Hộ Quốc Chiến Thần

Thật sự là giả chết!

Đầu là diễn kịch!

Từ đầu tới đuôi đều là diễn kịch!

Thậm chí khi Lâm Vũ nhận được tin tức từ chỗ Bạch Diệu Thủ thì đã bắt đầu diễn kịch!

Diêm Thiền khiếp sợ nhìn hai người.

Đột nhiên cô ta muốn đến cắn Lâm Vũ thêm một cái nữa.

Nếu những người kia của Long gia là giả chết thì tức là Thất Hổ Bắc Cảnh và những người tham chiến của Long gia đều biết tình hình thực tế nên mới diễn kịch với Lâm Vũ!

Chỉ có một mình mình ngu ngốc bị lừa không biết gì cả!

Quá đáng hận!

Diêm Thiền càng nghĩ càng giận, nhìn chằm chằm bả vai Lâm Vũ mà nghiến răng.


"Ngay từ đầu tụi mày đã diễn trò rồi?" Liễu Sinh Trai đầy không cam lòng nhìn hai người, nhưng lại rất nghi hoặc.

"Đương nhiên!" Lâm Vũ gật đầu, khinh thường nói: "Nếu như các người giá họa cho người khác thì có lẽ tôi còn tin tưởng mấy phần, nhưng các người lại đổ lên đầu Long gia, thực là quá vô tri!"

"Có ý gì?" Diêm Thiền lấy lại tỉnh thần, vội vàng tiến lên hỏi: "Chẳng lẽ câu chuyện không đơn giản như anh đã nói?

"Đương nhiên! Những cái tôi nói chỉ là cho kẻ có ý xấu nghe thôi." Lâm Vũ lắc đầu cười nói: "Tôi hoài nghi ai cũng không nghỉ Long gia!"

Rất nhiều người chỉ biết Long gia là đứng đầu trong tám gia tộc cổ võ. Nhưng ít ai biết Long gia còn có một danh xưng - Gia tộc người bảo hội! Người của Long gia rất kín tiếng, thậm chí có thể nói là không hỏi thế sự.

Nhưng mỗi khi ngoại tộc xâm lấn thì binh sĩ của Long gia sẽ liều mạng tử chiến với quân xâm lược.

Đợi đến khi ngoại tộc rút lui, Long gia lại trở nên yên ắng. Từ xưa đến nay luôn là như thế.

Cho nên Long gia mới được gọi là gia tộc người bảo vệ.

Ít ai biết năm đó lúc Bắc Cảnh tràn ngập nguy hiểm, Long gia gần như đã cử hết cao thủ ra, trong vòng một đêm đã tập kích giết chết hai mươi tám tướng của quân địch, ép chúng không thể không rút quân.


Mà Long gia cũng tổn thất nặng nề trong trận chiến kia.

Cả Long Quang Tổ cũng bị thương nặng, phải dưỡng thương tận ba năm mới khôi phục lại.

Mà khi đó Lâm Vũ chưa đến mười ba tuổi, vừa bắt đầu bộc lộ tài năng! Lúc ấy hắn cũng không biết chuyện cũ này.

Là về sau tiếp quản Lang Quân Bắc Cảnh thì lão lãnh đạo mới chính miệng nói cho hắn biết.

Cho nên khi phát hiện hai chữ kia trên tay Bàng Bỉnh Quyền, hắn biết ngay có người muốn hẳn và Long gia xung đột đánh nhau.

Hắn dứt khoát làm theo ý họ, âm thầm liên hệ với Long Quang Tổ để ông ta diễn vở kịch này với mình, dẫn dụ những kẻ núp trong bóng tối ra ngoài!

"Tụi mày thật là giỏi tính toán!" Liễu Sinh Trai tự giễu cười một tiếng rồi trên mặt đột nhiên vặn vẹo, ông ta cười ha hả: “Tụi tao thua không oan, ha ha, không oan..."

Liễu Sinh Trai cười rồi đột nhiên nôn từng ngụm máu đen ra ngoài.

"Không hay rồi, ông ta uống thuốc độc tự sát!" Diêm Thiền kinh hô một tiếng, vội vàng phóng tới chỗ Liễu Sinh Trai muốn cứu sống ông ta.

Nhưng Lâm Vũ lại kéo cô ta lại, thản nhiên nói: "Tôi nhìn thấy."

"Vậy anh còn không mau buông em ra?"

Diêm Thiền vội la lên: "Chẳng lẽ anh không muốn hỏi ra chuyện của Phong Linh từ miệng ông ta sao?"

"Hỏi không được đâu."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận