"Đây là quan tâm sao? Vậy tôi hy vọng sau này những lời quan tâm mà cậu nhận được đều là những lời xát muối vào vết thương như vậy nhé!"
"Cho dù cô ta là giả vờ hay là EQ thấp, dù sao tôi cũng không thích Lê Lệ!"
"Đây là phát sóng trực tiếp, nếu Lê Lệ giả vờ thì chẳng phải là đang đùa giỡn với tiền đồ của mình sao? Vì vậy, cô ta chỉ là EQ thấp thôi, không có ý xấu đâu.
"
"Tôi không hiểu, tôi bị sốc, tôi chỉ cảm thấy trong lời nói của Lê Lệ toàn là ác ý!"
"Thương Hồ Kiều Kiều quá, số phận của cô ấy thật bi thảm, như nữ chính trong truyện ngược vậy! "
"Tuy rằng như vậy, nhưng tôi không còn thích Hồ Kiều Kiều nữa, cô ấy không còn là nữ thần hoàn mỹ trong lòng tôi nữa rồi!"
"Người anh em ở trên, cậu không sao chứ? Không ai là hoàn hảo cả, huống hồ những chuyện mà Hồ Kiều Kiều gặp phải cũng đâu phải lỗi của cô ấy!"
"Đã dơ bẩn rồi thì trốn đi, tại sao còn đến tham gia chương trình, đến đây để tìm kiếm sự thương hại, tìm kiếm sự chú ý sao?"
"Có lầm không vậy? Trước tiên, Hồ Kiều Kiều đã giải thích cô ấy được giải cứu kịp thời, hơn nữa, dơ bẩn cái gì, tham gia chương trình thì đã sao, cô ấy dựa vào thực lực của bản thân để đứng ở đây, có gì sai chứ!"
!
Scandal của Hồ Kiều Kiều đã gây ra một làn sóng dư luận lớn, Trần Gia Tài nhìn những bình luận của cư dân mạng, không biết phải làm sao, suy đi tính lại, ông quyết định gõ cửa văn phòng của tổng giám đốc.
"Vào đi.
"
Giọng nói của Quý Thịnh An lạnh lùng, ánh mắt vẫn không rời khỏi chiếc bình trên tay.
"Quý tổng, chương trình gặp chút vấn đề, cần anh quyết định! "
"Vấn đề gì?" Quý Thịnh An lúc này mới ngẩng đầu lên, nhận lấy tài liệu mà Trần Gia Tài đưa cho.
"Hồ Kiều Kiều?"
Trần Gia Tài lau mồ hôi trên trán: "Trên mạng đang tranh cãi rất nhiều về cô ấy, nhưng nếu như thật sự đuổi cô ấy khỏi chương trình, e là sẽ bị mang tiếng xấu, nhưng nếu như không đuổi cô ấy đi, thân phận chưa từng đi học của cô ấy, rất nhiều bậc phụ huynh nói đây là hình ảnh xấu, sẽ khiến con cái họ không muốn học hành, chỉ muốn dấn thân vào giới giải trí! "
Quý Thịnh An lật xem tài liệu vài lần, sau đó ném sang một bên, tiếp tục nghiên cứu chiếc bình đen trong tay: "Vậy thì mặc kệ cô ta, cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên.
"
Trần Gia Tài nghe vậy liền lui ra ngoài.
Ông đã đoán trước được kết quả này, cố ý đến báo cáo với Quý tổng cũng chỉ là vì sợ sau này xảy ra chuyện gì thì cũng có Quý tổng đứng ra gánh vác!
Quý Thịnh An mân mê chiếc bình đen trong tay.
"Hồ Kiều Kiều! Mồ côi cha mẹ! "
"Thân phận này đúng là rất tiện lợi! "
"Chỉ là không biết có biết điều hay không! "
Trong xe RV bên ngoài trường quay, Vương Hinh đang nổi trận lôi đình với điện thoại.
"Tôi kêu anh bóc phốt scandal của Hồ Kiều Kiều! Tại sao anh lại bóc phốt chuyện cô ta bị buôn bán?"
"Bây giờ mọi người đều biết cô ta dơ bẩn rồi, chẳng phải là scandal sao? Không phải cô bảo tôi bóc phốt tất cả scandal của cô ta sao?" Giọng nói của người đàn ông ở đầu dây bên kia rất bất mãn.
"Bị buôn bán thì có gì là scandal chứ! Nếu như không có chuyện này, Hồ Kiều Kiều đã bị ban tổ chức đuổi khỏi chương trình rồi, bây giờ lại bóc phốt cô ta là nạn nhân của vụ án buôn người, sao ban tổ chức dám đuổi cô ta đi! Anh đúng là đồ ngu ngốc!"
"Tôi mặc kệ mấy cái chiêu trò của ban tổ chức các người, mau chuyển tiền cho tôi, đừng có giở trò quỵt nợ, nếu không tôi sẽ tung tin nhắn cô bảo tôi bóc phốt cô ta ra ngoài, đến lúc đó người bị mắng chính là cô đấy!"
****
"Anh!" Vương Hinh tức giận đến mức không nói nên lời, nhưng người đầu dây bên kia đã cúp máy.
"Tức chết tôi rồi!" Vương Hinh siết chặt điện thoại, "Chuyện này làm hỏng bét rồi, không biết Cố Thanh Yên sẽ nổi giận thế nào nữa!"