Hoa Hồng Cùng Lời Thề Ước

Bên trong cung điện vắng vẻ, mùi máu tanh nhàn nhạt tràn ngập không gian. Hoàng đế ngã sấp xuống đât khiếp sợ nhìn cô gái kia, đứa con gái như thiên sứ của ông ta trên thực tế là một người mưu nghịch đáng sợ. Ông ta làm sao cũng không nghĩ tới, con gái nhỏ của ông ta lại có lòng đoạt vị.

"Winifred!" Hoàng đế gầm thét, ông ta tức giận nhìn thiếu nữ gắt gao nhìn chằm chằm nàng: "Ngươi không đoạt nổi ngôi vị hoàng đế, cho dù ngươi có kéo ta xuống khỏi ngôi vị hoàng đế đi nữa, Ulysses cũng sẽ không để cho ngươi ngồi lên."

"Ulysses?" Thiếu nữ đột nhiên giễu cợt, nàng nói cho hoàng đế đang thương tâm:

"Anh trai thân ái của ta sớm đã bị ta cầm tù, người ngươi thấy hai ngày nay chỉ là một bù nhìn thôi."

"Ngươi biết không? Có thể coi như hắn tự chui đầu vào lưới, Ta vốn không muốn ra tay với hắn, nhưng hắn lại quá đáng xông vào tẩm cung ta, muốn làm chuyện bất chính với ta. Ta không ở đó, hắn lại cưỡng gian làm ô nhục thị nữ đi theo ta nhiều năm, hắn ngược đãi Lucy mà ta thích nhất cho đến chết. Ta tận mắt nhìn thấy hắn làm xằng làm bậy, ta rất tức giận, nhưng ta biết ta không có biện pháp trực tiếp tìm hắn tính sổ, cho nên ta cầm tù hắn, đến khi bụ bặm lắng xuống rồi sẽ từ từ hành hạ hắn."

"Rất buồn cười đúng không? Con ruột của ngươi, anh ruột của ta, lại có ý nghĩ không an phận đối với em gái ruột, thậm chí còn muốn chiếm lấy ta."

Winifred bình tĩnh nói ra những lời lạnh như băng này, "Không thể không nói, không hổ là người thừa kế của ngươi. Thời điểm năm đó ngươi cùng đám người kia chơi với nhau rồi làm tam hoàng tỷ ta, hẳn là rất vui vẻ phải không?"

Hoàng đế ngơ ngẩn, nó --- sao nó lại biết?!

"Phụ hoàng thân ái của ta, ngươi biết không? Bốn năm trước, chính mắt ta nhìn thấy tam hoàng tỷ điên điên khùng khùng chạy ra ngoài, trong miệng chị ấy nói những lời điên khùng đều là tội lỗi mà các người đã làm với chị." Cũng trong đêm đó, tam hoàng nữ nhảy sông tự vẫn.

"Ngươi biết không? Khi ta biết ngươi thật sự cùng một hội với những quý tộc đó, ta đã hoàn toàn thất vọng với ngươi, là ngươi tự tay làm phai mờ hết tất cả thân tình của ta dành cho ngươi khi còn sống."

Thiếu nữ khổ sở cười, người đàn ông vô liêm sỉ này là cha nàng, tại sao nàng lại có một người cha như vậy?

"Ngươi gả thất hoàng tỷ đến nước láng giềng, nói chị ấy sống rất hạnh phúc. Nhưng trên thực tế chị ấy bị người ta ngược đãi cả ngày, chồng chị ấy không chỉ biến thái còn nuôi đủ loại tình nhân, hơn nữa còn chơi bời bên ngoài rồi dính phải bệnh tình dục. Sau khi thỏa thuận giữa đế quốc và bọn họ tan vỡ, thất hoàng tỷ chị ấy đã bị người ta hành hạ sống chết, chặt đứt tay chân rồi ném vào trong chuồng heo tự sinh tự diệt."

"Cho nên, ta rất sợ. Khi ngươi nói sẽ gả ta đến phương Bắc ta thậm chí còn nghĩ ta có thể nhận lấy hậu quả giống như thất hoàng tỷ hay không đây." Winifred mang những nỗi lo lắng hoang mang đã từng có của mình nói cho hoàng đế, khi nàng biết được kết quả của thất hoàng tỷ và mình đều là vật hy sinh vì chính trị, nàng nghĩ mà lo sợ.

"Có điều, cũng may Harris là một người chính trực. Dù ta sẽ không kết hôn với anh ta, nhưng anh ta và ta đã đạt thành giao dịch vui vẻ."

Hoàng đế không nghe nổi nữa, ông ta có chút hít thở không thông. Ông ta biết đã không có người nào có thể cản nổi Winifred nữa, nàng đã sớm dự đoán được tất cả. Ông ta tuyệt vọng nhìn con gái mình, ông ta bò đến trước mặt Winifred, khẩn cầu nàng:


"Winnie, Winnie --- tha cho ta đi. Ta là cha con, ta là cha con mà! Tha cho ta một mạng đi..."

Winifred nhìn hoàng đế hèn mọn, nàng cười đến vui vẻ, nhìn bộ dạng này của hoàng đế một chút, làm gì còn sự cao cao tại thượng ngày xưa? Dáng vẻ điên loạn của ông ta thật thú vị, nhưng nếu như so với tam hoàng tỷ, ông ta còn tỉnh táo chán.

Thiếu nữ dùng giọng nói ngọt ngào mê đảo lòng người nhất của nàng thâm tình nói với người cha thân ái của nàng:

"Phụ hoàng, ngài hiểu con rõ nhất. Con làm sao có thể để ngài chịu khổ chứ?"

Hoàng đế cảm kích đến nước mắt tuôn trào như thác đổ nhìn nàng, giống như tìm được đường sống nơi tuyệt địa. Ông ta muốn nắm lấy cọng rơm cuối cùng này thật chặt, ông ta liền bò đến bên cạnh Winifred, ôm lấy chân thiếu nữ mặc áo giáp, "Winnie ---"

Thiếu nữ trầm mặt xuống, nàng không chút do dự rút kiếm ra trực tiếp chặt đầu người đàn ông xuống.

Mây đen bên ngoài tản ra, chiếu ánh sáng vào cung điện. Bóng người của thiên sứ bị kéo ra rất dài, máu tanh dơ bẩn kia làm bẩn thanh kiếm thần thánh, giọt máu theo lưỡi kiếm bằng thép tinh khiết lăn xuống, cuối cùng lướt xuống mũi kiếm.

Thiếu nữ mặt không cảm xúc nhìn đầu người lăn qua một bên, mặt mũi dữ tợn của người đàn ông khiến cho bất luận nàng nhìn mấy lần cũng đều cảm thấy ghê tởm. Rốt cuộc nàng cũng đã giết được người đã nhốt hàng ngàn người, rốt cuộc nàng cũng không còn là chim hoàng yến trong lồng nữa.

Rốt cuộc nàng cũng có thể ôm bầu trời rồi.

Thiếu nữ tóc vàng đi tới bên cạnh cái đầu, nàng đưa tay nhặt vương miện bị rơi lên. Trên vương miện còn dính vết máu mới có, nàng dửng dưng, cầm vương miện lên đi về phía ngai vàng.

Nàng ngồi ở trên đó, mang lên vương miện của mình.

Mây đen tản đi, trận đánh cược toàn bộ sinh mạng và dốc toàn lực này nàng đã thắng.

Winifred ngồi ở trên ghế bất tri bất giác bắt đầu phát run.

Nàng nhìn ma pháp sư tiểu thư và thủ lĩnh băng nguyên mang theo thuộc hạ tiến vào, mắt sáng rực lên, ánh sáng quét qua, nàng thư thái mỉm cười.


Harris thở phào nhẹ nhõm, hắn vòng qua thi thể trên mặt đất, đi tới trước mặt Winifred. Người đàn ông lạnh lùng quỳ một chân xuống kính chào vị quân chủ của hắn:

"Harris Gracie, tham kiến nữ hoàng bệ hạ."

"Wyatt Adelaide, tham kiến nữ hoàng bệ hạ." Ma pháp sư kiêu ngạo cam tâm tình nguyện quỳ xuống vì nàng, cô dâng lên lời chúc phúc cho vị bệ hạ mà mình thần phục:

"Thần chân thành chúc mừng ngài, đạt đến đỉnh cao."

Hai người cúi đầu xưng thần cùng đồng thanh:

"Nguyện sau này ngài có thể cùng tồn tại với đế quốc."

*****

Lịch sử của đế quốc đã bị viết lại vào ngày này.

Vị nữ hoàng đầu tiên từ trước tới nay của đế quốc ra đời vào hôm nay.

Vị công chúa thứ mười ba của hoàng thất Elizabeth --- Winifred Elizabeth tự tay lật đổ sự thống trị của cha nàng, vị công chúa được trời khiến trở thành nữ hoàng của đế quốc.

Người dân đế quốc kính yêu vị hoàng đế mới này, bởi vì nàng là người được thần linh chỉ dẫn mới đăng quang ngôi vị hoàng đế, cứu đế quốc, nàng phụng theo ý chỉ của thần dẫn dắt đế quốc đi về phía huy hoàng.

Winifred vì chứng minh cho thái độ của mình, ngày thứ hai sau khi nàng lên ngôi liền xử tử những quý tộc làm đủ loại tội ác kia, địa điểm ở ngay quảng trường của đế quốc. Tất cả mọi người đều nói thật hả lòng hả dạ, mà trong hoàng cung, nữ hoàng bệ hạ mới nhậm chức ngồi trên ngai vàng xách theo đầu của hoàng đế tiền nhiệm. Bên dưới còn sót lại số lượng quần thần không nhiều.

"Wyatt, đem đầu của tiên hoàng niêm phong vào vật chứa ma pháp đi, rót dung dịch chống phân hủy vào, sau đó đưa đến nhà trưng bày quốc gia đi. Ta muốn mời các quý tộc còn lại cùng đến thăm." Nàng nói với ma pháp sư tiểu thư bên cạnh, ma pháp sư tiểu thư dùng ma pháp nhận lấy cái đầu dữ tợn kia. Cái đầu máu me dầm dề trôi lơ lửng trên tay ma pháp sư tiểu thư, cực kỳ dọa người. Quần thần nhìn cái đầu kia trong lòng cũng lo lắng sợ hãi, căn bản không nghe thấy nữ hoàng đang nói gì.

"Sao vậy, các vị, lời ta mới nói có dị nghị gì sao?" Nữ hoàng ngồi trên ngai vàng, ánh mắt có chút không vui.


"Không, không có."

Winifred tước đoạt tước vị cũng như xử phạt tịch biên gia sản với đại công tước Stone còn chưa chết, tất cả gia sản đều bị nộp lên quốc khố, thân thích trực hệ của đại công tước Stone đều bị xử tử hình toàn bộ.

"Đó là em họ cô, hơn nữa nó mới có tám tuổi." Harris nói, hắn nhìn qua phu nhân và con trai trưởng của đại công tước Stone, đều là người rất ôn hòa, hoàn toàn không giống như cùng một thế giới với người đàn ông giống như rắn độc đó. Winifred không do dự ký quyết định hành quyết, "Ta biết. ta cũng rất thích em ấy. Nhưng diệt cỏ phải diệt tận gốc."

Để đảm bảo vạn nhất, nàng không chỉ hạ lệnh giết đại công tước phu nhân Stone và con trai trưởng, còn xử tử hết toàn bộ những người cấu kết cùng Wistan mấy năm nay, tỉ mỉ kiểm tra lại một lần, cuối cùng xác nhận không có tàn dư nữa nàng mới thu tay lại.

Winifred là một người máu lạnh, nàng tự tay giết chết đứa em họ và phu nhân Alina luôn có quan hệ tốt với nàng.

Nàng nói với chính mình, diệt cỏ phải diệt tận gốc.

Anh trai nàng Ulysses sau khi được thả ra từ mật thất thì điên điên khùng khùng, đói lã mấy ngày, thời gian bị mắc kẹt trong bóng tối nhỏ hẹp như vậy khiến tinh thần hắn có chút thất thường.

Đại công tước Stone cùng tiền hoàng trữ bị Winifred chém đứt hết tay chân, nàng để cho người công bố hết tất cả tội lỗi cho mọi người, rồi đem bọn họ treo trên cửa hoàng thành thị chúng.

Nàng vô cảm nhìn hai người đàn ông người không ra người quỷ không ra quỷ bị treo trên đó, nói với Wyatt: "Phiền toái ngươi giữ cho bọn họ luôn tỉnh táo, cho đến khi chết mới thôi."

Winifred chiếu theo giao ước trước đó với Harris, dùng tiền tài thu được từ những quý tộc bị giết đưa vào xây dựng chuyến tàu ma pháp thông tới phương Bắc, mà hạng mục công trình này không chỉ giúp đỡ phương Bắc mà cũng có ích với đế quốc.

Rất nhiều dân nghèo không nhà không cửa để về đều thu được công việc, có người trợ giúp xây dựng chuyến tàu ma pháp, có người đến phương Bắc trước tiến hành tiếp viện. Quan hệ giữa phương Bắc và đế quốc bởi vì hoàng đế mới mà được hòa hoãn. Một năm sau lúc chuyến tàu ma pháp hoàn thành, Winifred mới gặp lại sói cô độc đến từ băng nguyên --- Harris. Lúc đó hiệp định ma pháp giữa hai người đã hoàn thành, con dấu trên tay cũng mất đi, sự liên quan duy nhất giữa bọn họ cũng đã biến mất.

"Đã lâu không gặp, bệ hạ." Harris so với trước đó ổn trọng hơn nhiều, mà Tiểu công chúa sau khi trở thành nữ hoàng cũng nhanh chóng lớn lên, bây giờ nàng chỉ ngồi đó cũng rất có uy nghiêm.

"Người dân phương Bắc nhờ ta hỏi thăm sức khỏe của ngài, cảm ơn ngài đã đưa hạt giống khoai tây đến phương Bắc, cũng khai thông chuyến tàu ma pháp. Họ đều rất kính yêu ngài." Ta cũng như vậy.

"Cảm ơn." Nàng nói, nàng đứng lên đi xuống, "Xin hãy thay ta hỏi thăm sức khỏe nhân dân phương Bắc."

Nàng tự mình đỡ Harris dậy, trịnh trọng nói:

"Bất luận lúc nào, phương Bắc trong lòng ta đều là số một đế quốc. Cảm on ngươi đã thay ta cai quản phương Bắc tốt như vậy."


"Nếu như ngài nguyện ý, ngài có thể tự mình thống trị phương Bắc."

"Không, phương Bắc vẫn nên giao cho ngươi, các ngươi đã tự mình cai quản rất tốt, tùy tiện để cho đế quốc tiếp quản chỉ hoàn toàn mang kết quả ngược lại. Cảm ơn ngươi, Harris."

"Ta cũng phải cảm ơn ngài." Harris nói, hắn cúi đầu nhìn thiếu nữ giống như thiên sứ này, nàng đã lớn lên không ít.

"Ta hy vọng ngài có thể đến băng nguyên một lần."

"Ta vĩnh viễn sẽ ở băng nguyên đợi ngài đến."

Dưới sự thống trị của Winifred, một năm nay đế quốc có sự thay đổi rất lớn. Nàng bãi bỏ chế độ nô lệ, nâng cao địa vị phái nữ, mặc dù quý tộc vẫn còn đó nhưng nàng đã loại bỏ sự kỳ thị giai cấp, mang đến cho dân thường tư cách thăng quan tiến chức --- thông qua học tập. Phương pháp trẻ hóa đất nước thông qua khoa học và giáo dục đã mang lại cho đế quốc quả ngọt, càng ngày càng nhiều người đi học. Nhân tài tràn vào, triều đình của đế quốc trong một năm đã hoàn toàn khác biệt.

Công viên nàng xây dựng mỗi ngày đều có người lui tới, có dân thường cũng có quý tộc, mà những bông hoa hồng trong vườn hoa cũng ngày càng nở rộ kiều diễm.

Winifred dựa theo lời hứa lúc trước, lập nên một bộ luật pháp hoàn thiện, đế quốc mới bây giờ trật tự hài hòa.

Nhìn đất đai hòa bình an ổn, Winifred hiếm khi lộ ra nụ cười chân thành, nàng kéo lấy Wyatt,

"Ngươi nhìn xem, đây là đất nước lý tưởng của chúng ta, đây là thịnh thế do chúng ta sáng tạo."

*****

Mấy năm sau, Winifred tròn mười tám tuổi chính thức hoàn thiện chế độ quốc hội, nàng trộm lười trong ngắn ngủi, mang theo ước mơ ôm lấy bầu trời nàng đạp lên mọi nơi trên đế quốc.

Wyatt được ghi nhớ vào trong sử sách, cũng đã trở thành "Đệ nhất ma pháp sư đế quốc" bầu bạn cùng nàng, nàng hỏi Wyatt:

"Nàng biết rõ ta không phải chúa cứu thế gì, chỉ vì tư lợi của mình nên mới mưu đồ đoạt vị. Bây giờ đế quốc đã như nàng mong muốn, tại sao nàng không giải trừ thề hẹn giữa chúng ta chứ?"

"Ta dâng lên người sự trung thành tuyệt đối, hoa hồng làm chứng lập nên lời thề này." Cô nói ra ngôn từ thề thốt ban đầu, dịu dàng nhìn về phía Winifred, nói với nàng:

"Sự trung thành cả đời này của ta chỉ hiến tặng cho một mình người."

- -- END ---


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận