Đét.
Đám người nơi đây đều nghe được âm thanh như vậy.
Kiều Đông Hải và Tô Tiểu Xán thấy rất rõ, sau khi bàn tay của Hạ Thiên rơi xuống thì còn không đưa lên, còn đặt trên cặp mông căng.
Người này đúng là mạnh mẽ, dù là Kiều Đông Hải hay Tô Tiểu Xán cũng không lần đầu tiên được nhìn thấy sự mạnh mẽ của Hạ Thiên, nhưng bây giờ thấy đối phương như vậy thì cũng cảm thấy quá sức tưởng tượng.
Đám người ở xung quanh vừa hâm mộ vừa ghen ghét, khi thấy bàn tay của Hạ Thiên đặt lên mông người đẹp thì kẻ nào cũng ao ước mình được như anh ấy.
- Quá đáng, sao lại như vậy được?
- Bảo vệ, bảo vệ đâu sao còn chưa tới? Có lưu manh phá hoại.
- Này, người này đúng là quá mạnh mẽ, thật ra tôi cũng muốn sờ thử... .... :
Đám người liên tục nghị luận, hơn nữa lại dùng điện thoại và máy ảnh chụp hình điên cuồng, nhưng cũng không biết đám người này chụp Hạ Thiên hay chụp mông người đẹp xe hơi.
Lúc này gương mặt người đẹp chợt đỏ bừng, nàng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, giọng nói có chút tức giận:
- Cậu...Nếu cậu còn làm vậy thì tôi sẽ hô lên.
- Tôi quyết định đưa chị quay về, không cho chị đứng trước mặt nhiều người như vậy.
Hạ Thiên dùng ánh mắt nghiêm trang nhìn người đẹp:
- Chị theo tôi về hay muốn được ẵm về?
Kiều Đông Hải cuối cùng cũng không nhịn được:
- Này, Hạ Thiên, cậu biết cô ấy sao?
- Tất nhiên, chị ấy là vợ tôi, sao tôi không biết được?
Hạ Thiên dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Kiều Đông Hải, hắn bắt đầu hoài nghi đầu óc Kiều Đông Hải có vấn đề.
Người đẹp này không phải là ai khác mà chính là Thư Tịnh mà trước kia đã từng thua cuộc làm vợ Hạ Thiên, nhưng trước kia Hạ Thiên luôn nói Thư Tịnh chưa đủ "mượt", vì vậy chỉ cho nàng là vợ dự khuyết. Điều này làm Thư Tịnh rất tức giận, nhưng hôm nay nàng thay đổi cách ăn mặc thì giống như một người khác, những bộ phận xinh đẹp bày ra trước mắt, điều này cũng làm Hạ Thiên quyết định thăng cấp nàng từ vợ dự khuyết lên vợ chính thức.
- Tôi không muốn quay về với cậu.
Thư Tịnh còn đang tức giận, người này ghét bỏ nàng, làm cho tự ái của nàng bị hao tổn. Bây giờ hắn đã thấy nàng xinh ra, nàng sẽ không dễ dàng đồng ý làm vợ hắn, ít nhất cũng phải cầu xin mới được.
- À, thì ra chị muốn được ẵm về.
Hạ Thiên ra vẻ bừng tỉnh.
- Tôi cũng không cần cậu ôm...Á... ....
Thư Tịnh còn chưa nói dứt lời thì thấy thân thể nhẹ bẫng, nàng đã bị Hạ Thiên bế lên, vì vậy mà không khỏi hô lên kinh hoàng.
- Về nhà thôi.
Hạ Thiên nở nụ cười sáng lạn, hắn ôm Thư Tịnh đi ra. Đám người muốn chặn hắn lại, nhưng một lực lượng vô hình gạt bọn họ ra ngoài, cuối cùng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Thiên bỏ đi.
- Trời ạ, tên khốn kia là ai, sao cướp người đẹp đi dễ dàng như vậy?
- Tôi cũng không biết hắn là ai, tôi đúng là sùng bái hắn... ....
- Này, bây giờ bảo vệ mới đến, còn tác dụng gì nữa?
- Người đẹp không hô cứu mạng, nói không chừng có quen biết với đối phương.
- Dù quen cũng không như vậy được, ông đến đây cũng chỉ vì muốn nhìn người đẹp, bây giờ người đẹp nhất đã bị thằng kia đưa đi, ông còn xem gì nữa?
- Hừ, ông đi trả vé.
- Tôi cũng vậy.
Hạ Thiên tất nhiên sẽ không quan tâm đến đám người ồn ào phía sau, hắn ôm Thư Tịnh đi ra. Đây là vợ hắn, ai cho đám người kia xem?
- Này, thả tôi ra.
Thư Tịnh vùng vẫy trong lòng Hạ Thiên, nhưng dù nàng có làm thế nào cũng không thể thoát ra. Đối phương ôm nàng cũng không sao, nhưng một tay lại đặt lên mông nàng, thỉnh thoảng còn ve vuốt, đúng là lưu manh.
- Nhà của chị ở đâu?
Hạ Thiên hỏi.
- Tôi không nói cho cậu.
Thư Tịnh căm giận nói.
- À, vậy đưa chị về nhà tôi.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Tôi không về nhà cậu.
Thư Tịnh tức giận nói.
- Vậy đi đâu?
Hạ Thiên có chút buồn bực:
- Chẳng lẽ chị muốn vào khách sạn?
- Cậu... ....
Thư Tịnh bị chọc tức:
- Tóm lại cậu thả tôi xuống, đi đâu nói sau.
- Được rồi.
Hạ Thiên cuối cùng cũng đặt Thư Tịnh xuống.
Thư Tịnh vừa chạm đất thì định xoay người chạy vào.
Hạ Thiên lập tức giữ Thư Tịnh ở lại:
- Chị còn vào đó làm gì? Chị là vợ tôi, không được làm người mẫu xe hơi.
- Tôi đi lấy tiền lương hôm nay không được sao?
Thư Tịnh có chút tức giận.
- Bao nhiêu tiền?
Hạ Thiên hỏi.
- Năm nghìn đồng.
Thư Tịnh tức giận nói, đây là một số tiền lớn, nàng không muốn bỏ.
Hạ Thiên lập tức nổi giận:
- Tên khốn nào bỏ ra vài đồng như vậy để vợ tôi làm người mẫu? Đúng là đáng đánh đòn.
- Này, tôi cũng không phải người mẫu xe chuyên nghiệp, chỉ là đi làm thêm, năm ngàn đã là không ít.
Thư Tịnh trừng mắt nhìn Hạ Thiên, người này nói gì vậy?
- Khụ khụ, Hạ Thiên, năm nghìn một ngày đúng là không ít.
Kiều Đông Hải và Tô Tiểu Xán đã sớm theo đi ra, trước đó bọn họ không lên tiếng vì không biết nói thế nào.
- Đúng vậy, bình thường làm người mẫu cũng chỉ được hai ngàn mà thôi.
Tô Tiểu Xán cũng là người biết giá cả.
Hạ Thiên cũng không ủng hộ:
- Đó đều là những người bình thường, vợ tôi sao lại là người mẫu bình thường? Không đúng, vợ tôi cũng không phải là người mẫu xe hơi.
Hạ Thiên nói đến đây thì nhìn Thư Tịnh:
- Chị không được làm người mẫu xe hơi, sau này cũng không được làm, vì vậy đừng đi lấy lương, tôi cho chị là được.
- Cậu có tiền sao?
Thư Tịnh bĩu môi, nàng cũng biết nhiều chuyện về Hạ Thiên, trước đó nàng nghe nói hắn chỉ là nhân công tặng hoa, nàng nghĩ rằng làm vậy cũng không được bao tiền.
Hạ Thiên gãi đầu, hắn có chút ngượng ngùng:
- Cũng không có nhiều, nhưng đừng lo, tôi sẽ kiếm được nhiều tiền ngay thôi.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi móc ngân phiếu trong túi đưa cho Thư Tịnh:
- Cho chị, trên người tôi chỉ có chút tiền như vậy thôi, chị cầm lấy xài đỡ, không có tiền thì tìm tôi, không được đi làm người mẫu xe hơi.
- Chỉ chút tiền thì sao xài đủ....Á... ....
Thư Tịnh đang muốn đả kích Hạ Thiên, nàng chưa nói dứt lời thì đã hô lớn:
- Năm trăm ngàn sao?
- Đúng vậy, chỉ có năm trăm ngàn thôi, chị cầm xài đỡ đi.
Hạ Thiên cười ngượng ngùng:
- Đợi sau này tôi kiếm thêm nhiều tiền sẽ cho nhiều hơn.
Thư Tịnh dùng ánh mắt thấy quái vật nhìn Hạ Thiên, người này là ai? Nói có chút tiền mà đã là năm trăm ngàn, chẳng lẽ hắn không biết đây là con số khủng bố với nàng sao?
Kiều Đông Hải và Tô Tiểu Xán ở bên cạnh cũng có chút bội phục, người này đúng là hào phóng, tiện tay đã vứt ra năm trăm ngàn, bọn họ dù thu hàng cũng không trả nhiều tiền như vậy.
- Tôi không lấy tiền của cậu.
Thư Tịnh sững sốt một lúc rồi dúi chi phiếu lại cho Hạ Thiên, đây là số tiền lớn, nàng cũng không dám nhận. Nếu nhận chỉ sợ sẽ là vợ Hạ Thiên thật sự, nàng cũng muốn bán đi tương lai của mình.
- Vì sao?
Hạ Thiên cảm thấy rất kỳ quái:
- Không phải chị đang thiếu tiền sao?
- Tôi không thân quen gì với cậu...Á... ....
Thư Tịnh còn chưa nói dứt lời thì mông đã bị đánh, vì vậy nàng vừa xấu hổ vừa tức giận nhìn Hạ Thiên:
- Sao cậu đánh tôi?
- Bình thường tôi không muốn đánh vợ.
Hạ Thiên dùng ánh mắt nghiêm trang nhìn Thư Tịnh:
- Chỉ khi vợ nói sai thì ngẫu nhiên mới bị đánh, chị vừa nói sai, vì vậy tôi phải đánh mông.
- Tôi nói sai điều gì?
Thư Tịnh có chút tức giận.
- Chị là vợ tôi, sao có thể nói là không thân quen?
Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Thư Tịnh:
- Nếu chị còn nói như vậy thì sẽ bị đánh mông.
- Cậu.
Thư Tịnh có chút sợ hãi:
- Nhưng cậu đã có bạn gái.
- Có vấn đề gì sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt buồn bực nhìn Thư Tịnh.
Thư Tịnh có chút cảm giác tan vỡ, người này còn nói không có vấn đề gì sao?
- Thật ra Hạ Thiên có rất nhiều bạn gái.
Tô Tiểu Xán hảo tâm nhắc nhở Thư Tịnh một câu.
Kiều Đông Hải cũng đón lời:
- Đúng vậy, em tôi cũng là một trong số đó.
Thư Tịnh sinh ra cảm giác tan vỡ, có nhiều bạn gái còn muốn nàng làm vợ, trước đó hắn còn ghét bỏ nàng, vì vậy nàng phải ghét bỏ hắn lại mới đúng chứ?
- Không phải cậu nói tôi không xinh đẹp sao?
Thư Tịnh tức giận nói, đây chính là nguyên nhân nàng ghét Hạ Thiên, người này trước đó nói nàng không đẹp, thiếu chút nữa làm nàng tức điên người.
- Nhưng bây giờ đã đẹp lên.
Hạ Thiên dùng ánh mắt không kiêng nể gì nhìn Thư Tịnh, sau đó hắn thấy mình nói không sai, bây giờ nàng đã đẹp lên.
- Tôi chỉ thay quần áo mà thôi.
Thư Tịnh tức giận nói:
- Nếu vẫn là cách ăn mặc trước kia, có phải cậu cũng ghét bỏ vì tôi không xinh?
- Chị cần gì hpari thay đổi cách ăn mặc?
Hạ Thiên có chút kỳ quái:
- Bây giờ là ok rồi, sau này cứ ăn mặc như vậy không được sao?
- Tôi không thích như vậy.
Thư Tịnh tức giận nói.
- Tôi thích là được.
Hạ Thiên chân thành nói.
Thư Tịnh có chút cảm giác tan vỡ, người này đúng là không nghĩ đến ý nghĩ của mình.
Thư Tịnh nhìn chi phiếu trong tay, lại nhìn những người qua đường, nàng thật sự không biết vì sao trước đó lại giúp Trần Chí Cương lấy mình làm tiền cược. Nàng tưởng rằng Hạ Thiên đã có bạn gái là Tôn Hinh Hinh, dù hắn có thắng cũng không cho là thật, nào ngờ bây giờ mới biết đối phương là đại lăng nhăng, nhiều bạn gái còn chưa đủ, bây giờ còn muốn lấy cả nàng.
- Này, chúng ta đánh cuộc một lần nữa được không?
Thư Tịnh suy nghĩ, sau đó nàng mở miệng hỏi.
- Đánh cuộc sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút kỳ quái nhìn Thư Tịnh.
- Đúng vậy, lần trước tôi thua cậu thắng, bây giờ chúng ta đánh cuộc lại, nếu thua thì chuyện lần trước bỏ qua, cậu thấy thế nào?
Thư Tịnh nói ra ý nghĩ của mình, sau đó nàng dùng ánh mắt chờ mong nhìn Hạ Thiên, thầm nghĩ chỉ cần đối phương đồng ý, nàng sẽ chuộc lại lỗi lầm của mình.