Hồ Sơ Linh Dị

Editor: Heidi Tran

Chương 6: Chết đuối (6) - Con ma biến mất

Hai người Quách Diễn dâng nén hướng cho Chu Thanh Nhã, đồng thời biết được tên con gái của Chu Nguyệt Minh là Phó Uyển Tình.

Phó Uyển Tình nhìn hai người bọn họ, nói: "Hai người các anh chắc là có quan hệ rất tốt với chị họ của em."

Quách Diễn không lộ dấu vết nói: "Không kém bao nhiêu đâu, chẳng qua cảm thấy mọi người đều là đồng học, dù sao cũng nên tới thăm một chút. Em thì sao, em có quan hệ tốt với chị của em không?"

Phó Uyển Tình lắc đầu, nhếch miệng nói: "Bình thường à, chị của em thật ra rất không đứng đắn, sau khi cậu mợ em qua đời, lúc chị ấy còn học cao trung, em nghe được một vài tin đồn, nói chị ấy ở trong trường yêu đương, mắng lão sư, đánh nhau, dù sao cũng là những hành động khác người. Các anh học cùng lớp với chị ấy, những chuyện này chắc là đều biết hết cả đi."

Quách Diễn gật đầu. "Ừm, không sai biệt lắm."

Lục Thính Nam ở bên cạnh nháy mắt mấy cái, lời gì cũng không nói.

"Sau đó thì sao, cô ấy lên đại học chắc là sẽ tốt hơn đi?"

Phó Uyển Tình chơi đùa nút thắt trên áo mình, nói: "Sau đó thế nào hả, sau khi chị ấy lên đại học, rất ít liên lạc với nhà em, năm ngoái lúc chị ấy tốt nghiệp đại học liền dọn ra ngoài thuê phòng ở một mình. Nhưng sau đó có một lần chị ấy trở lại, tới tìm cha em giúp đỡ."

"Giúp cái gì?"

Vẻ mặt Phó Uyển Tình đầy bất đắc dĩ nói: "Mang thai, lúc ấy chị ấy giống như rất vội, hình như tới đây để mượn tiền phá thai. Sau đó cha em cho chị ấy mượn, rồi sau này chị ấy biến mất, cũng không liên lạc gì với chúng tôi nữa, đoán chừng đã phá thai rồi. Thẳng đến một tháng trước, cảnh sát liên hệ với cha nói chị ấy chết rồi, để cha em đi nhận thi thể."

Quách Diễn hỏi: "Mượn tiền phá thai, chuyện này xảy ra vào lúc nào?"

"Cũng không lâu lắm, hình như là nửa năm trước."

...

Nửa giờ sau, hai người đi ra từ trong nhà của Chu Nguyệt Minh, trở lại trên xe.

Lục Thính Nam thở dài. "Haizz, cả nhà Chu Thanh Nhã cũng quá đáng thương. Ba năm trước cha mẹ chết đuối dưới sông, ba năm trước cô của cô ta bị trúng gió, cái gì cũng không có cảm giác. Chính cô ta cũng thế, đầu tiên là phá thai, kết quả chưa tới nửa năm cũng chết đuối. Đậu xanh, cậu nói bọn họ có phải rất đáng thương không?"

Quách Diễn nhìn gương vuốt tóc, rồi liếc nhìn Lục Thính Nam, cười lạnh một tiếng. "Đáng thương hay không đáng thương không có quan hệ gì với chúng ta, đây là số mệnh của bọn họ. Việc chúng ta làm là chỉ cần diệt trừ tai họa giúp người ta và nhận tiền, giải quyết xong con ma này là được, chuyện nhà của người khác quản nhiều như vậy làm gì."

Lục Thính Nam cảm khái lắc đầu, nói: "Nhưng bây giờ manh mối đều đã mất, Chu Nguyệt Minh trúng gió, cái gì cũng không hỏi được."

"Không phải còn có một người sao, Dư Phỉ."

"A, đúng rồi, còn cô ta nữa, bất quá nhà cô ta ở Ôn Nam, ngồi xe lửa cũng mất khoảng bốn, năm tiếng rồi." Lục Thính Nam nói.

Quách Diễn suy nghĩ nói: "Nếu không như vậy đi, bây giờ trên người chúng ta cũng không có nhiều tiền, trước tiên dùng Khu Linh phù đuổi con ma kia đi, nhận tiền rồi chúng ta lại đi Ôn Nam điều tra một chút, nếu không tra được, chuyện này chúng ta cứ tính như vậy, dù sao con ma bị đuổi đi, sau này cũng không quay về được. Nếu như tra ra được, lại đến giải quyết con ma này."

"Được." Lục Thính Nam từ trong ba lô lấy ra một tấm Khu Linh phù còn lại, có chút không nỡ.

Quách Diễn không nhịn được nói: "Đừng nhìn nữa, dùng hết rồi thì đi mua lại là được."

"Giá đắt lắm."

"Chờ chuyện này kết thúc, hai vạn đủ cho cậu đi mua."

"Nhưng mà tôi muốn đổi điện thoại..."

"Xéo đi."

Quách Diễn khởi động xe, thừa dịp trời còn sớm, hai người chạy tới biệt thự ở ngoại ô.

Trước đó Lý Thiên Hải đã đưa chìa khóa của căn biệt thự cho bọn họ, hai người mở cửa đi vào, đi đến hồ bơi ngoài trời.

"Bắt đầu đi, lấy Khu Linh phù ra." Quách Diễn nói.

Lục Thính Nam không vội lấy ra, mà cảm nhận tình hình xung quanh một chút, nghi hoặc nói: "A, không đúng."

"Cái gì không đúng?"

Lục Thính Nam nói: "Âm khí nơi này hình như giảm đi rất nhiều."

Quách Diễn nghi hoặc hỏi: "Giảm đi rất nhiều? Chuyện gì xảy ra?"

Lục Thính Nam lắc đầu. "Không biết, chỉ cảm giác âm khí bây giờ so với lúc trước yếu đi rất nhiều, cậu chờ chút, tôi xem tình hình trong hồ bơi trước đã."

Lục Thính Nam nói xong, lấy ra nước ngưu nhãn bôi lên mí mắt mình một vòng, nhìn chằm chằm hồ bơi rồi trừng mắt, lập tức hoảng sợ nói: "Đậu! Không thấy!"

"Không thấy, cái gì không thấy?" Quách Diễn không hiểu.

"Cậu tự nhìn đi." Lục Thính Nam đưa nước ngưu nhãn qua.

Quách Diễn bôi lên nhìn, nhìn thấy trong hồ bơi thứ gì cũng không có, trước đó nhìn thấy con ma kia nằm ở trong hồ bơi giờ lại không thấy, toàn bộ hồ bơi trống rỗng.

"Con ma này sao lại không thấy?" Quách Diễn không hiểu hỏi một tiếng, chợt nhìn lại xung quanh, xung quanh biệt thự không có gì cả.

"Đậu xanh, làm sao bây giờ? Không thấy con ma đâu!" Lục Thính Nam hỏi.

"Tôi..."

Leng keng đông leng keng đông leng keng đông...

Quách Diễn còn chưa mở miệng, điện thoại trong túi bỗng nhiên vang lên dọa hắn giật mình, lấy ra nhìn, phát hiện là Lý Thiên Hải gọi tới.

Hắn tiếp nhận, còn chưa lên tiếng, giọng nói bối rối của Lý Thiên Hải dồn dập từ bên trong truyền đến:

"Cứu, cứu mạng a! Mau tới cứu tôi, con ma kia, con ma kia ở trong nhà của tôi! Ùng ục ục... Nhanh, mau tới... Ùng ục ục, mau tới cứu tôi... Ùng ục ục..."

Không bao lâu sau, giọng nói của Lý Thiên Hải biến mất, sau đó trong điện thoại truyền đến tiếng bọt nước.

"Lý Thiên Hải!" Quách Diễn kêu lên, phía bên kia không có động tĩnh.

"Thế nào?" Lục Thính Nam ở bên cạnh kinh ngạc hỏi.

Quách Diễn cúp điện thoại, vội vàng kịp phản ứng, kéo Lục Thính Nam chạy ra ngoài. "Đi, Lý Thiên Hải xảy ra chuyện rồi!"

"Lý Thiên Hải xảy ra chuyện? Tình huống như thế nào?" Lục Thính Nam không hiểu.

Quách Diễn lên xe, trực tiếp khởi động xe xuất phát, nói: "Không rõ ràng, vừa rồi trong điện thoại hắn nói con ma kia ở trong nhà hắn."

"Trong nhà hắn!" Lục Thính Nam kinh ngạc, khó trách trong hồ bơi không thấy con ma.

Hai người không nói nhiều, hiện tại mạng người quan trọng, cứu người trước quan trọng hơn, về phần vì sao con ma kia lại đột nhiên từ hồ bơi đến nhà Lý Thiên Hải giết người, chỉ có thể nói sau.

Quách Diễn lái xe rất nhanh, mặc kệ đèn đỏ đèn xanh hắn đều trực tiếp vượt qua.

Trước đó Lý Thiên Hải đi đến phòng nghiên cứu linh dị nhờ bọn họ giúp đỡ có để lại địa chỉ nhà, Quách Diễn nhớ rất rõ ràng, cho nên một đường chạy đi không hề giảm tốc.

Không đến mười phút, xe của Quách Diễn chạy tới khu biệt thự khác, sau khi đi vào, hai người dựa theo địa chỉ mà Lý Thiên Hải đưa tìm được nhà hắn.

Bởi vì cửa ngoài có chống trộm, hơn nữa lại bị khóa, cho nên không vào được.

Hai người chỉ có thể từ cửa sổ leo vào, may mắn cửa sổ nhà hắn không có cày đặt chống trộm, nếu không thật đúng là không có cách nào.

Quách Diễn không rõ phòng tắm ở nơi nào, nhưng thầm nghĩ khẳng định là ở lầu hai, hắn chạy lên, mở phòng này lại mở phòng khác, không đến một lát, hắn tìm được phòng của Lý Thiên Hải, đi thẳng tới cửa nhà vệ sinh.

Hắn mở cửa nhà vệ sinh ra, nhìn thấy Lý Thiên Hải không mảnh vải che thân chìm trong bồn tắm đầy nước. Không nhúc nhích, tựa như đã chết rồi.

Ở bên cạnh hắn, là một con ma đang ấn đầu hắn, một mảnh vải đỏ bọc lấy người con ma, lúc nó nghiêng đầu lại, vết nứt trên đầu đã dọa Quách Diễn lui về sau nửa bước, bên trong óc đỏ hồng hình như đang nhúc nhích.

Nhưng chưa đầy một lát, con ma chui vào trong nước biến mất.

Hắn vội vàng kéo Lý Thiên Hải ra khỏi bồn tắm lớn, sau đó kêu Lục Thính Nam đang tới chậm: "Mau gọi xe cứu thương!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui