Vì quá vội vàng nên Kì Dĩ Ninh cũng không kịp ăn bữa sáng mà Vũ Thần Dược đã chuẩn bị cho mình.
Phóng xe phi như bay tới hiện trường mà chị Trần đã gửi cho cô ,tất cả mọi người đều đã ở hiện trường , tiếng “tách tách “ của máy ánh , ồn ào nhốn nháo của đám đông chen lấn Xô đẩy nhau.
Có kẻ sợ hãi , có kẻ lại bàn tán này nọ , khẽ lách người giữa đám đông tiến vào hiện trường vụ án.
Kì Dĩ Ninh vô cùng kinh hoàng khi trước mặt cô là thi thể của một nữ sinh bị hành hạ tra tấn một cách dã man.Bọn cầm thú đó không còn tính người nữa rồi , không những ***** *** cô bé , còn đánh đập , rạch mặt ,tay chân, vùng sinh dục bị bọn chúng dùng dao đâm khoét, thảm khốc vô cùng !
Máu.
Sự hung tàn.
Âm mưu.
Gϊếŧ chóc.
Đây chính là thế giới cô đang sống sao ? Khi con người còn máu lạnh hơn cả loài động vật .
Kì Dĩ Ninh thề , nếu có thể cô sẽ cố gắng tìm mọi chứng cứ để giúp cô bé này trả thù , cũng chính là để những người phụ nữ xấu số cùng cảnh ngộ được siêu thoát.
Khẽ nuốt nước mắt vào trong , cô cẩn thận lấy sổ ra ghi chép chính xác từng thông tin một .Nhiệm vụ của phóng viên chính là tìm ra chứng cứ và đưa ra những bằng cứng xác thực mới có thể có được lòng tin của mọi người , khi đó mới có thể ..đưa kẻ xấu ra ngoài ánh sáng trừng trị .
Kết thúc một ngày làm việc bận rộn mệt mỗi , truyền thông đã đưa tin về vụ giết hại của cô bé xấu số đó và chia buồn cùng với gia đình và người thân.
Khó chịu quá , Kì Dĩ Ninh ước gì có Vũ Thần Dược ở đây, anh sẽ là điểm tựa cho cô.
Kì Dĩ Ninh bây giờ rất muốn được anh an ủi vỗ về , được anh ôm trong lòng và nói “Không sao rồi , mọi chuyện từ từ sẽ ổn thôi .”
Cảm xúc bức bách vô cùng khó chịu khiến Kì Dĩ Ninh không những được mà hét lên một tiếng , mặc kệ ánh mắt soi mói của người đi đường , cô đang rất cần được giải tỏa a ..
Nói là làm , nhấc máy gọi cho Lạc Yên đồng nghiệp thân thiết của Kì Dĩ Ninh.
“Đi shopping với tớ không?”
“Bây giờ Á ! Được chứ !”
“Cậu ở nhà đợi đi , tớ qua đón ..”
Cúp máy , Kì Dĩ Ninh đạo mạch chân ga, lao vù vù trên đường.
Chiếc xe lao rất nhanh , dường như chỉ của nó đang vô cùng tức giận , và quả thật là như vậy .
Lạc Yên đã chờ sẵn ở trước cổng.
Ngồi ở ghế phụ , cô thấy hơi là lạ,bình thường Kì Dĩ Ninh toàn ở cạnh bạn trai, sao hôm nay lại có tâm trạng đi shopping với cô thế.
Đang tính hỏi nhưng lại bị gương mặt gần từ của cô dọa sợ nên ngồi im Thin thít.
Khu mua sắm ngoại thành Paris khi nào cũng đông kín người.
Kì Dĩ Ninh dù sao cũng là con gái , dù có bực bội đến mấy nhưng dưới sự nhộn nhịp của đám đông khiến cô cảm thấy không Tẻ nhạt đến nổi nào.
Vậy là cả hai cô gái xinh đẹp kéo nhau đi mua hết món này tới món khác , chẳng mấy chốc đã túi to túi bé đầu tay.
Đột nhiên khi đi qua gian đồ nam , dư Quang trong mắt Kì Dĩ Ninh lướt trúng một thứ a.
Là đồng hồ , cái này đem tặng Vũ Thần Dược chắc anh sẽ thích nhỉ.
Kéo tay Lạc Yên bước vào nên trong , cô lập tức gọi nhân viên ra tư vấn cho mình ..
“ Em cho chị xem cái này ..”
Kì Dĩ Ninh hào hứng chỉ vào chiếc đồng hồ thiết kế tinh xảo đó , đây chẳng phải là Rolex sao , Vũ Thần Dược cũng đeo cái này nhưng hình dáng khác một chút ..
“Đẹp quá , cậu thấy có mắt nhìn nha .”
Nhìn tất chiếc đồng hồ tinh xảo nọ , Lạc Yên khẽ trầm trồ.
Không cần nhân viên tư vấn , Kì Dĩ Ninh quẹt thẻ lập tức chốt đơn trong ánh mắt ngỡ ngàng của cả Lạc Yên và anh nhân viên.
Tiền có chồng chị cho , chị đây không thiếu gì ngoài tiền a.