Hồ Ly Trùng Sinh

Vì Tử Phủ Đế Quân
gióng chống khua chiêng tìm Đản Hoàng Tô khắp nơi mà chuyện nàng bị gả
đến tận Tây Hải biến thành ồn ào huyên náo, trên trời dưới đất không một thần tiên nào không biết. Ngao Ngưng Vận đã bị lôi cổ từ Minh giới về
nhà, tuy không phải lên long đài nhưng cũng bị nhốt trong Đông Hải long
cung, một vạn năm không thể bước ra khỏi cửa. Hôn lễ giữa nàng và Ngao
Bại cũng vì vậy mà lỡ dở, những đối với Ngao Ngưng Vận cũng là chuyện
may mắn. Về phần Ngao Bại mém chút nữa là quăng chết Đản Hoàng Tô, Tây
Hải Long Vương phải đích thân xin lỗi, còn kéo hắn đến Tử Thần Phủ để Tử Phủ Đế Quân đích thân xử lý.

Tử Phủ Đế Quân cũng không biết nên trừng phạt kẻ làm hậu bối này như thế nào.

Tử Phủ Đế Quân trực tiếp hỏi người bị hại Đản Hoàng Tô: “Nàng thấy sao, nên trừng phạt nó như thế nào?”

Tuy rằng Đản Hoàng Tô cảm thấy Ngao Bại không mắc sai lầm gì lớn, nhưng
trên thực tế tính cách của hắn cũng quá ngang ngược lỗ mãng, cần phải
rèn luyện. Mà việc hắn có thể rèn luyện chính là…

“Biến cậu ta thành con ngựa đi.” Đản Hoàng Tô đề nghị.

Trở thành loài vật để người ta sai khiến hẳn có thể giúp hắn tu dưỡng tính tình.

—— đương nhiên cách trừng phạt này đến từ “Tây Du Ký”.

Đang lúc hai người cân nhắc tạm thời lấy đi long châu của Ngao Bại, biến hắn thành Bạch Long Mã, Mạc Loan lảo đảo xông thẳng vào trong phòng, không
cần đến người thông báo.

“Nhanh…nhanh! Đế Quân muốn…muốn cấp tiên điệp cho công chúa!” Mạc Loan thở hổn hển nói.

“Ơ, làm chứng minh thư tiên giới cho ta sao?!” Đản Hoàng Tô giật mình, quên cả sợ hãi.

“Vâng…đúng vậy, bởi vì Đế…Đế Quân biết chuyện công chúa bị…đưa đến Tây Hải.” Mạc Loan vừa thở vừa giải thích.

Sở dĩ Ngao Ngưng Vận có thể bẫy Đản Hoàng Tô đến Tây Hải lấy chồng thay
mình, nguyên nhân cũng chỉ vì Đản Hoàng Tô không có chứng minh thư tiên
giới, tức là cũng không có tiên khí của riêng nàng, cho nên mới dễ dàng
bị giả mạo. Hành động lần này của Vô Thượng Đế Quân có thể coi như mất
bò mới lo làm chuồng, nhưng cũng chưa đến nỗi muộn màng, chỉ là…

Tử Phủ Đế Quân có phần giận dữ: “Ta không muốn để Đản Hoàng Tô làm thượng tiên, đợi tu vi nàng đủ có thể theo ta làm tiên.”

“Không…không kịp rồi, trước khi thần đi thiên quan văn thư đang giúp Đế Quân viết
thần chỉ, bởi vì cần phải hạ phàm trải qua một kiếp, cho nên công chúa
có thể đảm nhiệm một chức vụ tạm thời nào đó.” Rốt cuộc Mạc Loan đã hít
đủ.

Nàng vừa nói xong lại đến lượt Đản Hoàng Tô lắp ba lắp bắp: “Cái gì…Cái gì?! Đã…đã viết thần chỉ rồi?! Còn chức vụ gì nữa?!!!”

Muốn thành tiên phải chịu lôi kiếp, mà thần tiên đảm nhiệm chức vụ trên
thiên đình càng phải chịu lôi kiếp nguy hiểm hơn các tán tiên bình
thường, mà bây giờ Đản Hoàng Tô chỉ có một ngàn năm tu vi, để nàng chịu
lôi kiếp như vậy…

Đản Hoàng Tô rơi nước mắt đầy mặt: Ông Vô
Thượng, cho dù ông không muốn gặp con thì cũng đừng dùng cách như vậy
hãm hại con, dù gì con đây cũng là con gái của ông đó!!!

Tử Phủ Đế Quân không chần chờ, hắn nắm tay Đản Hoàng Tô hoa hoa lệ lệ thuấn di: “Nàng đi với ta!”

Nơi đến là một chỗ Đản Hoàng Tô vô cùng quen thuộc, cũng chính là “Hoa Thanh Trì” của Tử Phủ Đế Quân.

Tử Phủ Đế Quân búng tay, nước ở Hoa Thanh Trì tách ra làm hai, để lộ một
cái nút ngay chính giữa. Tử Phủ Đế Quân lại búng tay thêm một lần nữa,
cái nút được ấn xuống xuất hiện một cái động nho nhỏ.

Đản Hoàng Tô giật mình, Tử Phủ Đế Quân muốn giấu nàng ở chỗ này, sau đó chịu lôi kiếp thay nàng.

Giúp người khác chịu lôi kiếp cũng không phải là chuyện gì mới mẻ, nhưng
phần lớn người được chịu đều ở trong hang, sở dĩ Tử Phủ Đế Quân lựa chọn nơi này có thể căn bản vì Tử Thần Phủ không có hang. Nhưng cái động này cũng quá nhỏ, muốn giấu một người…Rốt cuộc là giấu đầu hay giấu đuôi
mới được?

Đản Hoàng Tô hơi 囧.

Tử Phủ Đế Quân lại kéo Đản
Hoàng Tô sang, loạt soạt mấy tiếng, Đản Hoàng Tô bị biến lại thành một
cục lông, vì thế, bây giờ có thể giấu nàng trong hang.

Đản Hoàng
Tô vừa bị nhét vào trong động đã nghe tiếng sầm ì ùng trên trời, giây
tiếp theo nàng như bị nhét vào thùng đựng hàng, càng như thể nàng co
mình trong vỏ trứng ngay trước, chung quanh tối đen như mực, lại rất khó thở, chỉ nghe được tiếng sầm rền bên ngoài.

Lôi kiếp để thành
quan tất nhiên rất nguy hiểm, nhưng một khi chịu lôi kiếp thay cho người khác, lôi kiếp sẽ càng nguy hiểm hơn gấp hai lần, kể cả số lượng lẫn
mức độ chết người của nó. Đản Hoàng Tô cuộn mình trong thùng đựng hàng,
nàng vừa đếm tiếng sấm vừa lo lắng tính toán xem Tử Phủ Đế Quân phải hao tổn bao nhiêu tu vi.

Nhưng có cái may trong cái rủi, việc hao
tổn tu vi trong lúc chịu lôi kiếp chỉ là tạm thời, giống như khi bị
thương, nghỉ ngơi trong một thời gian ngắn sẽ khôi phục lại bình thường. Vừa nghĩ đến đây, Đản Hoàng Tô mới nhẹ nhõm được một chút.

Có lẽ thiên phú thần thông của Đản Hoàng Tô đã khiến người người oán tránh,
so với một tiểu tiên mới được cấp tiên điệp mà nói, trước nay chưa từng
có lần lôi kiếp này gay gắt như thế này, ước chừng đánh ba ngày ba đêm.

Sau ba ngày ba đêm, mãi cho đến khi Đản Hoàng Tô chui ra từ cái lỗ nhỏ xíu
kia nàng đã không quen ánh nắng chói chang của mặt trời, một lát sau mới có thể nhìn Tử Phủ Đế Quân…Hoàn hảo, vẫn xa hoa long trọng như bình
thường, ngay cả khuôn mặt bị xối đen thui vì gian kế của Lam Dực cũng đã trở lại vẻ trắng ngần như thường.

Đản Hoàng Tô thở một hơi nhẹ nhõm, hóa thành hình người ôm lấy tay Tử Phủ Đế Quân: “Về nghỉ ngơi thôi.”

“Được.” Tử Phủ Đế Quân cũng nắm lấy tay Đản Hoàng Tô, từ từ về nhà.

Lúc này Đản Hoàng Tô mới phát giác ra —— hắn không thuấn di!

Xem ra hắn bị thương không nhẹ, Đản Hoàng Tô cẩn thận quan sát sắc mặt Tử
Phủ Đế Quân, ài ài, không nhìn ra cái gì, trước sau như một, hoàn hảo vô cùng.

“Sao, mới ba ngày không gặp đã rất nhớ ta, cứ muốn nhìn mãi như vậy?” Tử Phủ Đế Quân được Đản Hoàng Tô nhìn đến thích.

Đản Hoàng Tô 囧, hắn thực ảo tưởng sức mạnh mà.

Nhưng đúng là ba ngày không gặp cũng hơi nhớ nhớ, nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là do quá lo lắng.

“Anh, bây giờ anh thấy thế nào?” Đản Hoàng Tô nhịn không được hỏi.

“Đi thăm nhà nàng, sau đó giải quyết luôn chuyện của chúng ta.” Tử Phủ Đế Quân nói.

Còn có sức lực tinh thần mà nghĩ đến chuyện này, xem ra không có vấn đề gì lớn, Đản Hoàng Tô yên tâm, mắt môi cong cong: “Ừm.”

Đương nhiên không phải đi ngay lập tức, hai người chậm rì rì trở về phòng Tử
Phủ Đế Quân, Mạc Loan cũng đang ngóng chờ, vừa thấy Đản Hoàng Tô đã thở
phào một hơi: “Thần quay về bẩm báo Đế phi.”

Tử Phủ đế quân gật đầu.

Mạc Loan đập đập cánh bay ra ngoài cửa sổ, bay được nửa đường lại quay trở
về: “Đúng rồi, Đế phi nói, công chúa có thể không quan tâm tới chức vụ
kia, nhưng nếu công chúa có thời gian hãy về thăm người, người rất nhớ
thương công chúa.”

Đản Hoàng Tô vội vàng đồng ý: “Ta sẽ.”

Nghe Mạc Loan nói xong Đản Hoàng Tô chợt nhớ tới một người mẹ khác. Đã cách
một kiếp, nàng không còn chút cảm xúc yêu thương oán hận gì Lam Dực nữa, nhưng tình cảm gia đình thì cách bao lâu đi chăng nữa cũng không thể
nhạt nhòa, đã một ngàn năm không gặp mẹ hồ ly, người đầu tiên sinh nàng, cũng nên quay về thăm người.

“Em muốn đi thăm mẹ.” Đản Hoàng Tô nói với Tử Phủ Đế Quân.

“Được, ta đi cùng nàng.” Tử Phủ Đế Quân lấy âu phục áo sơ mi từ không gian giới tử ra, chuẩn bị thay quần áo.

Đản Hoàng Tô lau mồ hôi: “Không phải mẹ kia, là mẹ khác.”

Nhưng cũng phải đi thăm ba mẹ, bây giờ nàng đã có thể biến thành người, để ba mẹ biết cũng bớt lo lắng.

Tử Phủ Đế Quân nghe nàng nói vậy thì cất bộ âu phục, lấy ra bộ đồ Hán khác.

Dù là mẹ này hay mẹ kia thì cũng là mẹ vợ của hắn, tất nhiên phải long trọng chút.

Đản Hoàng Tô lại giải thích: “Không phải mẹ Vô Thượng Đế phi, là mẹ hồ ly cơ.”

“Mẫu thân đại nhân của nàng thật nhiều.” Tử Phủ Đế Quân chớp mắt, không biết nên mặc quần áo gì mới tốt.

Đản Hoàng Tô cũng hiểu được mẹ của mình đúng là nhiều hơn bình thường, quả
nhiên cuộc sống của kẻ vừa chuyển kiếp vừa trùng sinh rất phức tạp!

Đản Hoàng Tô vừa sắp xếp ngày vừa hỏi ý kiến Tử Phủ Đế Quân: “Đi thăm mẹ hồ ly của em trước, sau đó qua nhà ba mẹ em chơi rồi mới ghé sang chỗ Vô
Thượng Đế phi được không?”

Tử Phủ Đế Quân chỉ có một vấn đề: “Đi thăm mẹ hồ ly của nàng thì mặc cái gì đây?”

Trên cơ bản Đản Hoàng Tô cũng không biết mấy năm nay núi Lục Loan đã phát
triển như thế nào, nàng tìm câu trả lời an toàn: “Anh mặc đồ Hán kia
đi.”

Nói theo kiểu cổ đại, mặc đồ Hán là thuận theo thời đại, còn nói theo kiểu hiện đại, là bắt kịp trào lưu!

Tử Phủ Đế Quân đang thay quần áo thì Tử Thập Nhất thò đầu vào báo cáo: “Sư phụ, có thiên sứ cầu kiến.”

“Thiên sứ?” Đản Hoàng Tô giật mình, không phải chỉ có thần thoại hy lạp gì đó mới có thiên sứ sao?

Tử Thập Nhất giải thích: “Là sứ giả thiên đình, gọi tắt là thiên sứ ạ.”

Thì ra có lông có cánh…Đản Hoàng Tô mặc kệ.

Tử Phủ Đế Quân hỏi Tử Thập Nhất: “Đại chiến tiên ma lại nổ ra?”

Bằng không hắn quả thực không nghĩ ra Vô Thượng Đế Quân phái người tìm hắn vì chuyện gì.

“Thưa không, tìm sư mẫu ạ.” Sau khi bị quăng vào không gian dị thứ nguyên, Tử Thập Nhất đã tỉnh táo nhìn ra thân phận của Đản Hoàng Tô.

Đản Hoàng Tô rất tự giác chấp nhận thân phận mới, ngạc nhiên hỏi: “Tìm ta?”

“Hình như là đến để giao cho sư mẫu chức nghiệp trên thiên đình.” Tử Thập Nhất giải thích.

Đản Hoàng Tô nhìn Tử Phủ Đế Quân, Tử Phủ Đế Quân hừ một tiếng: “Chức vụ của Đản Hoàng Tô cũng chỉ là hư danh thì giao làm gì, lão Vô Thượng kia lúc nào cũng thích đi làm chuyện hư đầu bại não.”

“Vậy là con cho
vào hay không cho vào ạ, thiên sứ vẫn đang đứng ở cửa chờ?” Tử Thập Nhất đã quen chuyện Tử Phủ Đế Quân phỉ báng Vô Thượng Đế Quân nhưng cũng
không biết nói gì.

“Cho vào đi, không thì hắn cũng không trở về
được.” Đây là xích mích giữa hắn và Vô Thượng Đế Quân, không thể làm khó những tiểu tiên khác.

Bạn Thiên sứ nói năng nhanh nhẹn rành mạch không dài dòng, chỉ dẫn cho Đản Hoàng Tô một loạt chuyện, bao gồm chứng minh thư của Đản Hoàng Tô, chức vụ trên thiên đình, hai bộ quần áo dành cho công việc, một quyển sách hướng dẫn nghề nghiệp, một phương tiện
giao thông được thiên đình cấp cho —— tường vân màu vàng nhạt đơn giản
mộc mạc đáng yêu giống xe QQ.

Đản Hoàng Tô nhìn chứng minh thư
tiên giới của mình, ở mục hình ảnh là chú hồ ly mới chào đời, ngày sinh
là ngày × tháng × năm × tiên nguyên, địa chỉ gia đình là Tử Thần Phủ, số chứng minh thư là ×××××, tên…Đông Phương…Vị Danh.

Đây là cái tên thứ ba sau Phong Tiểu Ngũ và Đản Hoàng Tô.

Ầy, suýt chút nữa quên, đây là cái tên thứ tư của nàng, tên thứ ba là Vu Ảnh Tịch.

Thì ra chuyển kiếp trùng sinh rồi không những có nhiều mẹ, mà tên cũng rất nhiều đó nha!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui