- Này Ninh Khiết, bạn còn nhớ rõ mình sao? Tôi đã suýt nữa thì quên mất cậu, tốt nghiệp lâu như vậy mà bạn không điện thoại cho mình.
Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh quen thuộc, Ninh Khiết nghe ra đó là giọng nói của Trương Đan, nhưng Trương Đan trách móc làm nàng cảm thấy có chút không thích ứng, vì thực thế hai người cũng không quen thân như vậy.
Tất nhiên Ninh Khiết sẽ không nói mình không quá thân thiết với Trương Đan nên không điện thoại, nàng chỉ tìm cớ nói:
- Vừa mới ra trường có được việc làm, có chút bận rộn, vì vậy cũng quên không liên lạc với bạn cũ.
- Vậy cũng được, mình cũng như vậy, những tháng vừa qua rất bận, mỗi ngày về đến nhà đều đi ngủ ngay, nếu không cũng đã sớm điện thoại cho bạn.
Trương Đan nhanh chóng nói, rõ ràng nàng cũng đang giải thích nguyên nhân vì sao trước đó không điện thoại cho Ninh Khiết. Còn nguyên nhân này có phải là thật hay không thì chỉ có một mình nàng biết mà thôi.
Trương Đan cũng không đợi Ninh Khiết nói chuyện mà mở miệng nói:
- Đúng rồi, Ninh Khiết, tối nay bạn có rãnh không, lát nữa chúng ta đi dùng cơm nhé?
- Tối nay sao?
Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ.
- Đúng vậy, tối nay, bạn có hẹn rồi à?
Trương Đan dùng giọng vui đùa nói.
- Không có, tôi đang chuẩn bị ra ngoài dùng cơm.
Ninh Khiết vội vàng nói, trong lòng thầm cười khổ, nàng thế này sao có thể đi ước hẹn?
Nhưng một giây sau Ninh Khiết đã có phản ứng, không đúng, sao nàng không đi được chứ? Nàng đã không còn là cô gái cà thọt và chân dài chân ngắn Ninh Khiết kia nữa, bây giờ nàng là đại mỹ nữ Ninh Khiết.
- Vậy cũng được, chúng ta cùng đi dùng cơm, tôi cũng chuẩn bị tan tầm đi dùng cơm, cũng vào đúng dịp cuối tuần, ngày mai chúng ta có thể cùng nhau đi dạo phố.
Trương Đan nhanh chóng nói:
- Quyết định như vậy nhé? Bạn phải nhanh lên, mình biết một nhà hàng tây rất ngon. Thời gian trước mình toàn dùng thức ăn nhanh, vì vậy mà không đầy đủ chất dinh dưỡng, đêm nay coi như bồi bổ cho mình.
- Được rồi, cậu ở đâu?
Ninh Khiết suy nghĩ rồi quyết định đi qua, dù sao nàng ở thủ đô cũng không có bạn bè, Trương Đan là bạn học và là đồng hương, dù sao vẫn là quan hệ tốt.
- Bạn biết báo giải trí Kinh Hoa không? Nếu không biết thì bắt xe đến, đối diện tòa soạn chính là nhà hàng Rose, mình sẽ đợi bạn ở bên trong.
Trương Đan nói.
- Được rồi, tôi sẽ đến ngay.
Ninh Khiết đồng ý, nàng cũng không biết báo giải trí Kinh Hoa ở đâu, nhưng theo lời nói của Trương Đan thì chỉ cần bắt xe nói địa chỉ là được.
- Vậy thì được, lát nữa gặp lại.
Trương Đan nhanh chóng cúp điện thoại.
Ninh Khiết hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng nàng cũng mở cửa bước ra ngoài.
Ninh Khiết đứng bên đường bắt taxi mà cảm giác được có rất nhiều nam nữ đi qua không khỏi quay đầu nhìn mình. Nàng biết lúc này người khác nhìn không phải vì mình quá xấu, căn bản là đã quá đẹp.
Vài phút sau Ninh Khiết bắt được taxi, lại mất mười phút đi xe, sau đó nàng mới đến nhà hàng Rose.
Lúc này nhà hàng cũng không có nhiều khách, Ninh Khiết nhìn lướt qua, nàng thấy có một cô gái xinh đẹp đang ngồi một mình trong góc. Cô gái này cắt tóc ngắn, cách ăn mặc cũng rất thoải mái, áo sơ mi quần jean, nhưng lúc này cô gái không chú ý đến Ninh Khiết, vì nàng đang bận rộn với chiếc điện thoại.
Ninh Khiết đi về phía cô gái, nàng hô lên một tiếng:
- Trương Đan.
- Ninh Khiết, bạn đã đến rồi à... ....
Cô gái nhìn về phía Ninh Khiết, sau đó chính thức trợn mắt há mồm:
- Chị, chị...Chị là Ninh Khiết sao?
Cô gái này chính là Trương Đan, nàng nghe ra giọng nói của Ninh Khiết, nhưng khi nàng ngẩng đầu lên nhìn thì không thể nào liên hệ người phụ nữ xinh đẹp trước mắt và Ninh Khiết năm xưa.
Trong ấn tượng của Trương Đan thì Ninh Khiết luôn đeo kính, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết không mặc váy, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết đi cà thọt. Bây giờ đại mỹ nữ trước mắt có giọng nói của Ninh Khiết nhưng không đeo kiếng, mặc váy, hơn nữa còn có cặp chân dài xinh đẹp làm người ta ghen ghét.
- Trương Đan, bạn không nhận ra mình sao?
Ninh Khiết dùng giọng bất đắc dĩ nói, lúc này nàng đã lo lắng đến một vấn đề, số ít người mà nàng quen biết trước đó gặp mặt có nhận ra mình không?
- Bạn...Bạn thật sự là Ninh Khiết sao?
Trương Đan dùng ánh mắt khó tin nhìn Ninh Khiết, nàng nhìn chằm chằm vào gương mặt Ninh Khiết, cuối cùng mới xác định đây đúng là Ninh Khiết. Không riêng gì giọng nói thuộc về Ninh Khiết, gương mặt cũng không có biến đổi quá lớn, nhưng làn da thì khác biệt quá rõ rệt. Trước kia Ninh Khiết đeo kính, bây giờ không dùng kính, gương mặt có thể nói là tuyệt đẹp, ít nhất cũng làm cho Trương Đan phải ghen ghét.
Ninh Khiết ngồi xuống, Trương Đan không thể chờ được mà phải hỏi:
- Này, Ninh Khiết, mắt và chân của bạn có chuyện gì xảy ra? Còn làn da của bạn nữa, sao lại trở nên tốt như vậy? Trước kia da của cậu đã rất đẹp nhưng cũng chỉ như mình mà thôi, bây giờ làn da của cậu sợ rằng còn hơn hẳn An Khả Khả.
- Gần đây mình gặp được một thần y.
Ninh Khiết có chút chần chừ rồi nói. - .
- Thần y sao?
Trương Đan vội vàng nói:
- Thần y Hạ Thiên sao? Bạn thật sự quên biết với hắn sao? Những lời đồn trên mạng là thật à? Nói vậy thì cậu thật sự là bạn của Hạ thần y à?
Ninh Khiết hơi sững sờ:
- Trương Đan, bạn cũng biết những chuyện này sao?
- Sao không biết được?
Trương Đan nhanh chóng nói:
- Mình bây giờ là phóng viên của báo giải trí, tin tức lớn như thế sao không biết cho được.
- Vậy bạn tìm mình có liên quan đến Hạ Thiên kia không?
Ninh Khiết không nhịn được phải hỏi.
- Ninh Khiết, chúng ta là đồng hương, mình cũng không gạt bạn, thật sự có chút quan hệ. Trước đó mình đã được thấy chuyện về thần y trên truyenfull.vn, sau đó đọc bài nói về cậu, mình thấy sau khi tốt nghiệp thì hai bên chưa liên lạc cho nhau, vì vậy mới điện thoại cho bạn.
Trương Đan cũng sảng khoái thừa nhận:
- Nhưng mình cũng không muốn phỏng vấn anh ta, chúng tôi là báo giải trí, anh ta là thần y, cũng không phải nhân vật giải trí.
- Bạn không muốn phỏng vấn anh ta là tốt.
Ninh Khiết khẽ thở ra:
- Hôm nay không biết có bao nhiêu người điện thoại cho tôi, bây giờ tôi nghĩ muốn đổi số điện thoại khác.
- May mà bạn không đổi, nếu bạn đổi số thì mình cũng chẳng biết sẽ tìm bạn thế nào.
Trương Đan nói, sau đó nàng nhanh chóng chuyển đề tài đến vấn đề quan tâm:
- Này, Ninh Khiết, bạn còn chưa nói với mình, mắt và chân của bạn có phải Hạ Thiên thần y kia chữa tốt không? Bạn thật sự là bạn của thần y sao?
Trương Đan dừng lại một chút rồi bổ sung:
- Nếu bạn thật sự là bạn gái của Hạ thần y, như vậy bạn phải nổ lực lên, tình địch của bạn là Mộc Hàm, người này rất đẹp