Phó Tư Duyên phải đến Macao công tác, Triệu Kim Mạn cũng đi theo anh, cô muốn đến hưởng thụ sự thú vị ở sòng bạc Macao.Sau khi làm thủ tục nhận phòng khách sạn, hai người có thể đến sòng bạc ngay được.
Ở xung quanh đây có không ít sòng bạc.Triệu Kim Mạn ngồi trên xe đợi Phó Tư Duyên, bỗng nhiên có tiếng nổ mạnh, một làn khói trắng bốc lên, Triệu Kim Mạn bị nhốt trong xe.Cô hoảng loạn, tay run lên, không nghĩ tới vừa đặt chân đến đất Macao đã gặp loại chuyện này.Đám người xung quanh xôn xao, cô ngồi trên xa nghe thấy tiếng đạn va chạm vào kim loại, Phó Tư Duyên từ khách sạn chạy ra.Anh nhanh chóng kéo cửa xe, giữ tay Triệu Kim Mạn, ôm cô trong ngực khi ôm anh cũng cảm nhận được cơ thể cô run lên.
May mắn Mạn Mạn của anh không bị thương.Một lúc sau cảnh sát tới ghi chép hiện trường.Phó Tư Duyên ôm ngang Triệu Kim Mạn, nếu cô xảy ra vấn đề gì anh sẽ phát điên mất.Triệu Kim Mạn sống sót sau tai nạn bất ngờ, nhịp tim cô vẫn đập nhanh, cô giữ tay Phó Tư Duyên không rời.
Anh đau lòng vuốt má cô, “Mạn Mạn, em làm anh sợ muốn chết.”“Phó Tư Duyên, em chỉ suy nghĩ rằng cùng anh làm còn chưa đã nên không thể chết được.”Phó Tư Duyên khẽ cười, cô gái này thường phát ngôn ra những câu khiến người khác không ngờ đến.
Anh ôm Triệu Kim Mạn nằm xuống giường trấn an cô.Triệu Kim Mạn bị dọa sợ, cảm thấy nằm trong ngực Phó Tư Duyên rất an toàn nên ngủ thiếp đi.Phó Tư Duyên một tay cầm điếu thuốc, dùng bật lửa châm thuốc yên lặng hút, nhìn cảnh đêm từ cửa kính.“Nói, anh muốn gì?” Phó Tư Duyên tức giận nhấn điếu thuốc xuống gạt tàn, đồng tử màu hổ phách trầm xuống.Phó Hội không nhanh không chậm uống ngụm rượu vang, “Bất ngờ không em trai?”“Phó Hội, tốt nhất anh đừng động đến em ấy nếu không tôi sẽ khiến anh hối hận.”Phó Tư Duyên tắt điện thoại, Phó Hội là tên điên, ngay từ đầu bước chân vào Phó gia anh đã biết.Phùng Ngọc Hề là tình đầu của Phó Tranh, Phó Tranh vì sự nghiệp bỏ rơi Phùng Ngọc Hề.
Tuy nhiên hai người dù chia tay vẫn vấn vương tình cũ.Phó Tranh thường xuyên đi công tác, lúc đi công tác còn tranh thủ gặp lại tình đầu khi vợ mình sinh Phó Hội thì càng công khi ra ngoài ngoại tình, hận không thể ly hôn với vợ cưới Phùng Ngọc Hề.Phó Tư Duyên là thành quả vụng trộm của bọn họ, ngày đó Phó Tranh uống rượu đến tìm Phùng Ngọc Hề cùng bà mây mưa.Phùng Ngọc Hề mang thai, bụng ngày một lớn, bà biết có thể lợi dụng đứa con này để tiến vào Phó gia.
Chỉ cần đứa nhỏ là con trai, bà ta có cơ hội chuyển mình.Phó Tư Duyên được sinh ra vẫn luôn ở thị trấn nhỏ, đến năm 15 tuổi được Phó Tranh đưa về Phó gia nuôi dưỡng.Vợ Phó Tranh qua đời, Phó Hội luôn đau lòng cảm thấy do Phó Tranh ngoại tình với Phùng Ngọc Hề mới dẫn đến cái chết của mẹ mình.
Từ đó, tính cách Phó Hội thay đổi, anh ta trở nên thâm trầm biến thái.Anh ta thích phá hỏng đồ của Phó Tư Duyên, Phó Tư Duyên nhớ rõ mình thích chơi bóng rổ.
Khi mới đến Phó gia anh không có bạn bè, chỉ có thể ở sân nhà Phó gia chơi bóng kết quả Phó Hội bóp nát niềm yêu thích của anh khiến anh bị gãy xương một tháng.Từ đó về sau Phó Tư Duyên biết Phó Hội là kẻ điên.Phùng Ngọc Hề theo Phó Tư Duyên đến Phó gia, biết ông nội Phó không thích mình, bà cố gắng lấy lòng Phó Hội, lấy lòng ông nội Phó mà đã quên mất đứa con bà nuôi nấng mười mấy năm.Phùng Ngọc Hề lợi dụng Phó Tư Duyên, bà thích Thẩm Chi Khanh vì nhìn trúng gia thế của Thẩm gia.
Mà Thẩm Chi Khanh lại mê mệt Phó Tư Duyên, hai nhà liên hôn địa vị của Phùng Ngọc Hề cũng được củng cố.Chỉ là, bà không ngờ đứa con của mình có năng lực, tự bản thân gây dựng sự nghiệp, tự tay tạo ra đế quốc của riêng mình.
Phồn Tinh là công ty có tiếng trong giới kinh doanh.Phó Tư Duyên không dựa vào Phó gia, còn Phó Hội giống như kẻ xem kịch bắt chiếu chân nhìn anh.Phó Hội tàn nhẫn độc anh, anh ta buôn bán súng đạn ở nước ngoài trục lợi vì biết ông nội Phó là người làm chính trị ghét nhất cách thức kiếm tiền đen.Phó Tư Duyên tức giận hút thuốc, phả ra làn khói trắng che dấu sự sắc bén của mình..