Lâm Tĩnh làm việc với hiệu suất rất cao, không lâu sau nhân viên cục chăn nuôi đã đi đến chợ Hoa Điểu tiến hành điều tra phòng khám Khang Trữ Sủng Vật và Ái Bối Sủng Vật về việc thu loạn phí, sử dụng thuốc giả hoặc không tuân thủ cách để bịp người. Một lát sau, nhân viên cục công thương cũng tới đây phối hợp với cục chăn nuôi điều tra. Còn về Chu Hiểu Xuyên thì hắn đã về đến Phòng khám thú cưng, đương nhiên trước khi về hắn cũng không quên quay lại nói một tiếng chân thành cảm ơn đối với những người ủng hộ hắn. Mọi người xua tay nói:
- Bác sĩ Chu, anh không cần cảm tạ chúng tôi. Chúng tôi giúp anh vốn là vì y thuật của anh tốt, y đức cao, vô luận đối đãi với người hay động vật đều rất hòa nhã, nhẫn lại. Không giống như đám hỗn đản kia, đã hút máu thì không nói, đằng này thái độ cũng rất tệ…
- Bác sĩ Chu, Chúng tôi không cần anh phải cảm tạ, chỉ cần anh vẫn giữ y đức tốt đẹp của mình là đủ rồi!
Nghe đến đây, Chu Hiểu Xuyên gật gật đầu, trịnh trọng hứa hẹn:
- Xin mọi người cứ yên tâm, Chu Hiểu Xuyên tôi và Phòng khám thú cưng của tôi sẽ không để mọi người thất vọng đâu, tương lai cũng tuyệt đối không thất vọng!
Lời lứa hẹn của Chu Hiểu Xuyên đều khiến mọi người vừa lòng, bọn họ lập tức vỗ tay khen ngợi.
Trở về Phòng khám thú cưng, Chu Hiểu Xuyên rót chén nước đưa cho Trương Ngả Gia rồi tự mình lấy hắn một cốc nước uống thả ga. Nếu bảo sự việc vừa xảy ra không làm cho Chu Hiểu Xuyên khẩn trương thì chắc chắn đó là nói xạo, căn bản vì hắn muốn Phòng khám thú cưng phát triển chứ không phải bị hủy hoại trong tay mình. Chẳng qua từ sau khi mang năng lượng thần bí ở trong người thì định lực lẫn công phu của hắn đều tăng vọt thế cho nên vừa rồi hắn mới không khẩn trương. Sau khi uống một hớp nước nhỏ, Trương Ngả Gia nửa đùa, nửa nghiêm túc nói:
- Không ngờ anh cũng lời hại nha, thời khắc nguy cấp như vậy mà vẫn có nhiều người đứng ra nói giúp cho anh.
Chu Hiểu Xuyên hạ cốc nước xuống, mỉm cười trả lời:
- Y Xuyên tiên sinh đã từng nói qua một câu: “Dĩ thành cảm nhân giả, nhân diệc thanh nhi ứng” (1). Tôi chỉ làm tương tự câu nói này mà thôi.
- Lòng thành khiến người ta cảm động… Nói thì dễ, làm mới khó.
Sau khi cảm khái vài câu, Trương Ngả Gia đột nhiên chuyển đề tài, nói:
- A đúng rồi! Tôi thấy sinh ý của cái Phòng khám thú cưng này cũng không tệ, liệu anh có hứng thú mở thêm chi nhánh không?
- Mở thêm chi nhánh?
Chu Hiểu Xuyên lặng đi một chút, hắn tiếp nhận phòng khám này cùng lắm mới chỉ được một tháng, kiến thức về quản lý kinh doanh hắn còn chưa nắm rõ thì lấy gì ra mà mở thêm chi nhánh đây?
Trương Ngả Gia như phát hiện ra đại lục mới, hứng phấn chậm rãi nói:
- Đúng vậy, đúng là phải mở thêm chi nhánh mới. Sinh ý của Phòng khám thú cưng thoại nhìn hiện tại tuy ra tăng lên không ít nhưng sẽ tới thời gian ngưng phát triển. Đó bởi vì huyện Phương Đình lớn như vậy, người nuôi thú cảnh cũng rất nhiều, khi phòng khám nổi tiếng, sẽ nhiều người tới đây, vậy diện tích nhỏ bé của cái phòng khám này làm sao chứa nổi chứ…
Chu Hiểu Xuyên lắc đầu cười khổ:
- Cô nói thì dễ chứ thật ra mở thêm chi nhánh cần phải đi thuê cửa hàng, trang trí cửa hàng, tuyên truyền quảng cáo rất tốn tiền, mà hiện tại tôi đào đâu ra số tiền lớn đến thế? Hơn nữa, dù ở đây có không gian không lớn nhưng áp lực cạnh tranh cũng không hề nhỏ. Theo tôi thấy làm nho nhỏ ở trong huyện Phương Đình này còn có thể làm được chứ mở to ra… e rằng có chút quá sức.
Trương Ngả Gia không vui nói:
- Anh toàn tự ti thôi! Y thuật của anh không đủ thì liệu có khiến sinh ý Phòng khám thú cưng này tăng không? Không nói đến cái khác, chỉ bằng với việc anh liếc mắt một cái là đoán được kích thước miếng gỗ như lần trước thì cho dù có là bác sĩ ở trên tỉnh cũng không thể làm được vậy. Theo tôi thấy, y thuật của anh có lẽ thuộc hàng bậc nhất, chỉ thua kém những bác sĩ thú y nổi tiếng thôi. Với lại anh còn tương đối siêng năng, lúc nào cũng trau dồi tri thức về thú y. Thế nên tôi tin tưởng, cho dù có mở thêm chi nhánh, đối mặt với áp lực cạnh tranh khổng lồ, anh vẫn có thể vượt qua nó, cuối cùng đạt được thành công. Tôi rất có lòng tin với anh, rất lòng tin với điều này!
- Không ngờ cô lại đánh giá cao tôi như vậy.
Chu Hiểu Xuyên ngượng ngùng xờ xờ cái mũi có chút phồng phồng lên. Trương Ngả Gia lườm hắn một cái, tiếp tục nói:
- Còn về tiền… cũng không phải là vấn đề. Tôi hiện không gửi nhiều tiền ở ngân hàng, nhưng chắc chắn đủ để mở được một chi nhánh khác.
Chu Hiểu Xuyên vội vàng đưa tay cự tuyệt:
- Không được, tôi không thể lấy tiền của cô được.
Trương Ngả Gia tức giận nói:
- Ai nói rằng tôi muốn đưa tiền cho anh? Đừng có mà phán như thánh.
- Cho vay cũng không được…
Trương Ngả Gia cắt đứt lời của hắn:
- Tôi cũng đâu tính cho anh vay. Tôi tính dùng số tiền này để mua cổ phần của Phòng khám thú cưng.
- Mua cổ phần Phòng khám thú cưng?
Chu Hiểu Xuyên ngây cả người. Trương Ngả Gia cười gật đầu:
- Đúng vậy, tôi sẽ mua cổ phần của Phòng khám thú cưng. Theo tôi thấy, phòng khám này rất có tiềm lực, có lẽ đầu tư cổ phiếu ở đây sẽ tăng giá vùn vụt. Thế nào anh có đáp ứng cho tôi làm một cổ đông hay không? Yên tâm, tôi không cần nhiều cổ phần của cồn ty các người lắm… Như vậy đi, tôi chỉ cần hai mươi lăm phần trăm cổ phần. Thế nào?
Chu Hiểu Xuyên trầm ngâm một lát, nói:
- Chuyện này tôi không thể làm chủ được… Như vậy đi, để tôi về trưng cầu ý kiến của hai cổ đông còn lại rồi sẽ cho cô một câu trả lời thuyết phục.
Ngả Gia cũng không cảm thấy thất vọng:
- Dù sao muốn mở chi nhánh cho phòng khám cũng cần phải có thời gian, chúng ta không cần phải gấp. Nhưng anh chắc chắn phải qua được khảo nghiệm tư cách bác sĩ thú y đó.
Chu Hiểu Xuyên cười khổ:
- Cô đang gây áp lực cho tôi đấy…
- Vậy mà anh cũng cho đây là áp lực sao?
Trương Ngả Gia vờ xem thường bĩu môi:
- Vừa rồi không biết ai thề thốt sẽ qua bài khảo nghiệm ấy nhỉ?
Chu Hiểu Xuyên vốn sửng sốt, sau đó liền bật cười lên. Trương Ngả Gia cũng theo chân hắn, cười run rấy hết cả người. Sau một nói chuyện, Trương Ngả Gia chào tạm biệt ra về. Còn Chu Hiểu Xuyên thì đầu tiên nói đề nghị này với Hoàng Hiểu Uyển. Thời gian Chu Hiểu Xuyên nói chuyển với Trương Ngả Gia ban nãy, Hoàng Hiểu Uyển đang bận làm đẹp cho mấy con chó, bận tối mặt mũi, không có thời gian để trò chuyện cũng hai người. Giờ phút này khi nghe Chu Hiểu Xuyên nói thì nàng có chút giật mình, sau đó khó hiểu nghĩ hỏi:
- Giúp chúng ta mở chi nhánh? Còn dùng tiền mua cổ phần để mở chi nhánh nữa? Rốt cuộc Trương tiểu thư đang nghĩ gì vậy? Chị ta có tiền muốn đầu tư chỗ khác chả được, cần gì phải mua lấy một phần cổ phần của phòng khám chúng ta chứ?
Chu Hiểu Xuyên cũng rất khó hiểu đối với chuyện này:
- Ai biết được cô ta đang nghĩ cái gì? Có lẽ… cô ta cảm thấy Phòng khám thú cưng có tiềm năng lớn không thể bỏ qua chăng?
- Uhm…
Hoàng Hiểu Uyển gật đầu, bỗng lại thấy lo lắng nói:
- Mặc kệ Trương tiểu thư đang tính toán thế nào, thì đó vẫn là chuyện có lợi đối với chúng ta. Dù sao, muốn mở thêm một chi nhánh cũng phải tiêu tốn ít nhất mấy chục vạn, chủ yếu dành vào việc thuê cửa hàng và mua một số dụng cụ khám chữa bệnh. Chúng ta sẽ tiêu tốn khá nhiều tiền, như vậy người có lợi là chúng ta mới đúng chứ?
Chu Hiểu Xuyên hỏi:
- Nói như vậy, có nghĩa là em đồng ý cho Trương Ngả Gia gia nhập sao?
- Cá nhân em thì đồng ý. Bất quá, chúng ta phải hỏi ý kiến của chị Hàm nữa. Dù sao cổ phần phòng khám này là do chị ấy giao cho chúng ta mà. Đối với chuyện có cho người khác nhập cổ phần hy không, đó sẽ do chị ấy có quyền định cuối cùng.
Chu Hiểu Xuyên gật gật đầu:
- Anh cũng nghĩ như vậy. Để tối nay anh về nhắn email cho chị Vũ Hàm để chị quyết định chuyện này.
Hai người thảo luận thêm một lát rồi lại vùi đầu vào công việc bân rộn
*********************
(1) Lòng thành khiến người ta cảm động, người dó ắt sẽ đền đáp ta như vậy