏi.
-"vậy tác dụng của nó là gì?"(Kenji)
-"thôi, trời cũng tối rồi, em và màu nên đi nghỉ đi"(yumia)
Tiểu thư yumia bất thình lình đánh trống lảng.
-"nhưng mà.."(Kenji)
-"thôi được rồi Kenji-kun, đây là lệnh của tiểu thư nên em hãy nghe theo"(maia)
-"... Vâng"(Kenji)
-"chào tiểu thư, chúc người ngủ ngon"(maia)
-"được rồi, chúc ngủ ngon"(yumia)
Chúng tôi bước ra khỏi phòng, sau đó đi ăn tối cùng với những người làm khác, sau khi ăn no và tắm rửa tội quay về phòng của mình và tất nhiên không phải là cái phòng lúc trước.(ý là không phải cái phòng lúc main được nghỉ ngơi, phòng đó là phòng cho khách) nằm trên giường, tôi bắt đầu suy nghĩ về những việc vừa xảy ra.
-"nghĩ thế đủ rồi, ngày mai tính tiếp"(Kenji)
Và thế ngày làm việc đầu tiên của tôi đã kết thúc.