Sau khi yến hội tan, Hạ Lăng Vân mang theo Tuyết Hoa cáo từ mọi người, rồi bay về Thanh Lâm Quán.
Thấy Hạ Lăng Vân ôm eo Tuyết Hoa bay đi, trong lòng Tần Đạo Nguyên dâng
lên cảm giác khác thường, lại nhìn Lâm Vân Phàm chủ động kéo tay Lệ Nhi, hắn bỗng có vài phần phỏng đoán.
Nghĩ đến phỏng đoán của mình có thể thành sự thật, hắn lập tức nhỏ một
giọt nước mắt đồng tình cho hảo hữu. Trước mắt Tuyết Hoa vẫn là ngũ phẩm linh hồ, theo lời Lệ Nhi nói ăn Hóa Hình Đan nên biến hóa không hoàn
toàn. Lão bằng hữu của mình lại là chính nhân quân tử, phải đợi Tuyết
Hoa bao lâu? Ba trăm năm, năm trăm năm? Cho dù là tu sĩ nhân loại hay
tinh linh yêu quái, tu vi càng cao càng khó tiến giai.
Cánh tay hăn ôm eo Tuyết Hoa như ôm món đồ trân bảo, bàn tay cách một
tầng vải vóc áp vào da thịt nàng, chóp mũi quanh quẩn mùi thơm thanh nhã của nàng, bởi vì tửu lượng rất kém nên dù nhấp chút rượu Hạ Lăng Vân
cảm giác mặt và toàn thân có chút nóng lên.
Trở lại Thanh Lâm Quán, hắn lập tức buông Tuyết Hoa ra, nói: "Chúng ta đi vào."
Biết rõ hai người sẽ về muộn Trương Thành vẫn ở trong sương phòng chờ đợi, nghe được giọng nói của hai người lập tức đi ra.
"Tiên Quân, Tuyết Hoa cô nương." Sau khi hành lễ, hắn nói: "Tiên Quân,
đệ tử đã dặn Long Yến Nhi dọn dẹp phòng bên cạnh rồi." Hắn chỉ mới liếc
nhìn Tuyết Hoa mà đã thấy thần hồn điên đảo, vội nhanh chóng cúi đầu.
Ngoại trừ mái tóc trắng thì cách ăn mặc của Tuyết Hoa cô nương hoàn toàn giống thiếu nữ nhân loại, quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Tuyết Hoa kinh ngạc nói, "Có khách tới rồi hả?"
Hạ Lăng Vân nói, "Không phải. Ta dặn Trương Thành tìm một nữ tu sĩ dọn dẹp phòng cho ngươi."
"Cái gì? Không cần, ta muốn ngủ cùng phòng với người." Tuyết Hoa lập tức nói không muốn, quay người ôm eo hắn. Nàng đã quen ngủ cùng một phòng
với hắn, ở Thái Hư Huyễn Cảnh là ngoại lệ, không có hắn nàng ngủ không
ngon.
Hạ Lăng Vân nhanh tay lẹ mắt lập tức ngăn nàng lại nói: "Tuyết Hoa, nam
nữ khác biệt, ngươi bây giờ là thiếu nữ, không thể ở một phòng với ta."
Hắn chưa bao giờ cảm giác tiểu hồ ly của mình đã trưởng thành rõ ràng
như hôm nay.
Tuyết Hoa vội vàng đem đuôi hồ ly duỗi ra khỏi làn váy cuốn bắp chân
hắn, nói: "Ta biến hóa không hoàn chỉnh, không phải thiếu nữ." Nàng còn
tai và đuôi hồ ly đó.
"Dù sao, sau này ngươi không thể ở cùng một phòng với ta." Sáng nay lúc
nhìn thấy dáng vẻ của nàng hắn đã quyết định, "Đêm nay ta không dùng
Bích Thanh Trì, ngươi đi qua đó rửa mặt tắm rửa. Phòng của ngươi ngay
cạnh ta, đã dọn dẹp xong. Ngươi tắm xong thì có thể vào nghỉ ngơi."
Giọng điệu của hắn bình tĩnh, ánh mặt lạnh lùng không cho phép phản
kháng.
Tuyết Hoa bất đắc dĩ đành nói: "Ta biết rồi." Chuyện này cũng không hẳn
là xấu, bởi vì hắn ý thức được nàng đã trở thành một thiếu nữ.
Nhìn nàng đi về phía Bích Thanh Trì, Hạ Lăng Vân hỏi Trương Thành đang
cúi đầu, "Chăn đệm của Tuyết Hoa đã thay mới chưa? Mũi của nàng rất
thính, chăn đệm không sạch nàng sẽ không ngủ."
Trương Thành lập tức nói: "Tiên Quân người yên tâm, chăn đệm trong phòng ngủ Tuyết Hoa cô nương toàn bộ là mới, đệ tử và Long Yến Nhi tự tay
chọn lửa còn phơi cả ngày dưới ánh mặt trời."
Hạ Lăng Vân vẫn không an tâm, tự đi vào phòng ngủ sờ chăn và đệm giường
xem có mềm không, áo ngủ bằng gấm thêu hoa có mùi không, sau đó mới rời
khỏi.
"Trương Thành, ngươi vất vả rồi, về nghỉ ngơi đi." Hắn phân phó.
Trương Thành biết Tiên Quân không còn việc gì phân phó nữa, chắp tay cáo lui.
Tiến vào phòng ngủ đóng cửa lại, hắn do dự một chút rồi cài then, sau đó cởi bỏ y phục triệu hồi pháp thuật hệ thủy tạo một lượng nước lớn vây
quanh mình, bắt đầu tắm rửa.
Sử dụng pháp thuật để tắm không tốt bằng ngâm mình trong nước, nhưng bây giờ Tuyết Hoa đang tắm ở Bích Thanh Trì, hắn đành tắm rửa qua loa như
vậy.
Ánh trăng chiếu sáng khắp nơi, trong Bích Thanh Trì phát ra tiếng nước rì rào.
Mái tóc dài được buông xuống, Tuyết Hoa cởi xiêm y ngâm mình trong hồ
nước thanh tịnh, vừa tắm vừa nghĩ. Phương thức truy đuổi nam thần của
nàng có vấn đề không, nàng quá mức tích cực liệu có phản ứng ngược? Nàng phải làm gì để Tiên Quân hiểu rõ, dù bất cứ hồ ly đực nào trên thiên hạ cũng không xứng với nàng, nàng có huyết thống nhân loại, tương lai tu
sĩ nhân loại cũng có thể bầu bạn với nàng.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Tuyết Hoa mặc một trường bào màu vàng nhạt sau đó đi giày thêu tới chính phòng.
Lúc nàng ra ngoài du ngoạn với Lệ Quân Hoa, hơn mười nữ tu sĩ cũng không ngừng nghỉ may giúp nàng và Lệ Nhi bảy tám bộ xiêm y và hai đôi giày,
cùng với bộ y phục trắng đã thay ở Quỳnh Ngọc Lâu, mang tới cho nàng và
Lệ Nhi.
Đối với sự nhiệt tình của Lệ Quân Hoa, Tuyết Hoa và Lệ Nhi rất hài lòng, tuy đồ trong vòng tay Như Ý của hai người rất nhiều nhưng không thể lấy ra để tạ ơn người khác, đành phải nói tiếng cám ơn.
Lúc đi qua phòng ngủ của Hạ Lăng Vân, Tuyết Hoa dừng bước kêu lên: "Tiên Quân, ta tắm xong rồi, người có thể dùng Bích Thanh Trì." Nàng muốn đi
vào, phát hiện cửa bị gài then, nước mắt trào dâng trong lòng: Bây giờ
Tiên Quân nghiêm giữ giới tuyến nam nữ với nàng rồi.
"Tuyết Hoa, ta tắm rồi, ngươi nghỉ ngơi đi. Buổi tối có chuyện thì cứ
lớn tiếng gọi ta." Hạ Lăng Vân đang ngồi đọc sách trên giương nói.
Tuyết Hoa không thể làm gì, nói: "Ta đi ngủ đây." Nói xong, nàng lưu luyến rời đi tiến vào phòng ngủ bên cạnh.
Gian phòng cách vách đã được bố trí thành phòng ngủ của thiếu nữ. Ban
đêm Tuyết Hoa vẫn nhìn rõ mọi vật, rèm màu vàng, áo ngủ màu hồng phấn,
ga giường màu trắng, cảm thấy buồn cười, nữ tu sĩ coi nàng như đứa trẻ
năm tuổi, bố trí phòng ngủ với những màu sắc tươi sáng hồn nhiên.
Theo thói quen ngửi mùi xung quanh, nàng ngửi thấy mùi của hai nam nhân, trong đó có một mùi rượu hoa quế nhàn nhạt.
Tiên Quân, lúc nàng tắm rửa hắn đã tới phòng này!
Hắn tới kiểm tra phòng ngủ cho nàng sao? Hắn tuy nhẫn tâm đuổi nàng ra
khỏi phòng ngủ, nhưng vẫn rất quan tâm nàng, đặc biệt qua kiểm tra chăn
đệm cho nàng.
Tuyết Hoa nghĩ tới đây, lập tức vui vẻ kêu lên, "Tiên Quân, ngủ ngon." Nói xong nàng nhảy lên giường, nhẹ nhàng kéo chăn mỏng.
"Ngươi cũng nghỉ ngơi đi." Hạ Lăng Vân ở bên cạnh nghe thấy nàng vui vẻ
nói, dịu dàng thu sách vào vòng tay càn khôn, kéo chăn mỏng lên nằm
xuống nghỉ ngơi. Phòng ngủ kia rất phù hợp với thiếu nữ mười bốn mười
lăm tuổi, có vẻ Tuyết Hoa rất hài lòng, hi vọng đêm nay nàng sẽ có giấc
ngủ ngon.
Tuyết Hoa rất hài lòng về bài trí của căn phòng, nhưng nằm trên giường không ngủ được.
Đã ngủ không được nàng tiếp tục suy nghĩ. Nhớ thái độ của Hạ Lăng Vân
hôm nay với mình, nghĩ thái độ bình thản của Lệ Quân Hoa với Hạ Lăng
Vân, nàng cảm giác mình đã hoàn thành nhiệm vụ nhân viên quản lí thứ n
giao cho.
Nương của Lệ Quân Hoa, Dịch Ngũ kia không biết có địa vị gì, bà ta thật
sự có thể thay đổi quỹ đạo vận mệnh? Nhân viên quản lí thứ n tới giờ
cũng chưa liên hệ với nàng, nàng không biết tình huống lúc này thế nào.
Lăng Vân Tiên Quân chỉ là một trong hậu cung của Lệ Quâ Hoa, những nam nhân khác trong hậu cung của nàng ta là ai?
Sư phụ Đạo Nguyên tiên quân, tiến vào huyễn cảnh vì Lệ Quân Hoa? Nhưng
Hạ Lăng Vân tin tưởng, nên nàng cũng tin tưởng, cho nên chắc hắn chỉ yêu mến đệ tử thông minh kiên cường mà thôi, trở ngại thây trò, không dám
biểu lộ ra ngoài.
Sư huynh Vân Phàm chân quân, người này là hỏa linh căn, một tiềm lực,
căn cứ vào định luật của giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên "Tu sĩ ra khỏi
huyễn cảnh chắc chắn sẽ trở thành Cửu phẩm tiên tôn" hắn sẽ có tư cách
vào hậu cung của Lệ Quân Hoa.
Còn có Cảnh Thanh Viễn chưa có tin tức, tuy rằng tu vi của người này
thấp nhất nhưng là mối tình đầu của Lệ Quân Hoa, nếu Lệ Quân Hoa thật sự có hậu cung, dựa theo thói quen nữ tôn, hắn cũng sẽ trở thành nhân vật
chính.
Thanh Đồng, chắc cũng là một hồ ly tinh đần chui đầu vào rọ? Hắn chủ
động kí khế ước với Lệ Quân Hoa, sớm muộn cũng rơi vào ma chưởng của
nàng ta.
Nhân viên quản lí thứ n nói nàng phải phá hư hậu cung của Lệ Quân Hoa,
hắn cũng có thể phân nhiệm vụ cho các thiếu nữ khác. Lệ Nhi, muội muội
của nàng, dưới tình huống mơ hồ lại yêu Lâm Vân Phàm, trở thành một
trong những người chấp hành nhiệm vụ của nhân viên quản lí thứ n.
Rõ ràng nhân viên quản lí thứ n đối nghịch với nương của Lệ Quân Hoa!
Đối với hắn có gì tốt? Còn phí tâm đưa thần kí giả cho nàng. Đúng rồi, liệu Lệ Nhi có thần khí giống nàng không?
Tuyết Hoa càng nghĩ càng bực bội... nàng chỉ là một hồ ly, phiền nào về
những cái.... đó làm gì? Trước mắt Lệ Nhi có nhiều ưu thế hơn nàng, mà
vẫn phải vất vả truy đuổi Lâm Vân Phàm, nàng gấp làm gì? Nếu Lệ Nhi theo đuổi thành công, ngược lại sẽ khiến Hạ Lăng Vân giác ngộ, tu sĩ nhân
loại và nữ hồ ly cũng có khả năng kết thành phu thê. Đến lúc đó, nàng
chỉ cần tỏ rõ nỗi lòng, hắn bị nàng quấn quýt sẽ thông suốt, nhanh chóng tiếp nhận nàng.
Nghĩ đến việc Hạ Lăng Vân sẽ nhanh tiếp nhận mình, Tuyết Hoa kích động,
kích động thì thân thể nóng lên, phát nhiệt, sau đó nhanh chóng thu nhỏ
lại.
Lại biến thân rồi!
Tiểu hồ ly tuyết trắng chui ra khỏi trường bào, lười biễng giãn tứ chi, sau đó nâng móng vuốt lên gãi gãi bộ lông hồ ly.
Nàng quen với hình thái hồ ly rồi, tuy cảm thấy thân hồ ly nhiều lúc
không tiện, nhưng cũng không ghét bỏ. Có đôi khi, nàng nghĩ mình sinh ra chính là một con hồ ly, chỉ có linh hồn xuyên đến trái đất, sinh sống
hơn mười năm, rồi xuyên về thân thể.
Biến thành hồ ly rồi...
Tuyết Hoa cuộn tròn người nằm trên giường mềm mại, cố gắng ngủ, nhưng lại nhanh chóng mở mắt...
Nàng nghĩ, có lẽ nàng tìm được nguyên nhân vì sao nàng mất ngủ rồi, bởi vì Hạ Lăng Vân cách nàng quá xa.
Móng trái không mang theo vòng tay Như ý gãi gãi mặt hồ ly, Tuyết Hoa
đắc ý cười cười, nhẹ nhàng nhảy xuống giường, dùng sức đẩy cửa phòng,
đi về phía phòng ngủ Hạ Lăng Vân