Hoa Bỉ Ngạn

Ngay trước khi cô nói điều đó thì giây tiếp theo cô đã hét lên, "Ưm... Ah!"
 
Dương vật cứng như sắt thô bạo tiến vào giữa hai chân cô, cọ xát vào giữa hai chân và âm hộ của cô, cô bị tác động đột ngột đẩy về phía trước, chưa kịp chạm đất eo đã bị anh nhấc lên áp sát vào ngực anh.
 
Cơ thể anh rất nóng, phần dưới vừa cứng vừa nóng cọ xát với da thịt mềm mại, như bị nướng trong lửa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cơ thể cô mềm mại như nước, bị ngọn lửa trong nháy mắt hòa tan, hơi thở cũng dần dần khô nóng.
 
"Nhanh...nhanh quá...không, không, không... Ngụy Đông... Ngụy Đông... A. . . . . ."
 
Hạ Chi Nam hoàn toàn không thể theo kịp nhịp điệu của anh, mái tóc dài lắc lư theo từng cú va chạm,
 
Con ngươi của người đàn ông đỏ ửng, dương vật cắm vào tiểu huyệt không ngừng phun nước khiến anh cực kỳ thoải mái.
 
Anh nín thở điên cuồng di chuyển, một tay chống nạnh tay kia thì bắt lấy hông cô, vòng eo nuột nà của anh căng chặt, lộ ra cơ bắp rắn chắc cùng với đường cong hoàn mỹ, từng chút từng chút đẩy về phía mông cô, qua một lúc làn da trắng trẻo đã trở nên đỏ ửng, nhìn vào cũng khiến người ta đỏ mặt.
 
“Sướng…”
 
Anh thở hổn hển, cảm thấy mình sẽ khiến cô phát điên nếu không cắm vào mất: “Thật nhiều nước, thật khi được làm em.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai miếng thịt mềm như tàu hủ non, mỗi lần đâm tới đều tự giác mút lấy, giống như xúc tu bạch tuộc, quấn chặt khiêu khích cơ thể đang phẫn nộ.
 
“Chậm… chậm một chút… đâm hỏng mất…”
      
“Siết chặt như vậy… đệt… thật muốn giết người mà…”
      

Bàn tay to của anh vòng qua bóp nắn bầu ngực sữa mềm mại đang lắc lư phía trước, lực tay mạnh mẽ, dấu tay đỏ ửng phủ lấy cả bầu tuyết trắng, cô vì đau mà uốn người tránh đi lại bị anh ôm thẳng ngửa về phía sau.
      
Người đàn ông nằm trên giường, còn cô nằm trên người hắn, ngẩng đầu chính là trần nhà u tối.
      
Hai chân run rẩy kẹp chặt lấy dương vật, anh sờ tay tới chỗ giao hợp, hết xoa nắn rồi lại gảy mạnh lên hột le nhô ra.
      
Kích thích gấp đôi bất ngờ ập tới, khoái cảm mãnh liệt như nhấn chím toàn bộ ý thức.
      
Tiếng rên của cô càng lúc càng nhỏ, cô nặng nề gục đầu vào cổ anh, nghiêng đầu liếm cằm anh như đang lấy lòng.
      
“Ưm… em chết mất… ưm a… anh mau vào… ngứa quá, ngứa… xin anh…”
      
Ngụy Đông liên tục thở dốc, mồ hôi đổ đầy cơ thể, cắn lấy vành tai thấm đẫm mồ hôi của cô.
      
Anh biết cô sắp ra.
      
Mỗi lần tới khi cao trào, cô đều không nhịn được mà nói lảm nhảm gì đó, nói những câu mềm mại hút hồn người nghe.
      
“Anh đang chờ.”
 
“Chờ… cái gì?”
      
“Chờ tới ngày em thật sự yêu anh, chắc chắn anh sẽ đút em no.”
 
      
Anh nhéo lấy eo cô đâm vào sâu hơn, phần thịt mềm mại dưới chân bị cọ xát tới đỏ ửng, dâm thủy không ngừng tuôn ra thấm ướt toàn bộ lông mao của anh.
      
“Mỗi ngày sau này đều làm em, làm em bất cứ chỗ nào, làm đến khi em khóc, làm đến kia em cầu xin anh, xin anh hãy làm em…”
      
Tiếng thổ dốc nóng bỏng đan xen với lời nói khiêu khích, anh há miệng cắn thật chặt lên cần cổ ướt đẫm mồ hôi của cô, cô đau đớn khóc nấc lên, anh lại càng điên cuồng hơn, không kìm chế được mà gia tăng tốc độ.
      
“----- A a!.... ưm a!.... Hư!”
      
Đột nhiên cơ thể cô co giật vài cái, tiếng rên rỉ nỉ non vang khắp phòng.
      
Trong nháy mắt khoái cảm cảm mãnh liệt đã đưa cô lên tận trời cào, giẫm lên nền mây mềm mại, một lúc lâu sau cũng không muốn đáo xuống.
      
“Sướng không?”
      
Giọng nói khàn khàn của người đàn ông đưa cô quay về thực tại, lúc này cô vừa mệt vừa nóng, yếu ớt hừ nhẹ một tiếng: “Mệt quá.”
 
Rõ ràng là giữa đêm ngày cuối thu, lại bị anh mạnh mẽ dày vò tới đổ mồ hôi nóng đầy người.
 
Phía dưới cửa anh vẫn còn cương cứng, to cứng tới đáng sợ.
 
 “Anh vẫn chưa xong, phải làm sao đây?”
 
 “Em… em giúp anh.” Cô uể oại đáp lại.

 
 “Giúp anh?”
 
Người đàn ông không nói, chỉ cười khẽ: “Giúp được một nữa rồi bỏ chạy?”
 
Hạ Chi Nam chột liếm mối, nhớ lại lần trước ở trong nhà vệ sinh, cô đã bị cái thứ khủng bố cảu anh dọa cho một phen, muốn xuay người bỏ chạy nhưng chưa chạy được hai bước đã bị anh túm ngược về trong lòng, còn xấu tính không chịu thả cho cô đi một hai bắt cô thủ dâm bằng tay cho anh.
 
Lần đầu tiên cô làm chuyện này, miệng thì cứng đờ nhưng trong lòng mắc cỡ không thôi, nhưng vừa làm tới giữa chừng lại đẩy anh ra, cơ thể trần truồng chạy trốn, để anh đứng ngây ra đó mặc gió thổi.
 
 “Lần này, em sẽ không chạy nữa.”
 
Cô thở ra hơi nóng, cẩn thận tránh đi cự vật vẫn còn căng cứng đó, khó khăn trở mình nhích lại gần xương quai xanh anh, bàn tay nhỏ bé ấm áp tời từ cơ ngực anh xuống, ngay lúc cô vừa nắm lấy Ngụy Đông lập tức híp mắt lại.
 
Bàn tay rất mềm.
 
Anh nắm lấy tay cô dẫn dắt cô phải làm thế nào, nửa người áp tới hôn lấy cô, lúc này cô vẫn chưa thoát khỏi khái cảm từ tình dục mang lại, đáp lại một cách nhiệt, bàn tay phía dưới không ngừng di chuyển.
 
Không biết qua bao lâu, cánh tay cô đã hơi mỏi, dương vật sưng to đến nỗi cô chỉ có thể miễn cưỡng cầm được một nửa.
 
 “Xong chưa?”
 
“Làm thêm một chút nữa.”
 
Anh đã gần tới cao trào, lời nói ra ngắt quãng: “giọng rất dễ nghe.”
 
Cô rữ mắt xuống, nghĩ một lúc, từ từ nhích lại gần tai anh, ngoan ngoãn kêu lên: 
 
“Anh Đông.”
 
". . ."
 
Đầu óc anh như nổ tung.
 
Xoay người hung hăng đè cô xuống dưới người, hôn lấy cái miệng nhỏ một cách mạnh bạo, động tác tuốt trên tay cũng nhanh hơn như thể sắp bốc cháy.
 

“Ưm!... sướng!.... hừ!”
 
Cùng với vài tiếng rên rỉ vang lên, một lượng lớn tinh dịch nóng như muốn thiêu đốt bắn tung tóe lên bụng nhỏ và trước ngực cô.
 
Đợi khi hơi nóng tan biến đi hết, Ngụy Đông mới lấy khăn giấy ra lau sạch sẽ cho nàng.
 
Anh cúi người đè nặng lên cô, đôi mắt đen láy đầy cảm xúc nhìn chằm chằm vào đôi mắt mơ màng của nàng.
 
“Hạ Chi Nam.”
 
“Dạ.”
 
“Về sau gọi một lần, anh chơi em một lần.”
 
“Cái gì?”
 
Cô còn chưa tỉnh táo lại, đã bị dọa cho giật mình nhìn hắn, “....anh Đông?”
 
Người đàn ông cong môi, mỉm cười tà ác.
 
“Đêm nay đừng ngủ, anh chiều em đến rạng sáng.”
 
Giọng điệu thoáng dừng một giây, nghiến răng nghiến lợi bổ sung thêm. 
 
“Chúng ta, chơi đến rạng sáng.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận