Hoa Hồng Là Em

Hắn thất thần đi trên đường, mà không để ý mình đang qua đường khi đèn đã chuyển sang xanh.
BÍP....BÍP...
Tiếng còi xe tải đang tiến lại gần hơn nhưng hắn vẫn không chút gì là tỉnh táo. Khi mạng sống hắn chỉ còn trong gang tất thì một sợi dây xanh bay ra, cuốn lấy người hắn kéo vào. Nhanh đến mức không ai nhìn thấy đựơc đìêu kì lạ đó trừ một người đang đứng bên kia đường.
- Khá lắm, ngày càng mạnh đấy.
Khi hắn vào chỗ an tòan thì nó bên trong đi ra, nhìn bộ dạng của hắn bây giờ nó thật sự đau lòng. Nó biết tất cả mọi chuỵên về hắn, nó sẽ không để hắn cứ vậy mãi.
Chát....nó tát hắn một cái thật ạnh vào má. Giơ tay định tát cái thứ hai, thì bị hắn chụp lại.
- Cậu cũng chịu tỉnh rồi đấy hả?
-......
- Tôi biết cậu đang chịu đựng một cú shock về mặt tinh thần. Ông ta chưa bao gìơ coi cậu là con cả, cậu chỉ là một vật thí nghịêm, là một con cờ trong tay của ông ta. Bây gìơ cậu phải tỉnh táo hơn bao giờ hết, để tìm cách lật ván bài mà ông ta đã úp gần ấy năm.
Hắn dần thay đổi sắc mặt, từ thẩn thờ đến tức gịân, bàn tay hắn nắm chặt lại, nghíên răng.
- Làm theo kế họach, tôi sẽ không làm cô thất vọng đâu.
Hắn quay về căn nhà của mình,tiến thẳng đến phòng ông ta, gõ cửa và chờ đợi giọng nói bên trong.
- Ai đó, vào đi, cửa không khóa.
Hắn vặn nắm cửa bước vào, thấy ông ta đang ve vỡn ôm ấp mụ đàn bà khác trong nhà của hắn. Nhếch mép, hắn đuổi thẳng ả ra ngoài, ngồi xuống ghế, đưa ánh mắt khinh miệt đến " cha" mình.
- Ông nên nhớ, đây là nhà của tôi, nếu muốn làm mấy chuỵên đó thì đi ra khỏi căn nhà này rồi muốn làm gì thì làm.
- Mày nên nhớ mày là con tao nha.
- Ha ha ha ha.....CON hả? Tôi không nghĩ vậy đâu. À...mà tôi vào thẳng vấn đề luôn nha. Ông đã tìm "của ngon vật lạ"đúng không?
- Ý mày là...
- Chuyến hàng từ Malay đến đây, hàng thật chất lượng, giá vừa phải. Sao đựơc không?
- Mày có ý gì?
- Tôi chả có ý gì cả, muốn giúp ông một chút để sau này còn giao cái tài sản kết xù này cho tôi nữa chứ.
- Thì ra mày vì tìên mới làm vậy?
- Thì cũng giống ông thôi, sao gìơ có chịu chuyến hàng đó không?
- Đựơc, tao tin mày một lần.
- Đừng xưng tao mày thấy cha con ta xa lạ quá đi à. Thôi ta đi thôi.
Bước đi trước, hắn nhếch mép nhẹ" bước 1 thành công'". Cả hai lên xe đi khá xa, đã ra khỏi ngoại thành. Ông La thấy lạ bèn lên tiếng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng. Cuối cùng cũng đến bià rừng, ông ta thắc mắc hỏi.
- Giao dịch ở đây hả?
- Vào đi rồi sẽ biết, chắc gìơ họ cũng đã đến rồi.
Hắn búng tay cái tách ra hiệu cho kế họach bắt đầu. Cả hai cứ đi vào thẳng, hắn đâu biết rằng ông ta đã cho người ở phòng thí nghịêm theo mình. Ông ta nghi ngờ chuyện hắn đột nhiên tốt là có vấn đề và liên quan đến nó nên cử người theo..Đến giữa rừng, thì họ bị mất dấu ông La vì ông ta đã đi vào ranh giới, con người không đựơc vào. Vừa mới bước vào thì khu rừng bỗng chốc thay đổi ,trước mặt ông ta, mọi thứ 10 năm về trước hịên ra trước mặt ông. Từ lúc ông giết vợ mình đến lúc người thực vật đến, ông ta sợ hãi khi thấy ông Lathan quay đầu lại, ông ấy rất giống hắn nếu bây giờ hắn còn đôi mắt ấy thì chắc cha con họ sẽ mau gặp nhau thôi. Ngày xưa, vì khi mẹ hắn sinh ra hắn, ông ta nghi ngờ đó không phải con mình nên đã đem hắn đi xét nghịêm. Quả thật, hắn rất khác con người, đôi mắt xanh đỏ, gen của thực vật và trong máu có chất dịêp lục. Không tin vào mắt mình, ông cảm thấy thú vị nên đã thay đổi cặp mắt của hắn để đem thí nghịêm. Mãi suy nghĩ, lo lắng, ôngLa không để ý rằng nãy giờ mọi suy nghĩ của ông đã đựơc chiếu lên khỏang không gian. Hắn tức giận nhảy vồ vào đánh người đang thơ thẩn kia, mọi thứ xảy ra đã làm ông ta cảm thấy lỗi lầm của mình càng lớn. Hắn thật không ngờ ba mình là ông Lathan, người hắn coi là cha hơn mười mấy năm lại là kẻ thù của mình. Nó kéo hắn đi ra khỏi vòng thời gian, để ông ta tự dằn vặt bản thân đến chết, hình phạt thật nhẹ nhàng nhưng đau đớn. Hắn muốn chính tay mình giết lão ta nhưng thôi nể tình đã nuôi hắn đến bây giờ nên hắn đã đề ông ta chết từ từ, và một lí do nữa là hắn muốn bên cạnh nó một thời gian nữa. Cả hai vừa thoát khỏi bià rừng thì hai bóng đen từ sau lưng họ đam đến. Phụp......Dòng chất lỏng màu xanh từ từ truỳên vào cơ thể cả hai, hắn cố xoay người đánh gục kẻ sau mình rồi đi qua cứu nó. Sau một hồi, cả hai cũng thoát đựơc bọn kia. Đó là người của phòng thí nghịêm đến bắt bọn nó, tuy có cái đầu thông minh nhưng họ không biết võ nên hắn nhanh chóng đánh gục bọn chúng. Thuốc dần ngấm vào cơ thể, từng bước đi của bọn nó chậm dần, và nó đã gục, còn chút sức lực cuối cùng hắn kéo nó vào bụi cây gần đó núp. Bấm nhanh số của Khánh, khi bắt máy, hắn chỉ kịp nói chữ "Cứu" rồi gục luôn. Lúc thấy số của hắn, cậu rất khó chịu nhưng vẫn bắt máy, chỉ một từ cứu của hắn đã làm cậu lo lắng, tập hợp tất cả anh em trong bang và gọi ba người kia luôn. Bật GPS lên thì phát hịên cả hắn và nó đều đang ơ bià rừng phiá Tây. Trong lúc cả bọn đang chạy đến, thì bọn khoa học đã tỉnh và ráo riết tìm bọn nó, họ biết rõ loại thuốc đó chế từ máu của hắn có tác dụng làm hôn mê những người cùng loài với hắn. Bỗng một người thấy cái gì đó trong bui rậm.
- Chỗ đây này......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui