- Chồng, tôi đang định điện thoại cho cậu đây...Sao?
Mộc Hàm nhận được điện thoại, nàng chưa nói dứt lời đã bị Hạ Thiên cắt đứt, sau đó không khỏi hô lên một tiếng.
- Làm sao vậy?
Mị Nhi không khỏi hỏi.
Mộc Hàm để điện thoại xuống, nàng quay đầu nhìn Mị Nhi, vẻ mặt có chút mê man:
- Chồng đang trên đường đến đây, nghe nói cậu ấy phải lập tức về thành phố Giang Hải.
- Cái gì?
Mị Nhi cũng kinh hoàng:
- Chuyện gì xảy ra? Cậu ta sao lại đột nhiên quay về? Chuyện trùng kiến Ám tổ ở bên này vẫn chưa xong mà?
- Tôi cũng không biết, chẳng lẽ gần đây tôi không đi cùng cậu ta, vì vậy cậu ấy tức giận sao?
Mộc Hàm cảm thấy có chút bất an.
- Không thể nào.
Mị Nhi cảm thấy nguyên nhân không phải là điều này:
- Tuy những ngày gần đây cô không ở cùng cậu ta, nhưng theo tôi được biết thì cậu ta đang được ngôi sao An Khả Khả kia làm dịu, ngày nào An Khả Khả kia cũng ở cùng cậu ta.
- Đúng vậy, chồng cùng không nhỏ mọn như thế, nếu thật sự muốn tôi thì có thể chủ động đến tìm.
Mộc Hàm cũng có chút khó hiểu, cuối cùng nàng lắc đầu:
- Hừ, không đoán mò nữa, lát nữa gặp chồng sẽ biết ngay.
Mị Nhi gật đầu, tình cảnh chợt trầm mặc, Hạ Thiên đột nhiên phải đi, điều này làm nàng không biết phải làm sao?
Nửa giờ sau Hạ Thiên đi vào khu căn cứ Địa tổ.
- Ủa, vợ Mị Nhi cũng ở đây sao? Tôi cũng đang muốn sang chỗ chị.
Khi thấy Mị Nhi và Mộc Hàm đứng cùng nhau thì Hạ Thiên rất vui vẻ.
Mị Nhi có chút kỳ quái:
- Cậu tìm tôi làm gì?
- Vợ Mị Nhi, thật ra tôi chủ yếu đến để tìm chị.
Hạ Thiên dùng ánh mắt chăm chú nhìn Mị Nhi:
- Lần trước tôi trị thương cho chị đã cách đây một tháng, bây giờ trong người chị chắc chắn đã có rất nhiều khí cực âm, đã bắt đầu ảnh hưởng đến chị chưa? Trước khi tôi về Giang Hải thì muốn chữa triệt để cho chị, nếu không bệnh tình phát tác mà không có tôi ở đây thì rất phiền.
Mị Nhi có chút ngẩn ngơ, nàng không ngờ Hạ Thiên cố ý đến vì mình, lúc này cơ thể nàng thật sự đã xuất hiện tình huống như Hạ Thiên đã nói, nhưng vì nàng rất bận, hơn nữa cũng có chút cố kỵ Hạ Thiên, vì vậy trước nay vẫn không chịu tìm hắn chữa bệnh.
Nửa giờ trước Mị Nhi nghe tin Hạ Thiên đột nhiên muốn về Giang Hải, tuy nàng lo lắng nhất là chuyện trùng kiến Ám tổ, nhưng nàng cũng rất bận tâm về tình huống cơ thể của mình. Nhưng dù thế nào nàng cũng không ngờ Hạ Thiên còn nhớ chuyện này, cố ý trước khi bỏ đi sẽ chữa bệnh cho nàng.
Tuy Mị Nhi biết hạ thiên làm như vậy rõ ràng vì có tư tâm, hắn muốn nàng làm vợ hắn, nhưng lúc này trong lòng nàng lạnh như băng cũng cảm thấy có chút ấm áp, dù sao từng ấy năm qua số người chính thức quan tâm đến nàng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
- Sao cậu đột nhiên phải về?
Mị Nhi nhanh chóng phục hồi tinh thần, nàng mở miệng hỏi.
- Có chuyện rất quan trọng, tôi cần phải về xử lý.
Hạ Thiên trả lời một câu, sau đó có chút vội vàng:
- Vợ Mị Nhi, tôi phải nhanh chóng chữa hết bệnh cho chị, tôi còn phải nhanh chóng quay về Giang Hải. :
- Được rồi, hôm nay tôi cũng không có chuyện gì quan trọng.
Mị Nhi có chút do dự, sau đó nàng gật đầu. Nàng biết rõ tình huống thân thể của mình, khí cực âm còn chưa được giải quyết thì sau này nàng còn xảy ra vấn đề. Cũng như lời Hạ Thiên nói, sau này khi nàng xảy ra vấn đề mà không có hắn bên cạnh, sợ rằng nàng phải chết cũng không biết được.
- Đi đến khu nhà của tôi.
Mộc Hàm lúc này mở miệng nói:
- Tôi giúp các người cảnh giới, đề phòng có chuyện xảy ra.
Mị Nhi gật đầu, nàng cũng không từ chối. Thực tế nàng hy vọng có Mộc Hàm ở bên cạnh, nếu không Hạ Thiên trị hết bệnh cho nàng sẽ làm thêm vài món "hoạt động" khác.
Vài phút sau ba người đến khu nhà của Mộc Hàm, Hạ Thiên tất nhiên rất quen thuộc với nơi này, cũng biết nơi đây rất an toàn, không bị quấy rầy, khi hắn thi triển nghịch thiên đệ tứ châm cũng không xảy ra vấn đề.
- Vợ Mị Nhi, cần phải cởi hết quần áo.
Hạ Thiên chăm chú nhìn Mị Nhi:
- Có muốn tôi cởi giúp không?
- Không cần!
Mị Nhi vô thức trả lời một câu, sau đó nàng nhịn không được phải hỏi:
- Không cởi không được sao?
- Không được.
Hạ Thiên dùng giọng chân thành trả lời:
- Không tin em hỏi vợ tóc vàng xem, bắt buộc phải cởi.
Mộc Hàm nghe Hạ Thiên nói như vậy thì gật đầu xác nhận:
- Quả thật là như vậy.
Mộc Hàm nghĩ rằng thật ra Hạ Thiên cũng không phải là như thế, lần đầu tiên hắn sử dụng nghịch thiên đệ tứ châm thì bắt Ninh Khiết phải cởi hết quần áo, chẳng qua hắn chưa có kinh nghiệm, sợ mặc quần áo sẽ có chuyện ngoài ý muốn. Nhưng bây giờ hắn đã nhiều lần thi triển đệ tứ châm, rõ ràng quen thuộc với châm pháp, dù mặc quần áo cũng không có vấn đề.
Bây giờ Hạ Thiên nói như vậy chẳng qua chỉ muốn thưởng thức tư thái hoàn mỹ của Mị Nhi mà thôi, vì vậy hắn còn quyết định sau này sẽ luôn làm như vậy.
- Được rồi!
Mị Nhi có chút bất đắc dĩ, trước tiên nàng tháo kính râm xuống, gương mặt tuyệt trần lộ ra ngoài. Sau đó nàng chậm rãi cởi bộ đồ màu đen bó sát người, tư thế ngạo nghễ hơn người của nàng cũng bộc lộ ra ngoài không khí.
Mộc Hàm lần đầu tiên được nhìn thấy tư thái của Mị Nhi cũng ngẩn ngơ, lúc này nàng mới hiểu vì sao chồng theo bám Mị Nhi không tha, nếu nàng là đàn ông thì sợ rằng nhìn thấy bộ dạng của Mị Nhi cũng khó thể bỏ qua.
Giờ khắc này ngay cả Mộc Hàm gần đây luôn rất tự ti cũng phải sinh ra mặc cảm, tuy nàng đã đẹp lên rất nhiều, tuy thân hình của nàng vẫn rất tuyệt nhưng dù sao vẫn kém Mị Nhi. Nàng tin nếu bây giờ Mị Nhi lộ ra bộ mặt thật ở thủ đô, sợ rằng bốn đoán hoa thủ đô sẽ phải thoái vị, khi đó thủ đô sợ rằng sẽ không còn bốn đóa hoa, sợ rằng chỉ còn một đóa hoa là Mị Nhi mà thôi.
- Vợ Mị Nhi, thân hình của chị lại tốt hơn.
Hạ Thiên nhìn Mị Nhi, ánh mắt có chút nóng bỏng.
- Cậu không thể chỉ nhìn không nói sao?
Mị Nhi có chút xấu hổ, gương mặt tuyệt mỹ nổi lên hai áng mây hồng. Tuy thân thể của nàng đã sớm bị Hạ Thiên nhìn qua nhưng bây giờ vẫn không thích ứng với cái nhìn soi mói của hắn.
- Chồng, hay cậu chữa bệnh cho Mị Nhi đi.
Mộc Hàm khẽ ho khan một tiếng nhắc nhở Hạ Thiên, nàng sợ rằng chồng không nhịn được sẽ đẩy Mị Nhi xuống giường. Đây là chuyện hắn thích làm nhất, nàng không biết Mị Nhi sẽ từ chối, vì nàng nghe nói trước kia Hạ Thiên cũng đã từng nhìn khắp cơ thể Mị Nhi.
- Được rồi.
Hạ Thiên khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn nhìn lên dáng người tuyệt vời của Mị Nhi:
- Vợ Mị Nhi, trước tiên chị nằm lên giường đi.
Mị Nhi hít vào một hơi thật sâu, nàng đi đến mép giường ngồi xuống, sau đó nàng khẽ nhắm mắt, nàng thật sự không thể nào mở to mắt nhìn Hạ Thiên thích làm gì thì làm. Thậm chí trong đầu nàng còn có một ý nghĩ, bây giờ còn chẳng bằng lần hôn mê trước đó.