Nhưng dù sao đi chăng nữa, Kì Dĩ Ninh tự giễu ..
cô không thể nào ghét anh được , dù chỉ một chút thôi.
Kì Dĩ Ninh cũng chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ ghét bỏ anh .
*
Ngay tại công ty , sau khi rời khỏi phòng họp.
Vũ Thần Dược liền về phòng mình tìm Kì Dĩ Ninh nhưng cô đã biến mất không thấy tăm hơi khiến Vũ Thần Dược lập tức cau mày.Cmn … đã dặn ở yên đây rồi mà .
Cho gọi trợ lí của mình lên hỏi xem có nhìn thấy Kì Dĩ Ninh đâu không.
Chỉ thấy tên trợ lí lắc đầu không biết khiến Vũ Thần Dược vô cùng tức giận .Đứng trân trân nhìn khung cảnh trước mắt.Trợ lí đứng từ nãy cho tới hiện tại đã muốn chết sững.
Rốt cuộc sắp có mưa đao rơi hay sao vậy , rất ít khi hắn thấy cậu chủ biểu lộ cảm xúc , tỏ ra tức giận như vậy … mà đó còn là vì một người phụ nữ …Đây là muốn giết người mà.
Trợ lí đứng đó mãi cảm nhận khí lạnh trên người Vũ Thần Dược ngày một tăng khiến hắn không biết nên ở lại hay ra ngoài .
Vũ Thần Dược chỉ hận lúc nãy không khoá cửa nhốt cô lại , để giờ tung tích ở đâu còn không rõ .Nhìn bộ dạng muốn ăn tươi nuốt sống người của Vũ Thần Dược khiến trợ lí bất giác suy nghĩ , mà suy nghĩ này lại khiến hắn nổi gai ốc .
“Chẳng lẽ ..yêu..”
Người ta vẫn thường hay nói, tình yêu có thể làm thay đổi mọi thứ.
Là vậy sao, một cái nhìn cũng có thể tạo nên tình yêu hay đơn giản chỉ là một cú chạm tay.
Nhưng quan niệm về cái thứ tình cảm tầm thường này của Vũ Thần Dược lại vô cùng hời hợt.Đối với hắn tình yêu là thứ vô hình gây ra thất bại trong cuộc sống, tình yêu chỉ là một phần nhỏ trong những thứ được xem như là phù phiếm cám giỗ, hãy để nó làm nô lệ của , đừng bao giờ biến mình trở thành nô lệ của loại người.
Giày là để xỏ vào chân chứ không phải đội lên đầu .
Nếu anh quá nghiêm túc trong tình yêu, anh sẽ chỉ mang đến cho mình những rắc rối.
Anh chỉ thích hợp để chơi qua đường với các cô gái..
Cho đến khi du͙ƈ vọиɠ được thỏa mãn.
Chỉ là một chút thôi , thế nhưng ngay tại thời điểm này, Vũ Thần Dược mới hiểu ..
Hắn đã bị mê hoặc ...!!
Đúng ..chính là bị mê hoặc .
“Đến phòng giám sát xem camera , tôi muốn biết Kì Dĩ Ninh đang ở đâu ..”
“Vâng..”
Trợ lí lập tức rời khỏi phòng để lại Vũ Thần Dược một mảng u ám.
Tuần sau phải sang Myanmar một chuyến , hắn phải cho bọn tép riu ở đó biết thế nào là quyền uy a .
Khẽ ngồi tựa lưng vào ghế , tay Vũ Thần Dược vươn lên che khuất một bên mặt , bên còn lại được phản chiếu vào bức tường kính trong suốt.
Đang trầm tư suy nghĩ, trợ lí của hắn đã bước vào đem máy tính chứa toàn bộ thông tin camera ghi lại mà hắn vừa lấy được.
Tên trợ lí sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền đứng cách xa Vũ Thần Dược âm thầm hít một hơi chờ mệnh lệnh.
Chỉ thấy mi tâm của Vũ Thần Dược nhíu lại , đem cả máy tính ném vào bức tường kính phía trước.
Lực mạnh đến nổi khiến nó vỡ tan tành trong phút chóp.
Trợ lí vô cùng bàng hoàng vẻ mặt trở nên nghiêm nghị ..
“Thiếu chủ ..”
Haa..
Kì Dĩ Ninh , em giỏi lắm.
Dám bén mãng tới tận đó được , đúng là không thể lơi là cảnh giác mà.
Còn một thứ nữa dám đụng đến đồ của hắn ..
“Đem Sở Nghiên đến phòng chức vụ lập tức tống cô ta ra khỏi công ty.
Cho cậu toàn quyền xử lí …”
“Rõ..”
Trợ lý không nói nhiều lập tức làm theo lời Vũ Thần Dược , đem Sở Nghiên không chút nương tình ném ra khỏi công ty.
Cha phá sản , con chỉ một khắc bị đuổi việc không lí do, Sở Nghiên điên cuồng gào thét bên ngoài công ty mặc cho người ta lôi đi như một tấm rẻ rách … Vì sao chứ …vì cô ta nói cho Kì Dĩ Ninh biết sự thật về hắn sao , nực cười thật.
Vũ Thần Dược cũng có ngày vì một người phụ nữ mà đánh người , sớm thôi ngày tàn của hắn không xa đâu …
Ngay tại đại lộ Charm eyes, Kì Dĩ Ninh sau một hồi giải tỏa cảm xúc rốt cuộc cũng cảm thấy thoải mái đôi chút.
Khẽ xoa đôi mắt sưng vù lên vì khóc của mình , Kì Dĩ Ninh bấm máy gọi cho Lạc Yên, rất nhanh phía bên kia đã bắt máy ..
“Yên Yên ..”
Âm thanh nơi đầu mũi sụt sùi khiến Lạc Yên bên kia ngay lập tức cảm thấy không ổn ..
“Dĩ Ninh , cậu sao vậy ..”
Cảm giác được quan tâm khiến Kì Dĩ Ninh không kìm được lại rơi nước mắt …
“Tớ gửi định vị rồi , cậu qua đón tớ đi ..”