"Ngươi còn lề mề cái gì? Mau ăn Hóa Hình Đan rồi nhảy vào hồ nước trong ốc đảo!"
Trong lúc đó, một ý niệm mạnh mẽ truyền vào trong đầu Tuyết Hoa, "Lăng
Vân Tiên Quân thông qua khảo nghiệm, sắp bắt đầu vận mệnh gặp gỡ bất ngờ với Lệ Quân Hoa rồi. Nhanh, mau ăn Hóa Hình Đan nhảy vào hồ nước, ta sẽ truyền tống ngươi tới ảo cảnh mà bọn họ gặp mặt."
Nhân viên quản lí thứ n!
Tuyết Hoa không cần nghĩ ngợi, nhanh chóng cắn nuốt viên linh đan tràn ngập màu sắc, nhảy ào vào hồ nước trong ốc đảo.
"Rầm, ào ào!" Nàng ra sức nhảy vào trong hồ nước, chỉ cảm thấy bọt nước
văng khắp nơi, mà thân thể nàng nhanh chóng nóng lên, phát nhiệt rồi.
"Ào...ào..." Nàng ló đầu ra khỏi nước, phát hiện ảo cảnh xung quanh thay đổi, tuy rằng cây cối xung quanh đồng dạng cũng tươi tốt, nhưng loại
cây thì không giống, nhiệt độ xung quanh cũng mát mẻ, hồ nước biến thành hồ nước xanh rộng lớn, mà nàng lại đang ở bên hồ.
"Quái ngư? Oa, tiểu hồ ly!" Nàng nghe được sau lưng có tiếng kêu của nữ
tử, quay đầu nhìn lại, thấy cách đó bảy tám mét có một nữ tử xinh đẹp.
Tóc nàng ta dài ướt sũng, nửa thân trên để trần trong tay nắm một thanh
trường kiếm màu đỏ, hồ nước chỉ bao phủ tới eo tròn thon nhỏ của nàng
ta. Nàng nhìn thấy vẻ mặt cảnh giác của nàng ta sau khi thấy nàng là hồ
ly thì biến thành kinh hỉ, trường kiếm trong tay cũng biến mất.
Lệ Quân Hoa!
Cmn, nàng ta đang tắm!
Tiên Quân?
Tuyết Hoa tranh thủ thời gian tìm kiếm khắp nơi, chỉ thấy một thân ảnh toàn thân bụi bẩn đang từ trên cao rơi xuống.
"Tiên Quân!" Tuyết Hoa nhìn thấy thân ảnh mà nàng trông mong vô số lần, lập tức kêu lớn, chạy như điên về phía hắn, lúc sắp tới gần hắn thì
nhanh chóng nhảy vào người hắn. Tuyệt đối không thể để cho hắn thấy-
thân thể của Lệ Quân Hoa!
Hạ Lăng Vân bị ảo cảnh đột ngột truyền tống tới chỗ này, đang từ trên
cây rơi xuống, liếc mắt nhìn về phía hồ nước xanh ngọc thấy một thiếu nữ đang đứng khỏa thân, rồi lại thấy tiểu hồ ly Tuyết Hoa toàn thân vô
cùng bẩn cả người ẩm ướt bổ nhào về phía mình.
"Tuyết Hoa!" Hắn mặc kệ đây có phải là ảo giác không nhanh chóng bước tới nghênh đón, giang rộng hai cánh tay.
"Tiên Quân, Tiên Quân." Thân thể Tuyết Hoa càng ngày càng nóng, nhưng
nàng cái gì cũng mặc kệ, dốc sức liều mạng chạy về phía Hạ Lăng Vân.
"Tuyết Hoa." Nghe được giọng nói tràn ngập tưởng niệm của tiểu hồ ly, Hạ Lăng Vân cảm thấy cho dù đây là ảo giác hắn cũng muốn ôm nàng vào trong ngực.
Lúc tiểu hồ ly tuyết trắng tiếp cận hắn đột nhiên toàn thân xuất hiện
bạch quang mờ mịt, thân hình nhanh chóng kéo dài, biến thành hình người.
Gương mặt hồ ly nhanh chóng biến thành gương mặt thiếu nữ trái xoan,
cọng lông trên đầu hồ ly lập tức biến thành mái tóc dài, lỗ tai...
Chân trước ngắn ngủ, nhanh chóng biến thành đôi tay trắng noãn hướng về phía hắn.
Đứa nhỏ này biến hóa rồi ư?
Hạ Lăng Vân lập tức kinh ngạc, Tuyết Hoa ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh gặp
được kì duyên, đã có thể biến hóa rồi. Nhưng mà hình người trước mắt
này...
Tuyết Hoa cũng phát hiện Hóa Hình Đan có tác dụng, nàng đã biến thành
thiếu nữ, nhưng mà trong lúc nhất thời không thích ứng được với việc
thân thể lập tức biến hóa, bốn chân biến thành hai chân, thân thể thẳng
tắp mà ngã sấp xuống.
Hạ Lăng Vân bất chấp suy nghĩ, nhanh như chớp tiến tới ôm thân thể nàng lại.
"Tiên Quân, người nhìn thấy?" Hai tay Tuyết Hoa nắm chặt vào vạt áo bẩn
của hắn dò hỏi. Hắn thấy Lệ Quân Hoa khỏa thân rồi hả? Chẳng lẽ là vì
thấy thân thể mềm mại của Lệ Quân Hoa, cho nên đối với nàng ta vừa gặp
đã yêu rồi hả?
"Tuyết Hoa, ta nhìn thấy rồi." Hạ Lăng Vân khẽ cười nói, gương mặt tràn
ngập bụi đất lộ ra kinh hỉ. Dung mạo của nàng với thiên hồ Lệ Nhi đã gặp trước đây thật lâu có một chút tương tự, nhưng mà trực giác nói cho hắn biết đây chính là tiểu hồ ly Tuyết Hoa của hắn, không phải Lệ Nhi.
"Không cho phép nhìn!" Tuyết Hoa hung ác nói, hai tay kéo cổ hắn xuống,
chinh mình đụng mạnh về phía trước, dùng miệng ngăn chặn môi hắn, đồng
thời dùng sức mút.
Đây là nam nhân tốt nhất mà nàng từng gặp, trước nhất nàng phải đóng dấu trên môi nam thần, khẳng định quyền sở hữu.
Hạ Lăng Vân tuyệt đối không ngờ sau khi tiểu hồ ly biến hóa chuyện nàng làm đầu tiên là dùng sức mút- gặm cắn môi mình.
"A..." Hắn dùng lực giãy dụa rời khỏi môi và cánh tay nàng, từ trong
không trung lấy một trường bào màu xanh bao lấy nàng, nói: "Tuyết Hoa,
ngươi biến hóa không hoàn chỉnh rồi."
Lè lưỡi liếm láp hương vị của nam thần lưu lại trong miệng mình, Tuyết
Hoa ngắm nhìn hắn, vội vàng nói: "Tiên Quân, ta biến hóa rồi. Ta thích
chàng, chàng nhất định phải yêu thích ta."
Tuy rằng thường xuyên nhìn thấy hắn qua Huyễn Chi Kinh, nhưng nhìn hắn
gần như thế này, nàng mới nhận ra hắn cường tráng hơn rất nhiều so với
trước, là khí chất dương cương của nam nhân. Trước khi tiến vào Thái Hư
Huyễn Cảnh, bởi vì hắn là Tiên Quân, là trưởng lão một phái, sinh hoạt
được hậu đãi nhàn tản, vì vậy dưỡng thành một khí chất nho nhã ôn hòa,
bây giờ, hắn lại tìm được nhiệt huyết mục đích khi còn trẻ, cho nên khí
chất liền thay đổi.
Đưa tay xoa nhẹ bờ môi bị nàng cắn, Hạ Lăng Vân cười khổ nói: "Tuyết
Hoa, ta đương nhiên thích ngươi rồi." Tiểu nữ hài biểu đạt sự ưa thích
thế này sao? Môi của hắn chắc bị nàng cắn sưng lên rồi.
"Lăng Vân Tiên Quân, Tuyết Hoa?" Giọng thiếu nữ thanh thúy vang lên, Hạ
Lăng Vân ôm Tuyết Hoa ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử quần áo tán loạn bước nhanh về phía hai người.
"Cô nương, mạo phạm." Hạ Lăng Vân tranh thủ thời gian ôm Tuyết Hoa quay
lưng lại. Tuyết Hoa đột nhiên xuất hiện thu hút toàn bộ sự chú ý của
hắn, khiến hắn quên ở trong hồ vẫn có một cô nương đang tắm rửa.
Tuyết Hoa từ trong vai của hắn hé đầu ra nói, "Ngươi là Lệ Quân Hoa?"
Nhìn gần, Lệ Quân Hoa càng xinh đẹp, đôi mắt rạng rỡ, da thịt bóng loáng tinh tế, hai vai mượt mà, xương quai xanh tinh xảo... Quả thật là một
nữ tử không kém nữ hồ ly là bao!
"Tuyết Hoa, ngươi còn nhớ rõ ta?" Hồng y thiếu nữ Lệ Quân Hoa kinh hỉ hỏi thăm.
"Giác quan của tiểu hồ ly so với tu sĩ nhân loại nhạy cảm hơn." Tuyết
Hoa cười hì hì nói, "Ta nhìn thấy ngươi đã cảm giác ngươi chính là cô bé đã từng gặp kia."
"Đúng, là ta." Lệ Quân Hoa lập tức cười vui vẻ, "Tuyết Hoa ngươi vẫn
giống như trước đây rất đáng yêu." Ánh mắt của nàng chỉ chăm chăm nhìn
đầu nhỏ của Tuyết Hoa. Lỗ tai lông xù của tiểu hồ ly thật đáng yêu nha,
nàng muốn đưa tay kiểm tra.
"Lệ hiền chất, thỉnh mặc xiêm y tử tế lại rồi mới nói chuyện chứ?" Đưa
lưng về phía Lệ Quân Hoa, Hạ Lăng Vân đột nhiên nói. Hắn và sư phụ Lệ
Quân Hoa là hảo hữu, gọi nàng một tiếng hiền chất cũng không sai.
"Vâng, vãn bối thất lễ." Lệ Quân Hoa tranh thủ ôm quyền thi lễ, nói:
"Tiên Quân, Tuyết Hoa vừa mới biến hóa, trên người không có xiêm y, ta
có thể thay người chiếu cố Tuyết Hoa một chút.
Tuyết Hoa vội vàng nói, "Tiên Quân sẽ chăm sóc ta." Chính nàng ta cũng phải chỉnh đốn bản thân đấy.
Hạ Lăng Vân lập tức nhớ tới, Tuyết Hoa giờ đã không phải là tiểu hồ ly
rồi, mà là một thiếu nữ hồ ly- khỏa thân, lập tức quấn lại trường bào
trên người Tuyết Hoa, sau đó đẩy nhẹ nàng nói, "Tuyết Hoa, nghe lời, đi
cùng tỉ tỉ này sửa sang lại, mặc xiêm y. Lệ hiền chất, Tuyết Hoa nhờ
ngươi chiếu cố.
"Vâng, Tiên Quân." Lệ Quân Hoa vội vàng nói, cười cười nhìn Tuyết Hoa
ngoắc tay, "Tuyết Hoa, mau tới đây. Tỷ tỷ có rất nhiều xiêm y váy đẹp
nha, còn có những cái trâm cài xinh đẹp. Nhanh, đến đây tỷ tỷ giúp ngươi mặc."
Lệ Quân Hoa quả nhiên thích những động vật nhỏ có bộ lông xù, ngay cả hình thái của động vật sau khi biến hình cũng thích.
"Tuyết Hoa, mau đi tới chỗ tỷ tỷ kia." Hạ Lăng Vân thấy Tuyết Hoa bất
động liền thúc giục, nhẹ tay đẩy nàng một cái. Hắn nghe ra được sự vui
mừng trong giọng nói của Lệ Quân Hoa, cũng yên tâm giao Tuyết Hoa cho
nàng ta tạm thời chiếu cố.
Con ngươi Tuyết Hoa khẽ đảo một vòng, theo hướng hắn vừa đẩy nhẹ ngã
xuống, rồi kêu lên: "A a a, ta...không biết... đi đường." Chân tay nàng
bò loạn xoạn trên mặt đất. Từ lúc xuyên không tới giờ nàng đều dùng bốn
chân đi, hiện tại biến hóa, xác thực nàng không có cách nào trong thời
gian ngắn giữ cơ thể được cân bằng.
"Tuyết Hoa, chậm một chút, đừng làm thương bản thân." Hạ Lăng Vân tranh
thủ thời gian lùi sau hai bước, đưa tay bắt đầu... nâng nàng dậy.
"Tiên Quân, ta không đi được, người dạy ta." Tuyết Hoa cố gắng chui vào
lồng ngực hắn, mặc kệ bây giờ quần áo hắn có bao nhiêu bẩn, còn tỏa ra
mùi mồ hôi nồng đậm.
"Tiên Quân, Tuyết Hoa muội muội mới biến hóa, sẽ không thể đứng thẳng
ngay được." Lệ Quân Hoa vội vàng nói, hai mắt tỏa sáng. Quá đáng yêu,
trên đời sao lại có tiểu động vật đáng yêu như thế? Nàng khác hẳn với
những tiểu hồ ly khác, động vật nhỏ này có thể hòa tan lòng của nàng.
Lệ Quân Hoa sửa sang xiêm y, sau đó lấy đai lưng màu hồng ra buộc chặt,
đi tới bên cạnh hai người nói: "Tiên Quân, vẫn là giao Tuyết Hoa cho ta
a." Nói xong, nàng nôn nóng chờ Hạ Lăng Vân giao Tuyết Hoa cho mình.
"Tiên Quân, người phải đỡ ta đi." Tuyết Hoa vội vàng nói, gương mặt trái xoan tuyết trắng đôi mắt ngập nước chực khóc, bàn tay nhỏ bé nắm chặt y phục trên người hắn.
Hai mắt Lệ Quân Hoa càng thêm nóng rực, hận không thể hung hăng ôm Tuyết Hoa một phát.
Cân nhắc tới việc Tuyết Hoa phải học một số chuyện của thiếu nữ nhân
loại, Hạ Lăng Vân đưa tay sờ... chần chừ một chút lại thu tay về, mặt
dịu dàng khuyên nhủ, "Tuyết Hoa, nghe lời ta, cùng vị tỷ tỷ này đi tắm
thay xiêm y. Ta ở đây chờ, ngươi không cần lo lắng ta đi xa." Lúc Tuyết
Hoa là tiểu hồ ly, trên lông dính đầy nước, cũng vướng cát và tro bụi,
hiện tại biến thành người, trên mái tóc dài cung vương ít cát, mặt thì
còn chút bụi bẩn, hắn đoán chừng nàng cũng trải qua thí luyện trên sa
mạc, những nơi khác trên người cũng vô cùng bẩn đấy.
Tuyết Hoa không thể làm gì đành phải nói, "Vâng, Tiên Quân." Nói xong,
nàng do dự đưa bàn tay ra phía Lệ Quân Hoa, cố gắng đứng dậy. Thật ra Lệ Quân Hoa cũng không khiến người khác chán ghét, chỉ là mỗi lần nghĩ tới nam thần mình ái mộ nhất định sẽ trở thành một trong những nam nhân
trong hậu cung của nàng ta, nàng liền khó chịu.
Lệ Quân Hoa gấp không chờ được vội đỡ Tuyết Hoa, dụ dỗ: "Tuyết Hoa muội
muội, chúng ta tới hồ tắm rửa, sau đó ta chải tóc cho muội, mặc xiêm y."
Đối xử nhiệt tình với nàng như vậy khiến trong lòng Tuyết hoa có chút phức tạp.
Thấy Tuyết Hoa không cao hứng, Lệ Quân Hoa nói: "Tuyết Hoa muội muội,
muội bây giờ biến hóa không hoàn toàn, nhưng không có vấn đề gì, chỉ cần muội tiếp tục chịu khổ tu luyện, nhất định có thể biến hóa hoàn toàn
đấy."
Vài thập niên trước, nàng thường xuyên bế quan, lần này trải qua thời
gian dài thí luyện trong huyễn cảnh đối với Lệ Quân Hoa mà nói cũng
không rõ mình đã trưởng thành bao nhiêu, nàng chỉ biết là tiểu hồ ly
Tuyết Hoa là tiểu động vật đáng yêu nhất mà nàng từng gặp, từ sau khi
nhìn thấy Tuyết Hoa nàng cũng mơ ước có một hồ ly linh sủng như vậy, lần này ở trong ảo cảnh, nàng cũng kí ước linh sủng với một con hồ ly,
nhưng mà hồ ly kia quá lớn rồi, hơn nữa chỉ lợi dụng khế ước linh sủng
để nàng mang nó rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh, tuyệt không đáng yêu. Lần
này thấy Tuyết Hoa, nàng muốn coi Tuyết Hoa như muội muội mà sủng ái.
"Biến hóa không hoàn toàn?" Tuyết Hoa chần chừ hỏi. Phụ thân nói Hóa
Hình Đan là linh đan vô dụng, nàng mới chỉ là ngũ phẩm thiên hồ, có Hóa
Hình Đan cũng chưa chắc biến hóa nguyên vẹn, bây giờ Lệ Quân Hoa cũng
nói vậy, chẳng lẽ...
Nàng thò tay sờ sờ lỗ tai, phát hiện lỗ tai không phải như vị trí của
con người, hơi dựng thẳng hơn nữa còn là lỗ tai lông xù của tiểu hồ ly.
Lỗ tai hồ ly? Sẽ không phải cái đuôi...
Nàng khép nhẹ bờ mông ῷ lièn cảm thấy cái đuôi vô cùng quen thuộc.
Thảm, nàng biến thành nữ hồ ly trong anime rồi!