Hộ Quốc Chiến Thần

Tiền Vạn Kim có chút xấu hổ: “Tôi cũng không biết phải nói thế nào, chờ hai người đến được chỗ của linh dược sẽ hiểu ý tôi.”

Nghe vậy, hai người chợt cảm thấy tò mò.

Chỉ là bọn họ không biết ý của Tiền Vạn Kim là gì.

Bây giờ tìm được chỗ của linh dược đã rồi nói tiếp!

Đi thêm một lúc, bọn họ đột nhiên nghe thấy tiếng nước chảy róc rách bên tai.

“Đến rồi!" Tiền Vạn Kim hưng phấn hét lên, đẩy nhanh tốc độ.

Lâm Vũ và Diêm Thiền vui mừng, cũng nhanh chóng đuổi theo bước chân của anh ta.

Sau khi đi qua hang động, đôi mắt của bọn họ đột nhiên mở to.

Lúc này bọn họ mới nhận ra mình đang đứng trên một vách đá.

Nếu từ đây nhìn về phía cửa hang thì cảm giác giống như một cái giếng trời. Ước tính đường kính của giếng không quá hai mét.

Nhưng từ đây nhìn trở xuống, nó ngày càng rộng.

Trông giống hệt như một cái phễu nằm lộn ngược trên mặt đất.

Vị trí hiện tại của bọn họ là nằm ở phía dưới.

Nhưng vẫn còn độ cao khoảng mười mét nữa.


Điều khiến Lâm Vũ và Diêm Thiền ngạc nhiên nhất chính là bên trong hang động đều nhẫn bóng.

Nhẫn đến mức ngoài sức tưởng tượng của bọn họ!

Có cảm giác như nó được cố tình làm như vậy.

Ở dưới cùng có một hồ nước sâu xanh thẳm.

Bao quanh hồ nước là cây cỏ xanh mát, tràn đầy sức sống. Hoàn toàn trái ngược với sự hoang tàn bên ngoài.

Thấy vậy, Lâm Vũ lập tức hưng phấn, không còn quan tâm đến sự kỳ diệu của nơi này nữa, giọng nói có chút run rẩy: “Đó là vùng đất linh dược à?”

“Đúng vậy!”

Tiền Vạn Kim gật đầu: “Tôi dựa vào nó mới có thể sống sót!”

Sau khi nhận được sự xác nhận của anh ta, Lâm Vũ không kìm nén được phấn khích, nhanh chóng kéo Diêm Thiền và Tiền Vạn Kim nhảy xuống, băng qua vực sâu rồi vững vàng đáp xuống mặt đất rắn chắc ở dưới đáy.

Ở đây không nóng, cũng không lạnh.

Nhiệt độ vừa phải.

Khắp nơi đều là linh dược!

Tất cả các linh dược trên đời!

Bao gồm cả những loại mà họ chưa từng nghe đến.


Lâm Vũ và Diêm Thiền đều choáng váng.

Sau một lúc tìm kiếm, Lâm Vũ đã tìm thấy một vùng lớn linh chỉ huyết ngọc ở rìa hồ nước!

Mặc dù hắn đã phát Chiến Thần Lệnh nhưng cũng không thể tìm được linh chỉ huyết ngọc, thế mà ở đây lại có rất nhiều như vậy, vượt xa sự tưởng tượng

của hắn!

Lâm Vũ hít một hơi thật sâu, lập tức lấy vài cây linh chi huyết ngọc, cầm trong tay như bảo bối hiếm có, ánh mắt lóe lên tia hưng phấn.

Lâm Thiển được cứu rồi! Nhìn thấy Lâm Vũ như vậy, Diêm Thiền cũng vui vẻ trong lòng.

Lúc này, Tiền Vạn Kim đột nhiên hỏi: “Bây giờ hai người đã phát hiện nơi này có gì không đúng chưa?”

“Chỗ nào không đúng chứ?”

Cả hai nghi hoặc nhìn anh ta.

Vừa nãy Tiền Vạn Kim có nói qua, nhưng bọn họ không hiểu ý của anh ta.

Bây giờ đã đến đây rồi, vẫn chưa phát hiện ra nơi này có gì không đúng.

“Hai người không cảm thấy thiết kế nơi này có chút dư thừa sao?”

Tiền Vạn Kim chỉ vào cái giếng trời phía trên: “Nếu như chỉ đơn thuần dẫn đến chỗ của linh dược, vậy thì cột một cái dây thừng rồi leo xuống không phải được rồi sao? Việc gì phải bỏ ra nhiều công sức như vậy để xây dựng một cái hang chứ?”

Nghe vậy, Lâm Vũ đột nhiên sửng sốt.

Vừa rồi hắn quá hưng phấn nên không để ý đến chuyện này.

Bây giờ nghĩ kỹ lại, hình như là như vậy.

“Có gì không đúng chứ? Rõ ràng là hai người không hiểu!” Diêm Thiền khẽ khịt mũi, tự hào nói với hai người.

“Hử? Làm sao?”

Lâm Vũ đè nén kích động trong lòng, hứng thú hỏi: “Vậy làm phiền cô nói rõ cho chúng tôi biết, ở đây rốt cuộc xây dựng như vậy là có dụng ý gì?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận