"Irina, em đang làm gì vậy?"
Giọng nói của đàn ông đột ngột vang lên sau lưng khiến cho hai người đang đắm đuối phải dừng lại ngay lập tức.
Hắc Ly giật mình hốt hoảng, vội vàng đẩy Trình Đế Uy ra.
"A Niên."
Phải rồi, người phá bĩnh bọn họ chẳng ai khác ngoài anh chàng quản lý của Hắc Ly ~ Tư Bách Niên.
Lúc này Trình Đế Uy cũng quay đầu nhìn về phía Tư Bách Niên.
Bốn mắt chạm nhau, trên gương mặt hai người đàn ông đều lộ ra sự kinh ngạc.
Nhưng chỉ là trong thoáng qua, hai người đồng loạt ngoảnh đi chỗ khác.
"Irina, đến giờ về rồi." Tư Bách Niên lại nhìn sang Hắc Ly, chỉ chỉ vào đồng hồ đeo tay, nhắc nhở cô: "Nếu em muốn ở đây thêm..."
"Không." Hắc Ly lách qua Trình Đế Uy, còn chẳng buồn liếc hắn một cái: "Chúng ta về thôi."
[...]
Chiếc xe của Tư Bách Niên dừng lại ngay trước cổng biệt thự của Hắc Ly.
Đèn pha ô tô chiếu rọi cả đoạn đường tối.
Hiện tại đã gần mười một giờ đêm, khuya lắm rồi.
Hắc Ly nghiêng đầu nhìn ra ghế sau.
Con gái nhỏ có vẻ không quen thức muộn, chẳng biết đã ngủ thiếp đi từ bao giờ.
Lúc này cô mới quay sang người đàn ông bên cạnh: "A Niên, anh có điều gì muốn nói với em sao?"
Từ lúc lên xe Tư Bách Niên đã luôn giữ trạng thái im lặng, nhưng Hắc Ly biết trong lòng anh có rất nhiều chuyện muốn hỏi.
Người đàn ông đặt tay lên vô lăng, cuối cùng cũng chịu mở miệng: "Irina, em và Trình Đế Uy quen nhau sao?"
"Không hẳn." Hắc Ly nghiêng mặt nhìn ra bên ngoài cửa xe: "Trước đây từng quen.
Giờ thì hết rồi."
"Chỉ thế thôi?" Tư Bách Niên có vẻ vẫn đang nghi ngờ tính xác thực trong lời nói của cô.
"Chỉ thế thôi." Hắc Ly lặp lại câu hỏi của anh như một cách thừa nhận: "Còn chuyện tối nay xảy ra, chắc là do em đã uống hơi nhiều rượu."
Cho nên mới không thể kiểm soát được hành vi.
Để mặc đầu óc cùng Trình Đế Uy làm loạn mọi thứ.
"Nên là, anh đừng lo lắng quá!" Hắc Ly mỉm cười chấn an Tư Bách Niên: "Em sẽ không lặp lại mấy chuyện như vậy lần nữa đâu."
Người đàn ông không đáp mà chỉ nhìn cô trầm mặc.
Xong, anh lặng lẽ thở dài một hơi: "Thôi, cũng muộn rồi.
Em mau đưa Kiều Kiều lên nhà đi, để con bé ngủ cho thoải mái."
"Vâng."
Hắc Ly nhanh chóng xuống xe, mở cửa ghế sau rồi ôm con gái ra ngoài.
Trước khi vào nhà, cô vẫn không quên chào tạm biệt người trong xe: "A Niên, chúc anh ngủ ngon.
Và nhớ phải lái xe cẩn thận đấy nhé."
"Ừ." Tư Bách Niên gật đầu, tuy nhiên vẫn không quên nhắc nhở: "Còn em cũng nên đi ngủ sớm đi.
Sức khỏe vốn không tốt lại chẳng chịu giữ gìn gì cả.
Nhỡ có vấn đề gì thì làm sao chăm sóc cho bé con được đây?"
"Rồi rồi, em biết rồi mà." Hắc Ly vừa nghe 'bài ca thán' quen thuộc liền lập tức nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu: "Em cũng có phải trẻ con nữa đâu.
Anh thì cứ như là mẹ em ấy, suốt ngày càm ràm hoài."
Nhìn điệu bộ tức giận có chút trẻ con của cô, Tư Bách Niên rốt cuộc cũng không nén được tiếng cười bật ra: "Chẳng phải đều vì anh lo cho em hay sao? Thôi, bế bé con vào đi kẻo ngoài này trời lạnh."
Chào nhau một tiếng, Hắc Ly ôm con gái đi vào nha.
Trong khi chiếc xe của Tư Bách Niên cũng chậm rãi rời khỏi.
Hôm nay Hắc Ly và cả nhà đều đến buổi ra mắt bộ sưu tập của Vu An Kỳ, cho nên Tiểu Kiều Kiều được giao cho thím Lan chăm sóc.
Cũng chẳng biết nhóc con này có chịu ăn uống đàng hoàng không đây? Hay là lại giở cái tính kén ăn của nó ra nữa.
Đặt Kiều Kiều đã ngủ say nằm lên giường, Hắc Ly cẩn thận đắp chăn cho bé con.
Đáng lẽ cô nên đi tắm, nhưng lại muốn ngắm con gái thêm một chút nữa.
"Nhóc à, hôm nay mẹ đã gặp ba ba của con đấy." Bà mẹ trẻ nửa nằm nửa ngồi sát bên Kiều Kiều, nhỏ giọng thì thầm với bé con.
Tính cách của con gái, đôi khi kì lạ đến mức khiến cho người làm mẹ như Hắc Ly cũng cảm thấy khá khó hiểu.
Thỉnh thoảng có thời gian mẹ con bên nhau, con bé sẽ bất chợt thắc mắc về ba ruột của nó.
Ví dụ như "Ba làm nghề gì? Có kiếm được nhiều tiền như mẹ không?", "Ba trông thế nào? Xấu hay đẹp? Béo hay gầy?", "Con nhìn giống ba hay giống mẹ nhiều hơn? Giống ở điểm nào?",...!Ti tỉ vấn đề, cái gì nhóc con cũng hỏi.
Thế nhưng khi cô hỏi ngược Tiểu Kiều Kiều, rằng liệu có phải nó muốn có ba hay không, con bé lại liên tục lắc đầu nguầy nguậy.
Thực ra Hắc Ly đối với Trình Đế Uy cũng chẳng hề ghét bỏ hay bài xích.
Cho nên chuyện mà Kiều Kiều thắc mắc, cô đều có thể trả lời bé con một cách thoải mái.
Chỉ là những câu hỏi về ba ruột của con gái, cô không tài nào đoán được mục đích đằng sau những câu hỏi ấy là gì.
Con bé muốn ba ruột của nó, muốn một gia đình có đủ cả ba lẫn mẹ như bao đứa trẻ khác, hay chỉ đơn thuần là hỏi vì hiếu kì?
[...]
Ngâm mình trong bồn tắm lớn xả đầy nước ấm, Hắc Ly lại hồi tưởng về chuyện xảy ra tối nay.
Vô tình gặp gỡ Trình Đế Uy, cô thật sự không ngờ hai người sẽ giáp mặt nhanh đến thế.
Mà có lẽ cũng không hẳn là vô tình.
Nhưng điều khó hiểu nhất...
Nghĩ tới đây, Hắc Ly vô thức sờ vào môi mình.
Khuôn mặt trong thoáng chốc cũng trở nên đỏ ửng.
Tại sao lúc đó hắn lại hôn cô?
Những lời nói của bốn năm trước, Hắc Ly vẫn nhớ như in.
Rõ ràng là Trình Đế Uy chủ động cắt đứt mối quan hệ của hai người họ.
Vậy còn nụ hôn của hắn tối, rốt cuộc là có ý gì?