Sự thật chứng minh hai người có rào cản ngôn ngữ vẫn phối hợp rất ăn ý ở nhiều chuyện, ví dụ như bài bạc.
Hạ Thiên hầu như không trực tiếp tham gia tất cả ván bài, vì có chuyên gia chia bài, điều này không cần hắn quan tâm, cũng có công chúa Sama hỗ trợ đặt cược, vì thế lại càng không quan tâm. Hắn cũng chẳng cần để ý công chúa Sama đặt cược bao nhiêu, dù sao hắn cũng có rất nhiều cắc, công chúa Sama thích đặt thến nào cũng được.
Hạ Thiên sở dĩ để công chúa Sama đặt cược thật ra cũng có nguyên nhân, hắn không quá hiểu rõ quy tắc của bài Poker Texas, nhưng ai cũng cho rằng hắn hiểu. Tất nhiên điều quan trọng nhất là bài lớn hay nhỏ, thứ này thì hắn biết.
Công chúa Sama rõ ràng rất tinh thông thứ này, nhưng nàng nhanh chóng phát hiện trình độ đánh bài của mình không cần sử dụng đến làm gì. Dù rất nhiều người nói Poker Texas quan trọng nhất là kỹ thuật, vận may chỉ là một phần mà thôi, nhưng khi vận may của một người tốt đến mức nghịch thiên thì cái gọi là kỹ thuật không đáng nhắc đến, chẳng thể dùng làm gì được.
Bây giờ Hạ Thiên chính là một người vận may ngịch thiên như vậy, dù Ôn Sĩ Luân đã từng được thấy vận may ngịch thiên của Hạ Thiên trên máy bay, nhưng lúc này hắn vẫn cảm thấy cực kỳ thái quá. Một người ngẫu nhiên gặp may chỉ là chuyện tầm thường, nhưng nếu liên tục có vận may thì quá giải dối, nhưng sự việc như vậy lại phát sinh trên người Hạ Thiên.
Mỗi lần phát bài thì Hạ Thiên đều căn bản không cần nhìn bài tẩy, công chúa Sama chỉ biết đặt cược cho hắn, nàng cũng không xem bài. Mãi đến thời điểm xem bài thì Hạ Thiên mới mở ra, mà điều nghich thiên nhất chính là bài của hắn ít nhất cũng có hai đôi.
Khi người khác có hai đôi thì hắn lại có sắm cô, điều làm cho người ta cảm thấy tan vỡ chính là Hạ Thiên thường xuyên có sắm cô, mười ván thì có sáu ván sắm cô, vì vậy mà ngay từ khi bắt đầu hắn đã không thua. Thấy hắn quá may mắn thì công chúa Sama cũng không úp bài, liên tục đặt cược, vì vậy mà kết quả rất dễ hiểu, cắc của bọn họ ngày càng nhiều, mà cắc của người khác thì ngày càng ít.
Sau nửa giờ đã có người không gánh được, vì thua sạch mà knock out. Một giờ sau lại có hai vị khách ra đi, lúc này trên bàn chỉ còn lại ba người, một là hoàng tử Bizi, hai là người đàn ông người Hoa, người này rất cẩn thận, hầu như ván nào cũng úp bài, vì vậy chưa từng thua.
Người thua nhiều nhất chính là hoàng tử Bizi, vì hắn tài lực hùng hậu nên cắc vẫn còn rất nhiều, vì thế nhìn qua có vẻ thua không hết.
Lại tiếp tục một ván bài, hoàng tử Bizi vẫn bảo trì phong cách của mình, không úp bài, liên tục theo. Lúc này tên đàn ông người Hoa cũng đổi phong cách, liên tục theo bài. Tất nhiên công chúa Sama sẽ chẳng yếu thế, nàng liên tục theo. Cuối cùng tên đàn ông người Hoa dứt khoát tố tất cả.
- Ha ha ha, sảnh đồng chất.
Khi xem bài thì tên đàn ông người Hoa cuối cùng cũng không thể ức chế cảm giác vui mừng như điên, hắn nhịn không được phải đứng lên:
- Tiểu tử, nhìn cậu thắng cả buổi tối, lúc này nên nhổ tiền ra rồi chứ?
Đám người knock out ở bên cạnh quan sát, khi thấy tên đàn ông người Hoa mở bài ra sảnh đồng chất thì rất vui sướng. Không phải vì bọn họ có quan hệ tốt với tên đàn ông người Hoa, vì bọn họ nãy giờ luôn bại trong tay Hạ Thiên, vì vậy trở thành công địch của Hạ Thiên.
- Ngu ngốc.
Hạ Thiên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tên đàn ông người Hoa, lúc này công chúa Sama cũng lật bài tẩy của hắn ra, vì vậy mà vẻ mặt của tên đàn ông người Hoa chợt biến đổi lớn, sau đó chán nản ngồi xuống.
Đám người khác thì không khỏi thầm than sợ hãi, Ôn Sĩ Luân thì cực kỳ cảm khái, đúng là nghịch thiên. Tiểu tử kia quả nhiên không khoác lác trên máy bay, vận may của hắn đúng là quá nghịch thiên, người ta là sảnh đồng chất, hắn cũng là sảnh đồng chất nhưng đứng trên cao nhìn xuống, vẫn là hắn thắng.
- Chụt.
Công chúa Sama hôn lên mặt Hạ Thiên một cái, tuy nàng không thiếu tiền nhưng ai mà chẳng thích cảm giác chiến thắng? Hơn nữa bây giờ trước mặt nàng đã là cả trăm triệu, hơn nữa còn là tiền đô la Mỹ, đây là một con số cực kỳ lớn.
Tên đàn ông người Hoa dùng ánh mắt oán hận nhìn Hạ Thiên, hắn cũng đứng dậy, trên chiếu bạc chỉ còn lại một mình Hạ Thiên và hoàng tử Bizi.
- Không chơi, thắng hoài, chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Hạ Thiên lúc này mở miệng nói.
Ôn Sĩ Luân vội vàng phiên dịch những lời Hạ Thiên, sau khi lấy được câu trả lời của hoàng tử Bizi thì hắn chuyển cáo lại cho Hạ Thiên:
- Cậu Hạ, hoàng tử Bizi đồng ý chấm dứt ván bài, bây giờ cậu có thể dùng cắc đi đổi tiền.
- Đều cho em, nhiều tiền như vậy cầm vào chẳng tốt đẹp gì, anh không muốn.
Hạ Thiên nói một câu với công chúa Sama.
- Cái gì?
Người đón lời không phải là Ôn Sĩ Luân, chính là tên đàn ông người Hoa đã thua sạch tiền:
- Cậu điên rồi à? Chỗ đó cũng cả trăm triệu đô, cậu cho cô ta cả sao?
- Liên quan gì đến ông?
Hạ Thiên dùng ánh măt bất mãn nhìn tên đàn ông người Hoa, hắn không có cảm tình gì với đối phương:
- Tiền tôi cho ai là chuyện của tôi, hơn nữa cô ấy là vợ của tôi, cho cô ấy thì có liên quan gì? Ông còn lắm lời tôi cho ăn đòn bây giờ.
Tên đàn ông người Hoa dùng ánh mắt oán hận nhìn Hạ Thiên, hắn không nói gì nữa mà bắt chuyện với hoàng tử Bizi, cuối cùng ôm người đẹp ngực lớn bỏ đi, cũng chẳng biết có phải sẽ phát tiết lên người người đẹp kia hay không.
- Cậu Hạ, cậu thật sự cho công chúa Sama số tiền này sao?
Ôn Sĩ Luân không nhịn được phải hỏi một câu.
- Nói nhảm, anh nghĩ tôi nói đùa sao?
Hạ Thiên có chút mất vui:
- Này, cô ấy nghe không hiểu, anh mau nói với cô ấy một câu.
Ôn Sĩ Luân rơi vào đường cùng chỉ còn cách phiên dịch ra, khi nghe được câu nói của hắn thì những người khác chợt ngây người, trong mắt hoàng tử Bizi cũng có chút kinh ngạc. Đm đàn ông khác thì dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Thiên, ai cũng thầm nghĩ tên này là kẻ điên sao? Còn mười mấy người đẹp thì cực kỳ hối tiếc, trong lòng thầm có một ý nghĩ, nếu Hạ Thiên không phải vừa ý công chúa Sama, hắn vừa ý một trong số các nàng thì quá tốt. Bạn đang đọc truyện được tại
Công chúa Sama phát ra một tiếng hô vui sướng, sau đó nàng lại đưa môi đến định hôn lên mặt Hạ Thiên, nhưng lần này nàng không thành công.
- Quá tam ba bận, lần này đến lượt anh hôn em.
Hạ Thiên thầm nói một câu, sau đó hắn trực tiếp hôn lên môi anh đào của công chúa Sama, cuối cùng tất cả mọi người đều dùng ánh mắt ghen ghét căm hận nhìn hai người. Phụ nữ thì hâm mộ công chúa Sama thu được vài trăm triệu đô, bọn họ thầm nghĩ, thì ra công chúa xinh đẹp cũng bị người ta ném tiền bóp vào tay mà thôi.