- Hừ, mày dám đánh vợ tao sao?
Lại một người đàn ông trẻ tuổi phóng về phía Hạ Thiên, hắn lại nhấc chân một lần nữa, người đàn ông này rên thảm rồi bay ra ngoài ngã trên hành lang.
Lúc này Hạ Thiên mới hỏi thăm Thư Tịnh:
- Vợ Tịnh Tịnh, ngoài hai tên ngốc này, còn ai ức hiếp chị?
Thư Tịnh có chút đau đầu, tên này rõ ràng là yêu mến bạo lực, mới chưa đến một phút đã đánh hai người văng ra.
Thư Thế Minh ở bên cạnh cũng thầm nghĩ, con mình kiếm đâu ra bạn trai bạo lực như vậy? Nếu sau này cưới về và bị bạo hành cũng không xong.
Đám người Khương Phong thì cực kỳ bội phục Hạ Thiên, anh bạn này không hổ danh trâu chó, vừa đến đã đánh bay hai người, quá gọn.
- Hạ Thiên, chỉ có hai người này náo loạn mà thôi. Nguồn: https://truyenfull.vn
Kiều Phượng Nhi nghe được câu hỏi của Hạ Thiên thì trả lời:
- Người phụ nữ gọi là Trần Mỹ, là chị của Trần Kiện, người đàn ông là bạn trai của Trần Mỹ, con chưa kết hôn. Tôi cảm thấy hai người bọn họ có vấn đề, mục đích căn bản của bọn họ không phải vì tìm lý lẽ cho Trần Kiện, thực tế chỉ vì tiền mà thôi.
- Đúng vậy, tôi đã sớm muốn đánh bọn họ, mở miệng là đòi một triệu, đúng là xảo trá. Trần Kiện nhảy lầu chết thì liên quan gì đến Thư Tịnh? Tôi cảm thấy Thư Tịnh nên tìm bọn họ đòi bồi thường mới đúng, cuộc sống bình thường của cô ấy bị quấy nhiễu biết bao ngày nay rồi.
Một thành viên khác cũng mở miệng hát đệm.
- Người phụ nữ kia luôn dùng chiêu này, gặp ai cũng giống như muốn liều mạng. Còn tên đàn ông kia, con bà nó, dám đánh cả giảng viên Thư.
Một người khác cũng bất bình:
- Nếu không phải thầy ngăn cản, tao đã sớm cho nó ra bã.
- Đúng vậy, thầy Thư sợ bọn họ đưa đến phiền toái, nhưng với tính tình của đám người này, nếu cậu ra tay thì sau này bọn họ sẽ quấn lấy cậu, chắc chắn sẽ phiền chết.
Khương Phong mở miệng nói, sau đó hắn nhìn Hạ Thiên, bộ dạng có chút lo lắng:
- Hạ Thiên, bây giờ cậu đánh hắn, sợ rằng bọn họ sẽ quấn lấy cậu.
Khương Phong vừa nói xong thì tên bạn trai của Trần Mỹ đã phóng đến, nhưng hắn không đánh người mà dùng điện thoại chụp hình Hạ Thiên.
- Chúng mày hại chết em trai của vợ tao, còn đánh vợ tao bị thương, tao sẽ đưa chúng mày lên mạng, sẽ cho người cả nước đến thảo phạt chúng mày, để cho mọi người thấy gương mặt ghê tởm của đám người chúng mày.
Tên bạn trai của Trần Mỹ gào lên phẫn hận:
- Bây giờ tao sẽ chụp ảnh vợ tao bị đánh.
- Mày nên chụp chính mày bị đánh thì đẹp hơn.
Hạ Thiên tát thẳng cánh, gương mặt bạn trai Trần Mỹ chợt sưng vù.
- Mày...Mày dám...
Tên bạn trai của Trần Mỹ chỉ vào Hạ Thiên rồi hổn hển nói.
Lúc này đám người Khương Phong và Thư Tịnh không biết phải nói sao, Hạ Thiên đúng là bạo lực đến cực điểm.
Nhưng lúc này bọn họ lại biết mình sai, điều này căn bản chưa phải là cực hạn của một Hạ Thiên ưa bạo lực. Hắn nhìn tên bạn trai của Trần Mỹ rồi lấc đầu nói:
- Này, tôi cảm thấy thế này còn chưa đủ thảm, dù đưa hình lên mạng cũng sẽ có rất ít người đồng tình. Vì vậy bây giờ anh sẽ giúp mày, sẽ cho mày trở nên thảm hại hơn một chút.
Hạ Thiên vừa nói dứt lời thì mọi người chợt nghe thấy âm thanh những cái tát vang dội cứ liên tiếp vang lên, ít nhất cũng vài chục cái tát. Mãi đến khi không còn âm thanh nào thì mọi người phát hiện tên bạn trai của Trần Mỹ kia giống hệt như đầu heo.
- Như vậy mới đẹp.
Hạ Thiên gật đầu thỏa mãn, sau đó hắn thuận tay cầm lấy điện thoại trong tay tên bạn trai Trần Mỹ, chụp vài tấm hình cho đối phương, sau đó trả lại rồi nói:
- Này, thằng ngu, bây giờ đi về tha hồ mà post, anh nghĩ hiệu quả phải cực kỳ tốt.
Thư Tịnh hoàn toàn không biết nói gì, lưu manh này rõ ràng chỉ sợ thiên hạ không loạn.
- Mày...Mày...Tao nhất định sẽ đưa lên mạng, tao còn báo cảnh sát...
Tên bạn trai của Trần Mỹ bây giờ đã có chút mơ hồ, ánh mắt có thêm chút sợ hãi.
- Mau úp lên mạng đi, anh chờ đây.
Hạ Thiên ra vẻ không quan tâm, sau đó hắn nhắc nhở một câu:
- Mày mau báo cảnh sát đi, nếu không lát nữa điện thoại bị hack thì bó tay.
Tên bạn trai của Trần Mỹ dùng ánh mắt oán hận nhìn Hạ Thiên, hắn nhanh chóng làm ra vài thao tác trên điện thoại, giống như đang úp hình lên mạng.
- Ngồi đó mà đợi chết trong nước miếng công phẫn.
Vài phút sau tên bạn trai của Trần Mỹ dùng ánh mắt oán hận nhìn Hạ Thiên:
- Bây giờ tao báo cảnh sát, mày sẽ ngồi tù.
Tên bạn trai cầm lấy tiểu đệ bắt đầu báo cảnh sát, nhưng hắn còn chưa bấm được ba con số thì điện thoại đã "đơ như cây cơ", dù làm thế nào cũng không phản ứng.
- Mẹ kiếp, điện thoại chó má gì vậy? Ông mới mua về, hàng trong nước có khác.
Tên bạn trai Trần Mỹ tức giận mắng một câu.
- Anh đã nói điện thoại của chú bị hack mà không nghe.
Hạ Thiên lười biếng nói.
Vẻ mặt Thư Tịnh có chút cổ quái, người này hình như không nói ngoa, điện thoại của Trần Mỹ giống như bị hack. Điều này cũng quá quỷ dị, không phải hắn thật sự biết hacker đệ nhất thế giới đấy chứ?
- Tôi đã báo cảnh sát, sẽ đến ngay thôi.
Trần Mỹ lúc này đi đến, nàng tức giận nhìn Hạ Thiên:
- Nếu mày thức thời thì trả tiền ngay, chúng ta sẽ không so đo, nếu không...
- Cút.
Hạ Thiên tung đá, Trần Mỹ còn chưa nói xong đã gào lên và văng ra ngoài.
Thư Tịnh cảm thấy rất đau đầu, bây giờ nàng phát hiện tình hình vết thương của cha mình cũng không nặng, vì vậy mà hối hận khi chạy vội về nhà. Bây giờ Hạ Thiên náo loạn lớn, nào có thể xong việc?
- Ông xã, điện thoại kìa...
Điện thoại của Hạ Thiên lúc này lại vang lên.
Hạ Thiên lấy điện thoại ra xem, ngay sau đó hắn nhận điện thoại, vì người gọi đến là Tiểu Yêu Tinh.
- Chồng chồng, vừa rồi có người vừa úp hình lên, còn chửi mắng anh, em lập tức hack điện thoại của hắn. Thế nào, anh có ban thưởng gì cho em không?
Điện thoại vừa nối thông thì Tiểu Yêu Tinh đã tranh công:
- Còn nữa, đám người mắng Thư Tịnh ở trên mạng đã bị em hack sạch, nếu tiếp tục em sẽ hack tiếp.
- Này, vợ Tiểu Yêu Tinh lúc này biết điều đấy.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Chồng, người ta trước nay đều ngoan.
Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói:
- Đúng rồi, đúng rồi, em còn phát hiện ra một chuyện, tên vừa mắng anh là tên khốn kiếp còn xấu hơn cả anh...À, ý em không phải là xấu hơn, em muốn nói...
Tiểu Yêu Tinh lỡ miệng, nàng vội vàng giải thích, nhưng Hạ Thiên cũng không quá quan tâm:
- Không sao, anh là người xấu, nhưng tên ngu kia sao có thể gọi là xấu? Anh chỉ thấy nó ngu mà thôi.