Hoa Anh Đào Sau Đông


Ngày bế giảng năm cuối cấp ba, bạn bước lên sân khấu nhận học bổng trong tiếng reo hò của bạn bè và tiếng nhạc chúc mừng. Không đúng, rõ ràng lúc ở phòng thi bạn chắc rằng mình bỏ dở câu số 21 mà lại còn chung phòng với học bá Alexis. Lúc ấy Ness ngồi cạnh bạn, thấy bạn loay hoay với câu số 21 anh liền quay ra làm gì đó với bài thi của mình. Lấp ló phía sau lớp rèm đỏ của sân khấu, bạn thấy cậu trai mái tóc xám xen lẫn hồng đang đứng trầm ngâm ở đó.

Đây là nhường học bổng à?

Buổi lễ bế giảng kết thúc, bạn tìm đến Ness. Bạn thấy anh ngồi thơ thẩn ở ghế dài gần đài phun nước, ánh mắt ẩn chứa gì đó sâu thẳm trong nó.
- Học bá, về chuyện học bổng...
Ness bất giác cười nhẹ, nhìn bạn chẳng nói gì.

.

.

Kể từ hôm ấy bạn được học ở một ngôi trường danh tiếng tại Đức. Nói tới học bổng lại nhớ đến người học bá năm ấy.

- Từ nay lớp chúng ta có học sinh mới, cậu ấy là Alexis Ness. Mong mọi người hòa đồng với nhau nhé.

Ánh mắt bạn đổ dồn về phía giảng viên trên bục khi nghe đến cái tên "Alexis Ness". Không thể nhầm được, chắc chắn là học bá rồi! Anh im lặng gật đầu nhẹ rồi đến một chỗ trống gần bạn ngồi yên vị, bạn bối rối chẳng biết làm gì vì nếu bây giờ bắt chuyện mà người ta chẳng nhớ mình là ai thì quê lắm. Lớp học dai dẳng cuối cùng cũng kết thúc, bạn thở dài bước ra khỏi lớp học sau tiếng chuông báo. Học hành mệt thật đấy.

- oh hi bé cưng, hôm này có tiền nôn cho hoàng đế đây chưa?

Bạo lực học đường là điều không thể tránh khỏi ở bất kì ngôi trường nào. Mẹ nó, Michael Kaiser. Thằng này nhà giàu nứt đố đổ vách mà vẫn thích bắt nạt, vòi tiền người khác cho làm thú vui. Một trong những nạn nhân bị bạo lực học đường của hắn là bạn. Bạn có chút nhăn mặt liếc lên tên cao kều trước mắt.

- Kaiser, làm gì cậu ấy thế?

Hả, Ness biết tên thằng ôn này á? Tụi nó quen biết nhau à?

- Chào mừng trở lại, cựu học sinh. Ăn bám bố mẹ mày bên đấy xong rồi quay lại đây à thằng hầu cận?

Ness dùng lực đủ nhẹ kéo bạn ra sau lưng anh.

- May cho mày nhé, chưa xong đâu.

Kaiser cười khẩy quay người rời đi, không quên ném bạn cái nhìn khinh khỉnh. Bạn đứng đằng sau túm chặt lấy gấu áo đồng phục của Ness run run. Anh quay sang cười nhẹ rồi trấn an bạn.

.

Sau hôm đó Ness hay chủ động bắt chuyện với bạn, hay đi cùng bạn để tránh gặp mấy thằng cha như Kaiser hay đại loại mấy thằng mất dạy kiểu thế. Dần dần bạn có sự tin tưởng đối với Ness, hai bạn trở thành cặp bạn chẳng thể rời nhau nửa bước.

________

- Ness, tớ mượn bút với.

Mắt bạn dán vào tờ đề trên bàn, tay còn lại mò sang chỗ tay anh cầm bút. Ness im lặng siết chặt tay hơn, chết quên mất thân rồi mà cứ gọi bằng họ.

- Ấy, Alexis đẹp trai tớ mượn bút nhé.

Anh quay sang nhìn bạn có chút bất ngờ, bạn chưa bao giờ gọi Ness như thế trước đây. Rồi anh thả lỏng tay ra tỏ ý cho bạn mượn. Bạn cầm lấy cây bút hớn hở cảm ơn rồi quay lại với tờ đề lịch sử.


________

Đến "va lung tung", bạn nằm ườn ở nhà lướt instagram thấy quá trời người làm chocolate tặng người thân, crush, người yêu các kiểu. Bạn cũng muốn chứ, mỗi tội không có người yêu hay crush, thôi tặng Ness vậy.

Sáng hôm sau bạn đến lớp, thấy bàn anh toàn hộp quà to đùng, trang trí bằng nơ và nhiều màu khác nhau. Bạn ngại ngùng cầm gói chocolate nhỏ trên tay chẳng dám tặng Ness vì thấy anh toàn được mấy hộp đắt tiền, nhìn lại của mình thì trẻ trâu thấy gớm.

- Cái đó...Cậu định tặng ai à?_anh quay sang hỏi bạn, tay vẫn cố gom lại đống quà trên bàn.

- Tớ tặng Ness..._Bạn ngượng ngùng đưa anh gói quà be bé.

Anh cầm gói Chocolate nhỏ của bạn cho vào túi, tay còn lại định bụng bỏ hết đống quà kia đi.

- Ơ này, cậu định bỏ hết đi ấy hả??

- Đúng rồi, tớ chỉ thích cái của ___ thôi.

________

- Ê tớ mới được hotboy Karasu ở khoa khác tỏ tình này, thấy đẹp không? Cậu ấy còn biết đá bóng cơ nhéeee!

Bạn cầm chiếc điện thoại đưa ra trước mặt Ness, bên trong là dòng tin nhắn của bạn với Tabito.

- Hể? Chẳng đẹp gì cả..Vả lại, tớ cũng biết đá bóng mà...

- Đẹp mà, nhưng tớ từ chối ùi. Người gì tóc như lông l, thấy ghê.

- Mỏ hỗn.

Nói vậy thôi chứ Ness đang thầm vui trong lòng đấy.

_________

Kì thi tuyển chọn đã đến, hôm ấy bạn bù đầu vào sách vở và ôn luyện. Các lịch học thêm kín tuần khiến bạn thậm chỉ chẳng có thời gian nói chuyện với Ness. Đang ngồi gặm bút trước đống bài tập toán khó chịu, tiếng chuông của vang lên. Bạn kéo kéo lại cái gấu váy rồi lục đục chạy ra mở cửa.

- Ơ, sao cậu đến đây giờ này thế?

Ness im lặng, bạn có thể thấy tai cậu ấy đỏ ửng lên chỉ qua một cái nhìn. Tay Ness cầm túi đồ có logo một cửa hàng tiện lợi bạn hay lui tới mỗi khi lười nấu nướng. Anh chẳng dám nhìn thẳng vào mắt bạn, gãi gãi đầu, tay còn lại đưa bạn cái túi kia.

- Học ở khoa chuyên chắc cậu mệt lắm, tớ có người bạn học cùng khoa cậu. Cậu ấy bảo lịch của khoa kinh tế dày đặc, tớ sợ tối cậu không có gì bỏ bụng nên mua ít đồ qua cho.

Bạn xúc động nhìn Ness rồi lao vào ôm cậu ấy. Người gì tinh tế quá à cưng chết mất.

.

.

.


Nói về chuyện lặt vặt của bạn và anh thì nhiều vô kể, bạn và Ness thật sự trông như một cặp ấy.

1. Đói

- Đói vãi..

- Nói bậy kìa.

Bạn nằm ườn trên bàn sau khi tan lớp học Vật lý. Bỗng anh lấy đâu ra hộp sữa vị (???) rồi đưa cho bạn. Không...không phải con người! Ness là thiên sứ, chắc chắn!!!!

- Sau này tớ cưới cậu nhé.

Bạn cười hề hề cầm lấy hộp sữa mà quên mất mấy câu đáng ngại mình vừa thốt ra ban nãy.

- Nhớ đấy nhé.

2. Móc khóa

Hôm ấy tuyết phủ kín cả đường phố vắng tanh, bạn dải từng bước nhẹ nhàng trên con đường lạnh giá với chút ánh đèn đương mờ nhạt. Cái lạnh thật khiến người ta muốn trở về nhà và chui vào đống chăn ấm ngay thôi. Nhưng giờ bạn lại khùng khùng điên điên xuống phố vào cái thời tiết này. Từng bông tuyết nhỏ rơi xuống mái tóc màu (???) rồi ngã xuống nền đất. Mắt bạn đảo xung quanh chiêm ngưỡng thành phố yên lặng về đêm. Rồi mắt bạn va phải một cửa hàng nhỏ được trang trí bằng cả đống thứ màu hồng và đèn nhấp nháy. Bạn đẩy cửa vào trong với tiếng chào ngọt ngào của cô bé nhân viên. Tay bạn mân mê hai cái móc khóa hình con cáo có nơ.

Bạn đứng ở ngã tư đường với chiếc túi nhỏ bên trong là hai cái móc khóa ban nãy. Tay bạn mò vào túi áo cố tìm chiếc điện thoại quen thuộc.

21:03

-" Ness, tớ bị người ta đánh."

-" Hả?! Cậu đang đâu thế, tớ đến ngay!! "

-" 241 đường xxx. "

Anh ừm một tiếng rồi cúp máy, đôi mắt bạn híp lại cười khúc khích vì trò đùa ban nãy.

21:08

- ___!!

Ness thở hổn hển chạy đến bấu vào vai bạn, mắt bạn dịu đi nhìn vào anh.

- Cậu không sao chứ??

- Tớ đùa đấy, chẳng ai đánh tớ cả! Chỉ là muốn gọi cậu ra thôi.

Anh thở phào ra một hơi , Ness chẳng hề tức giận hay trách mắng gì bạn cả. Bàn tay nhỏ bé đỏ ửng lên vì lạnh đưa ra trước mặt Ness với cái móc khóa con cáo ở trong.

- H-hả? sao lại đưa tớ?


- Thấy hợp nên mua đôi.

Mắt anh dán chặt vào chiếc móc khóa trên tay bạn.

- Không thích thì thôi à.

- Thích.

3. Màn hình

Hôm ấy Ness dẫn bạn đi thủy cung. Bạn thích cá heo lắm, vừa vào căn phòng nhỏ màu xanh đầy ắp những con cá heo nhỏ xinh bằng bông. Bạn ngồi trên chiếc ghế dài ôm con cá heo nhỏ cười khúc khích mà chẳng để ý đến tiếng máy ảnh của ai đó. Mãi đến tận lâu sau bạn mới biết ảnh của mình hôm ấy là hình nền điện thoại của Ness.

.

.

.

- " ___, qua nhà tớ được chứ ?"

Tiếng Ness nhỏ nhẹ bên đầu dây điện thoại, bạn đồng ý rồi khóa cửa nhà chạy sang nhà anh.

.

- Tớ....

- Sao thế?

- Có lẽ cậu biết, năm cuối cấp....

- Ừm..

- Lúc tớ biết hoàn cảnh cậu khó khăn, tớ quyết định nhường học bổng cho cậu vì tớ biết chẳng cần đến nó tớ cũng vào được đây. Cậu biết không, lúc cậu trên sân khấu ấy tớ va phải ảnh mắt cậu và biết tớ yêu mất rồi...

Ness khóc, lần đầu tiên bạn thấy anh khóc sau bao lâu chơi chung. Anh ôm chầm lấy bạn, kể hết những tâm tư năm lớp 12. Bạn chầm chậm nâng gương mắt lấm lem nước mắt kia rồi đặt lên môi chủ nhân nó một nụ hôn.

.

.

.

Sau hôm ấy, bạn và anh chính thức tiến vào mối quan hệ yêu đương. Người ta nói " Tình yêu tuổi học trò là tình yêu đẹp nhất". Trong đời ai mà chẳng một lần có tình yêu khi còn ngồi trên ghế nhà trường, nhỉ?

Giờ đây bạn đang nắm tay Ness đi giữa con đường phủ đầy lá thu. Khung cảnh lúc này thơ mộng đến lạ vì bạn và Ness chẳng phải mối quan hệ bạn bè đơn thuần nữa.

- Sau này Ness hứa với tớ là phải tốt nghiệp ngành y và làm một bác sĩ giỏi đấy nhé!

- Ừm, tớ hứa!

Bạn quay sang nở nụ cười quen thuộc với Ness, nụ cười khiến anh rơi vào lưới tình của bạn.

________


Bạn đi từng bước nặng nhọc trên vỉa hè của thành phố lúc chiều tà. Trên tay bạn cầm giấy xét nghiệm, cả người run bần bật vì khóc. Bác sĩ nói bạn bị bệnh hiếm, chỉ mong chờ vào thuốc để kéo dài thời gian sống. Tối ấy bạn một mình ngồi trong căn hộ nhỏ khóc nức nở. Bạn không muốn nói cho Ness, bạn muốn anh tiếp tục ước mơ chứ không phải bận tâm về căn bệnh của mình. Bạn lẳng lặng cầm tờ giấy xét nghiệm cất vào ngăn tủ nhỏ gần giường.
1

.

Sau khi biết mình chỉ còn 2 năm ngắn ngủi, bạn ngậm ngùi trở về nhà sau lần đến bệnh viện.

.

Đến ngày anh tốt nghiệp, Ness vui lắm. Bạn cũng đến dự buổi lễ tốt nghiệp, cả hôm ấy anh chỉ nói về việc trở thành bác sĩ rồi cưới bạn. Bạn cố nén lại để những giọt nước mắt kia không tuôn, trong lòng thầm xin lỗi Ness.

________

Bệnh tình bạn ngày càng nặng, điều đó bắt buộc bạn phải chuyển vào bệnh viện. Ness sau khi biết tin liền bỏ hết cả công việc chạy vào viện với bạn.

- Sao em không giải thích gì cho anh!!??

- Ness, em xin lỗi.

Mắt bạn rưng rưng nhìn anh, giờ đây bạn mất hết dáng vẻ năng động ngày trước.

Cả đêm ấy anh ngồi bên chiếc ghế cạnh giường bạn, tay Ness cầm chặt tay bạn mà chìm vào giấc ngủ.

" cảm ơn, Alexis Ness "

Bạn như chiếc lá cuối mùa rời đi chẳng nói một câu. Ness lờ đờ tỉnh giấc vì gió lạnh của buổi sáng. Anh nghẹn ngào siết chặt đôi tay lạnh lẽo của bạn. Ness biết, anh biết bạn chẳng còn trên đời nữa rồi. Anh không muốn gọi bác sĩ , Ness muốn dành những phút giây cuối cùng với bạn trước khi bác sĩ biết. Nước mắt anh rơi xuống ướt đẫm cả ga giường trắng xóa của bệnh viện, anh dụi mặt mình vào lòng bàn tay bạn cố tìm chút hơi ấm cuối cùng còn sót lại.

.

.

Dưới ánh chiều tà của thành phố, Ness đứng thơ thẩn trên tầng thượng của tòa nhà cao tầng. Đối với anh, cuộc sống mất đi bạn là một thiếu sót lớn. Đâu đó, Ness thấy có hơi ấm như muốn níu anh lại.

-___?

Bóng hình bạn dần mờ nhạt trước mắt Ness.

...

Alexis Ness gieo mình tự tử ở tòa nhà cao tầng phía đông.
.
.
.
-____ à, ____ ơi?
-...
Bạn lờ đờ tỉnh giấc sau tiếng gọi quen thuộc. Nhìn ngó xung quanh, đập vào mắt bạn là cái đầu xoăn xoăn của Ness.
- Alexis?
- Mau dậy thôi, anh làm bữa sáng rồi đấy.
-...Anh chưa chết hả?
Ness ngơ người, chẳng hiểu bạn đang lải nhải cái quái gì.
- Sao anh lại chết?
Hoá ra là mơ, bạn thầm vui trong lòng vì cái chết của Ness không có thật, cái chết của bạn cũng thế. Bạn thở phào, đứng dậy khỏi chiếc giường êm ái...
Nhưng lại một lần nữa, cảm giác ấy ùa về. Mắt bạn mờ đục đi y như lúc bạn ở bệnh viện trong giấc mơ ấy. Mọi thứ tối dần, bạn như mất đi ý thức, chân nhũn ra đứng không vững rồi ngã xuống.
____________
Sửa lại thành OE vì nó là thể loại t ghét nhất 😈


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận