Hồ Sơ Bí Ẩn

Tư thế hiện giờ khiến tôi cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Xúc giác của thú nhồi bông khác với con người, mặc dù tôi có thể nghe được, nhìn được, ngửi được, nhưng về mặc xúc giác thì lại có chút kỳ lạ, giống như cách một lớp gì đó, có thể là lớp lông của thú nhồi bông.

Nhưng mà, cho dù là xúc giác không giống nhau thì lúc này tôi cũng đang bị một người phụ nữ lạ mặt ôm vào lòng.

Tôi không điều khiển được cơ thể của mình, ngay cả nhắm mắt cũng làm không được chứ đừng nói gì tới việc cắt đứt liên hệ với gấu Teddy nữa.

Năng lực trong cảnh mộng vẫn trong trạng thái hạn chế, tôi chỉ là người đứng nhìn, chẳng làm được gì cả.

Tôi đành phải nghĩ cách để di dời sự chú ý.

Đúng vào lúc này, ngoài cửa có tiếng động vang lên.

Đó là tiếng mở cửa, rất nhỏ, tựa như bị người ta cố tình đè nén.

Tôi giật mình nghĩ đến trộm.

Mà chắc cũng chỉ có thể là trộm thôi nhỉ?

Lữ Xảo Lam sống một mình, bố mẹ cô ta đều không sống ở đây, cái người tên Trương Sơn kia cũng không sống cùng cô ta.

Lữ Xảo Lam vẫn còn đang ngủ say, hơi thở đều đều, tim đập khỏe mạnh.

Tiếng mở của nhanh chóng biến mất, tiếng bước chân vang lên, vẫn nhỏ như vậy.

Tiếng bước chân không chỉ của một người.

Điều này khiến tôi càng thêm khẩn trương.

Thật ra, việc Lữ Xảo Lâm bị trộm lẻn vào phòng thì cũng chẳng liên quan gì tới tôi. Thời gian của việc này là mấy năm trước rồi, chuyện đã xảy ra từ lâu. Nhưng vừa nghĩ tới thùng gấu Teddy bị vứt kia, tôi không thể nào không căng thẳng được.

Vì chuyện này mà Lữ Xảo Lam mới vứt những con gấu Teddy kia sao?

Tôi đang nghĩ thì nghe thấy tiếng nói.

Những người đó đè thấp giọng nói nhỏ với nhau, nhưng dựa vào giọng điệu và tiếng cười xấu xa kia thì có thể thấy được, dường như họ không chỉ có ý định ăn trộm thôi đâu.

Tiếng bước chân ngày càng gần.

Đang lúc thần kinh căng thẳng thì tôi cảm giác có gì đó là lạ.

Cơ thể đang cử động.

Không phải là tôi đang cử động, mà là con gấu Teddy kia!

“Ừm…” Lữ Xảo Lam nói mớ, cử động thân thể.

Có một bóng đen bao trùm lên phía trên tôi.

Tư thế của con gấu Teddy bị thay đổi, đã không còn nép sát vào trong lồng ngực của Lữ Xảo Lam nữa.

Trước mắt tôi lúc này là trần nhà và hai người đàn ông đang đứng bên cạnh giường.

Không, là ba người đàn ông.

Tay họ nắm một con dao, khẩu trang trên mặt được tháo xuống, để lộ ra khuôn mặt nham hiểm.

“Trói cô ta lại, làm cho cô ta tỉnh dậy, như vậy càng sung sướng hơn, hê hê hê….” Một người đàn ông trong số đó phát ra tiếng cười kinh tởm.

Hai người còn lại đều gật đầu đồng ý, một trong số bọn chúng lấy điện thoại ra.

“Đến khi đó quay lại.”

Tiếng nói chuyện của chúng trở nên rất vang.

Lữ Xảo Lam lại cựa mình một lần nữa.

Một trong số ba tên kia đưa tay đến trước người Lữ Xảo Lam.

Cánh tay đó đưa ngang trước mắt tôi.

Trong chốc lát, tôi lại có cảm giác khác lạ, cái cảm giác này còn mạnh hơn cả lần trước.

Cái tay tròn như cây gậy của con gấu bông giơ lên cao.

Dưới ánh trăng mờ ảo, tôi nhìn thấy phần trước của tay gấu Teddy phát ra ánh sáng.

“Soạt” một cái, cánh tay đang lại gần kia xuất hiện ba đường máu. Người đàn ông đó hét lên một tiếng đau đớn. Hai người còn lại cũng đứng hình luôn.

Lữ Xảo Lam đã tỉnh hẳn, nhảy bật dậy từ trên giường, tay vẫn còn ôm chặt lấy con gấu Teddy.

“Các người muốn làm gì? Cứu…” Cô ấy lập tức hiểu ra tình hình, liền hét lớn lên.

Ba người đàn ông vội vàng nhào tới.

Con gấu Teddy mà Lữ Xảo Lam đang ôm trong tay cũng giơ hai tay lên, để lộ ra móng vuốt sắc nhọn.

Tuy tôi không nhìn thấy, nhưng cảm giác được mặt của con gấu này xảy ra sự thay đổi.

Nó há to miệng.

Ba người đàn ông kia cứng đờ, phát ra tiếng hét còn kinh khủng hơn cả Lữ Xảo Lam: “Có ma á!”

Âm thanh của Lữ Xảo Lam đều bị nghẹn lại trong cổ họng.

Nhưng sự sợ hãi này chẳng kéo dài được bao lâu.

Một trong ba người đàn ông thay đổi sắc mặt, hung dữ mà vung dao lên, “Ma quái gì chứ? Không phải chỉ là món đồ chơi thôi sao? Hai tên rùa rụt cổ chúng mày sợ cái gì?”

Lữ Xảo Lam ôm lấy con gấu Teddy, định nhảy xuống bên kia giường.

Tôi nghĩ, có lẽ hành động của cô ta đã khiến cho ba kẻ kia hiểu nhầm.

Hai người còn lại cũng không sợ nữa. Vào lúc này chúng không có cơ hội để suy nghĩ nhiều, như vậy cũng bớt đi thời gian để cảm thấy sợ hãi.

Lữ Xảo Lam là con gái, không địch lại nổi ba người đàn ông hung hãn kia, hơn nữa trong tay chúng còn có cả vũ khí.

Mũi dao chĩa thẳng vào chính mình, còn có cả một con dao kề ngay trên cổ nữa, Lữ Xảo Lam không thể nào giãy giụa quá lớn được.

Cô ta bị bịt miệng, trói hai ta lại.

Con gấu Teddy rơi xuống đất.

Bởi vì là thú nhồi bông nên tôi cũng không cảm thấy đau đớn gì cả.

Gấu Teddy lập lức bò dậy, nó chỉ đứng cao tới đầu gối của con người, nên cũng không dẫn tới sự chú ý của bốn người kia.

Ba tên tội phạm nắm chặt lấy Lữ Xảo Lam, đè cô ta xuống giường.

Họ quay lưng về phía con gấu Teddy.

Tôi chỉ cảm giác được chính mình bỗng dưng nhảy lên, bay lên độ cao khoảng hơn một mét, sau đó rơi thẳng lên lưng của một người đàn ông.

Móng vuốt đâm vào trong cơ thể của đối phương, tiếng kêu thảm thiết và máu tươi tuôn ra khiến những tên còn lại dừng hết mọi hành động.

“Rầm” một tiếng.

Trong đường nhìn của con gấu Teddy có thể nhìn thấy cửa của cái tủ kính lớn trong phòng bị đẩy ra. Những con gấu Teddy khác vốn dĩ ngồi xếp hàng ngay ngắn ở bên trong tủ kính, lúc này đang bò xuống dưới một cách đáng yêu.

“Ma! Thật sự có ma!”

Hai người đàn ông hét lớn, buông Lữ Xảo Lam ra, cũng bỏ mặc luôn cả đồng bọn của mình.

Bọn chúng vừa hét vừa chạy ra khỏi phòng ngủ, lại đụng phải những con gấu Teddy đã bò ra khỏi tủ.

Động tác của những con gấu kia rất linh hoạt. Mặc dù có chút chậm chạp nhưng trong chốc lát, chúng đã lộ ra hết móng vuốt sắc nhọn và hàm răng đáng sợ của mình.

Cảnh tượng đẫm máu rùng rợn.

Nhưng tôi chỉ được nhìn một cái.

Người đàn ông bị con gấu Teddy tấn công sau lưng đang vặn vẹo cơ thể, vươn tay tóm lấy con gấu ở sau lưng, tức giận gào thét.

Lữ Xảo Lam nằm trên giường cũng bị dọa cho sợ chết khiếp.

Móng vuốt của con gấu Teddy cào lên lưng của người đàn ông kia tựa như dao cắt đậu phụ vậy.

Nó rơi xuống đất, sau đó lại nhảy lên, há miệng cắn vào thắt lưng của người đàn ông, cắn đứt một miếng thịt trên người gã ta.

Tiếng kêu thảm thiết trở nên vang vọng, nhưng chẳng bao lâu sau thì dần dần yếu ớt.

Một bầy gấu bông người dính đầy máu nhào tới, bao phủ lấy tên đó.

Cảm giác của tôi trở lên hỗn loạn.

Cảnh tượng trước mắt không phải là máu thịt, mà là những con gấu bông thấm đẫm máu.

Hình ảnh này khiến tôi cảm thấy buồn nôn.

Đợi đến khi tên kia không cử động nữa thì bầy gấu Teddy mới bình tĩnh trở lại. Tất cả các con gấu đều đứng vây quanh thi thể nát vụn kia. Chúng vẫn không chịu thu móng vuốt và hàm răng sắt nhọn về, trông như một bầy ác ma.

Lần đầu tiên tôi cảm nhận dược tâm trạng của con gấu Teddy. Đó là cảm giác thấp thỏm lo lắng, còn có cả sự sợ hãi.

Tiếng khóc thút thít của cô gái kia vang lên từ trên đỉnh đầu.

Bầy gấu Teddy run lên, có con thì cúi thấp đầu.

Con gấu mà tôi nhập vào thì lại càng sợ hãi hơn, trong lòng còn mang cả cảm giác đau buồn.

Chủ nhân, muốn vứt bỏ chúng ta rồi.

Suy nghĩ của nó truyền đạt tới tôi một cách rõ ràng.

Sau tiếng khóc sụt sùi, đám gấu bông đang trong tư thế “mặc niệm” này bị người ta ôm lên.

Cái ôm ấm áp, quen thuộc.

“Cảm ơn, cảm ơn các em… Cảm ơn các em bảo vệ chị… Chị… Hức…”

Nước mắt rơi trên người của con gấu Teddy, thấm vào lớp bông bên trong.

Gấu Teddy yên tâm, vui mừng trở lại.

Nhưng nó không cử động, mà chỉ như một con gấu bông bình thường, ngoan ngoãn để chủ nhân ôm.

“Bây giờ như thế này…” Cô gái khóc xong rồi, bỗng cảm thấy khó xử.

Ba thi thể chết thảm, chuyện này quả thật là một rắc rối lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui