- Thằng ngu, dám soi mói vào dáng người của vợ tao sao?
Hạ Thiên bất mãn mắng một câu, kết cục bây giờ của Ba Sơn chính là kiệt tác của hắn.
Ba Sơn đáng thương bị đánh văng cho đầu óc choáng váng, một lúc lâu sau còn chưa thể đứng lên được.
- Chị Vân Thanh, chúng ta đi thôi.
Hạ Thiên ôm vòng eo mềm mại của Vân Thanh xoay người rời đi, dáng của vợ hắn tất nhiên không thể cho đàn ông khác soi mói, chỉ một mình hắn nghiên cứu mà thôi. Hắn quyết định bây giờ sẽ đi nghiên cứu dáng người của Vân Thanh, sẽ lấy những mất mát hôm qua quay về.
Hạ Thiên người đi thang máy xuống bên dưới, khi ra khỏi khách sạn thì có hai nam một nữ đi đến, ba người này Hạ Thiên đã từng được gặp qua, chính là phó bí thư Mạnh Tiến Tài huyện Mộc Dương và thư ký, còn có một người tự xưng là chị họ của Dương San, là Dương Ngọc Quyên. - https://truyenfull.vn
Khi thấy Hạ Thiên thì Mạnh Tiến Tài chợt sững sờ, hắn lập tức vui mừng:
- Hạ tiên sinh, cậu cũng đến huyện Mộc Dương rồi sao?
- Tôi đã sớm đến rồi.
Hạ Thiên thuận tiện trả lời một câu.
- Xấu hổ quá, tôi không biết chuyện này, thật sự chậm trễ...
Mạnh Tiến Tài nói với vẻ mặt hối lỗi.
Hạ Thiên cắt đứt lời Mạnh Tiến Tài:
- Này, các người đến tìm Dương San sao? Vậy thì cứ đi lên, tôi còn có việc...
Mạnh Tiến Tài chợt giật mình, hắn định nói gì đó nhưng khi nhìn thấy Vân Thanh thì chợt nghĩ đến vấn đề gì đó, hắn gật đầu nói:
- Hạ tiên sinh, tôi cũng không cản chân cậu, đây là danh thiếp của tôi, nếu có chuyện gi cậu có thể điện thoại đến bất cứ lúc nào.
Mạnh Tiến Tài lấy ra một danh thiếp đưa cho Hạ Thiên, Hạ Thiên cũng tiếp nhận, sau đó hắn kéo Vân Thanh bỏ đi, lúc này hắn không có tâm tính liên hệ với đám người này.
Nhân viên bảo vệ bên ngoài thấy được tình cảnh như vậy thì thầm kêu may mắn, chỉ cần nhìn bộ dạng khách khí của chủ tịch Mạnh thì biết, có lẽ Hạ Thiên kia có bối cảnh.
- Cậu cũng biết đám người này sao?
Vân Thanh lúc này cung cảm thấy có chút kỳ quái, không thể ngờ Hạ Thiên này cũng biết được khá nhiều người ở huyện Mộc Dương.
- Đúng vậy, người kia tên là Mạnh Tiến Tài, là phó chủ tịch huyện Mộc Dương, còn người phụ nữ kia tên là Dương Ngọc Quyên, nghe nói là chị họ của Dương San.
Hạ Thiên giới thiệu sơ lược:
- Vốn chúng tôi định mua trực tiếp Thanh Phong Sơn với anh ta, đáng tiếc là anh ta không làm chủ được, vì vậy tôi cũng chẳng quan tâm đến anh ta làm gì cho mệt.
Vân Thanh gật đầu, nàng cũng không hỏi thêm, dù sao nàng cũng không có hứng thú với chuyện này. Nàng khởi động xe rồi hỏi một câu:
- Chúng ta đi đâu bây giờ?
- Chị Vân Thanh, hôm qua chúng ta mướn phòng ở khách sạn, chúng ta vẫn còn chưa trả phòng.
Hạ Thiên cười hì hì nói.
Vân Thanh nghe nói như thế thì chợt hiểu ra, người này tuyệt đối không phải chạy đến khách sạn để trả phòng.
Tuy Vân Thanh biết rất rõ điều này nhưng cũng không nói gì, nàng lái xe đưa Hạ Thiên đến khách sạn, khi vừa vào phòng thì nàng đã bị Hạ Thiên cho ngồi lên trên.
Khách sạn Đông Thăng.
- Kháng nghị, tôi muốn kháng nghị, huyện Mộc Dương các anh tiếp đãi khách như vậy sao? Tôi đường đường là đạo diễn nhưng lại bị người ta đánh, thậm chí các anh còn không bắt được kẻ ra tay, với hoàn cảnh trị an như vậy mà các anh muốn người ta đến đầu tư sao? Tôi thấy khỏi cần làm video tuyên truyền làm quái gì, có làm cũng vô dụng.
Ba Sơn gầm lên tron phòng, Mạnh Tiến Tài đứng ở đối diện cũng cảm thấy xấu hổ. Thực tế đến bây giờ Mạnh Tiến Tài còn chưa biết có chuyện gì xảy ra, chỉ là hắn muốn tìm đạo diễn Ba Sơn đến để quay phim tuyên truyền, nào ngờ khi vừa vào cửa thì phát hiện Ba Sơn đang té trên mặt đất, đến khi thức dậy thì nổi trận lôi đình.
Ba Sơn làm như vậy cũng kinh động đến những người khác, Liễu Hà và đám nhân viên đài truyền hình cũng xuất hiện để hỏi thăm tình huống.
Vài ngày trước Mạnh Tiến Tài đã liên lạc với đài truyền hình, hắn nói về chuyện Thanh Phong Sơn, sau đó đài truyền hình quyết định làm một phóng sự về Thanh Phong Sơn, sau khi quay phim xong đài sẽ phát tin. Người dẫn chương trình trong bản tin là Liễu Hà, những nhân viên khác cũng đến từ đài truyền hình tỉnh.
Nhưng Ba Sơn thật ra không phải là người của đài truyền hình tỉnh, hắn là một đạo diễn, nghe nói rất có danh tiếng, còn rốt cuộc có bao nhiêu danh tiếng thì Mạnh Tiến Tài cũng không rõ, ít nhất hắn cũng chưa nghe qua về người này.
Vì phim phóng sự tương đối dài, cũng không thích hợp cho việc tuyên truyền, vì vậy Mạnh Tiến Tài thấy cần phải làm một đoạn phim tuyên truyền ngắn. Vấn đề là đài truyền hình không có đạo diễn phù hợp, vì vậy Mạnh Tiến Tài phải tự mình tìm đạo diễn. Cuối cùng Liễu Hà đề cử Ba Sơn, Mạnh Tiến Tài đang tìm không thấy người, bây giờ có người đề cử, tất nhiên hắn sẽ đồng ý.
Cứ như vậy mà Ba Sơn tự xưng là đạo diễn Tân Duệ cùng đi theo đến huyện Mộc Dương, nhưng hắn đến đây để quay phim tuyên truyền cho Thanh Phong Sơn hay quan hệ vụng trộm với Liễu Hà, điều này rất khó nói.
Trên đường về huyện thì Mạnh Tiến Tài biết vị đạo diễn Ba Sơn này không dễ hầu hạ, thực tế phòng bốn lẻ sáu được sắp xếp cho Dương San, gian phòng này tương đối yên tĩnh, nhưng bây giờ xem ra Ba Sơn đã cưỡng chế mất.
Nói thật thì ấn tượng của Mạnh Tiến Tài về Ba Sơn là không tốt, nhưng hắn nghe nói tất cả đám đạo diễn chó má đều rất khó hầu hạ, vì vậy chỉ biết chịu đựng mà thôi. Dù sao bây giờ hắn cũng có việc cầu người, hơn nữa địa phương như Mộc Dương mà có đạo diễn tình nguyện đến cũng không tệ. Hắn không dám đắc tội với người ta, nếu người này bỏ chạy, như vậy ai làm phim tuyên truyền? Nếu không có phim thì đừng hòng tuyên truyền, huyện Mộc Dương biết phải làm sao để đưa tin?
- Đạo diễn Ba, anh đừng nóng, trước tiên anh nói rõ sự việc, chúng tôi nhất định sẽ xử lý.
Mạnh Tiến Tài cũng chỉ biết nói như vậy mà thôi.
- Các anh tốt nhất xử lý ngay cho tôi, nếu không tôi quay về thủ đô Giang Hải.
Ba Sơn dùng giọng nổi giận đùng đùng nói, gần đây hắn tự cho rằng mình là người rất cao, bây giờ lại bị đánh ở một huyện nghèo thế này, tất nhiên hắn sẽ cảm thấy khó nhẫn nhịn. Còn vấn đề hắn bị người ta bắt gặp nằm ngủ với vợ kẻ khác, chuyện này quá bình thường với hắn, hắn tuyệt đối không quan tâm, đây không phải là lần đầu tiên hắn ngủ với vợ người ta, có gì phải sợ?
- Đạo diễn Ba, anh biết người đánh mình là ai không?
Mạnh Tiến Tài hỏi một câu.
- Tôi mà biết thì còn cần các anh tìm người sao? Khách sạn này có camera giám sát, các anh không biết lấy ra xem sao?
Ba Sơn tức giận nói.
- Được rồi, tôi sẽ cho người đi xử lý.
Mạnh Tiến Tài có chút bất đắc dĩ, hắn suy nghĩ rồi quyết định điện thoại cho cục trưởng cục công an Thạch Trường Canh, những vấn đề trị an nên để người trong nghề đến xử lý.
- Bí thư Thạch, tôi là Mạnh Tiến Tài.
Mạnh Tiến Tài nhanh chóng điện thoại cho Thạch Trường Canh, giọng điệu của hắn rất khách khí. Dù hắn là phó chủ tịch nhưng thực tế còn chưa phải là thường ủy huyện ủy, mà bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an Thạch Trường Canh lại là thường ủy huyện ủy, dù xét về cấp bậc hay uy vọng cũng thua xa Thạch Trường Canh, vi vậy Mạnh Tiến Tài không dám không khách khí.