Tập đoàn Trúc Ốc và tập đoàn Phú Hào vừa vặn đối diện cửa chính với nhau, ở giữa cách nhau một con phố.
Biết sao được, thành thị này quy hoạch CBD ở chỗ này, mấy cao ốc san sát nhau tụ hết lại đây.
(CBD là viết tắt từ Central Business District – đây là khu vực (quận) trung tâm hành chính, thương mại và là bộ mặt của một thành phố.
)
Tập đoàn Phú Hào giàu đến bình thường khiêm tốn, giản dị tự nhiên một tòa nhà.
Trúc Ốc thì khác, hận không thể làm nổi bật nhất phố này, bảng tên thì dùng đèn led neon lập lòe xanh đỏ bự chà bá.
Mặt ngoài của tòa nhà được ốp kính toàn cảnh, mục tiêu bắt sáng, mỗi buổi trưa đều chói lòe mắt.
Nóng muốn xỉu.
Thời gian La Bạc Hồ nghỉ trưa đều chạy đi hóng mát, chạy qua nhà ăn của tập đoàn Phú Hào ké cơm.
Nhà ăn của Tập đoàn Phú Hào người ta gọi là khách sạn Phú Hào, tám hệ thức ăn chính cái gì cần có đều có, món mặn 5 tệ, món chay một tệ, nửa chay nửa mặn 2.
5 tệ, tràn đầy mâm cơm như cái tháp.
(Tám hệ thức ăn chính: Sơn Đông, Tứ Xuyên, Quảng Đông, Phúc Kiến, Giang Tô, Chiết Giang, Hồ Nam và An Huy)
Gọi là nồi bự đồ ăn, ông chủ quả thực có tâm địa Bồ Tát, đầu bếp đều là mời đầu bếp cao cấp, còn mở cho người bên ngoài vào ăn.
Cho nên toàn bộ nhân viên của cả phố đều rất thích ăn trưa ở đây.
La Bạc Hồ cũng thích.
Kỹ năng nấu nướng của cậu chỉ dừng lại ở việc luộc trứng gà, mà còn luộc bể tùm lum.
Trước kia một ngày ba bữa có người chuẩn bị cho không nghĩ tới phải làm cơm, sau này nghèo túng trọ ở trường căn tin cũng cố gắng chắp vá qua bữa, nhưng sau này đi làm rồi lại rất khó đối phó.
Nhà cậu không một ai biết nấu cơm, trước kia khi tập đoàn Phú Hào chưa dọn đến nơi này, công ty gọi cơm Tây cậu ăn không quen, mỗi ngày phải ăn đồ ba ba nấu chỉ dùng nước và muối để nấu, cậu ăn riết muốn héo úa.
Mật tổng thật sự là người tốt nha.
La Bạc Hồ vái vái mấy cái với thịt kho tàu Đông Pha trước mặt.
Chúc Mật tổng làm ăn phát đạt, an khang thịnh vượng.
Thịt kho Đông Pha:
________________
“Hắt xì!”
Mật Hạo bưng mâm đồ ăn hắt hơi một cái.
“Mật tổng, ngài không sao chứ?” Thư kí mới nhận chức bưng một chén cháo đột nhiên từ phía sau nhảy ra, hù Mật tổng xém chút nữa ụp nguyên tô cá hầm ớt cay vào đầu cậu ta.
“Không sao.
” Nhưng anh vẫn rất lịch sự nói với nhân viên của mình: “Ăn cơm đi.
”
“Vâng ạ, chẳng qua là tôi ăn không quen mấy thứ này.
” Thư kí vẻ mặt u sầu, bưng một chén cháo trắng càng nhìn càng có vẻ tội nghiệp, “Tôi đã quen với ẩm thực phương Tây, có thể là vì trước đây tôi du học nước ngoài! ”
“Tiền ăn trong thẻ ăn của công ty có thể chiết khấu.
” Mật Hạo cắt ngang bài diễn văn 3000 chữ của thư kí, lập tức rời đi, “Cậu cứ tự nhiên.
”
Mật tổng đi rót một ly trà bưởi miễn phí súc súc miệng.
Xui xẻo xui xẻo thật xui xẻo.
Ực ực ực ực phì.
.