Nhà hàng xóm mất gà, thư sinh giơ dây mây hỏi Hồ ly đang súc trong xó nhà:" Có phải ngươi trộm hay không?"
"Không phải, A Sinh ngươi tin ta!" Nó kẹp chặt cái đuôi rủ lỗ tai nói.
Thư sinh nhìn chằm chằm khóe miệng còn chưa kịp lau đi vết máu của nó buông dây mây, nói: "Được, ta tin ngươi.
"
Cách một ngày, thư sinh mang theo một bộ nghiên bút viết câu đối xuân và một sọt trứng gà đến nhà thôn trưởng.
(?)
Lúc về nhà, hồ ly chờ ở cửa nức nở hai tiếng: "Là ta trộm, ngươi đừng tức giận!"
Thư sinh lộ ra tươi cười đã lâu không thấy, xoa xoa đầu của nó: "Ngoan.
".