*Chương trình khuyến mãi chỉ dành cho các playboy Nam chính đã xuất hiện*
By Lang_Vi
Quà muộn 8/3(。ŏ_ŏ)
...
Tại trường học, một vị nữ sinh khóe mắt giật giật nhìn cả một núi quà chất, cả bàn học.Vị nữ sinh có dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, sắc nước hương trời,chim sa cá lặn, hồng nhan họa thuỷ, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, tuyệt sắc mĩ nhân,...
Hiện giờ nữ sinh đó không ai khác là cô- Tử Băng,hiện giờ chính là một cực nam châm thu hút tầm nhìn của mọi người trong lớp. Tử Băng bất lực nhìn đống 'phế liệu' đó, rồi lại nhìn đám nam sinh ở trước mặt, ai nấy đều mặt mày rạng rỡ, cười hết sức tươi rói. Trái ngược hoàn toàn với cô:
"Mấy người đây... Là làm gì?! "-Cô chỉ chỉ đống đồ trên bàn, lại đưa mắt nhìn bọn người đó.
"Tớ... Tớ chúc cậu 8/3 vui vẻ"-Một năm sinh mạnh dạn lên tiếng, thoạt nhìn chính là kiểu con trai ôn nhu như nước,người nằm sinh kia vừa dứt lời, cả tá người còn lại đều ra theo nói. Kèm theo là tiếng hét thích thú của đám con gái.
Trong khi cô vẫn đang đón nhận 'cuồng phong vũ bão'. Thì 'cách một tiếng, Cửa lớp mơ manh ra một cái. Lập tức, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về đám người vừa mới bước vào lớp.
"OMG, là Quân học trưởng nắng ấm của lòng tôi kia. "-Một nữ sinh tóc ngắn xoăn đứng dậy hét to lên. Sau đó, đám con gái cũng ồ ạt 'bày tỏ' nỗi lòng thương nhớ của mình đối với các nam thần.
"Ôi, Song Sơn kìa Song Sơn kìa... Nhìn em đi..."
"Lãnh Thiên Ca, I love you... Wo ai ni... Sa rang he yo... "
"Đế Dạ học trưởng, tụi em yêu anh... "
"-_-"-Cô.
...
*Quân Tịnh Phong - Hotboy khoa Kịch nói. Ôn nhu, dịu dàng.
*Sơn Nguyệt Tinh - Là hacker trong khoa Công nghệ thông tin,Chuyên hack đề kiểm tra cuối cấp. Tính tình quái gở, dị thường.
*Sơn Nguyệt Tú - Đứa con trai duy nhất mà thiên nhiên đánh tơi ở khoa Thiết Kế. Vui, nhây,lầy,...
*Nam Đế Dạ - Hội trưởng của trường, con trái hiệu trưởng, hiện đang theo khoa Triết Học. Cool,cool, and cool.
*Lãnh Thiên - Là 'tiểu nhân' chuyên vơ vẽn trai Tim bé nhỏ của các nữ sinh,hiện học cùng khoa Tự Nhiên học với cô. Đau hoa, nhiều chuyện.
...
Đám nam sinh lúc nãy vẫn còn hào hứng tột cùng, vừa thấy 'Ngũ Vị Tuyệt Sắc Yêu Nghiệt' kia vừa bước vào. Ai nấy đều chạy ùa hết ra cửa.
Trong trường này, ai mà chẳng biết Ngũ đại thiếu gia dân tiếng lẫy lừng lại có cùng một điểm chung. Đó là cùng theo đuổi một người con gái, là người vừa mới thở phào nhẹ nhõm ngôi đằng kia. Nhưng rất tiếc... Bọn hắn đều bị cô đá đít ra ngoài lề.
"Này Băng, Sao em lại nhận mấy cái thứ vất vơ này vậy chứ? "-Lãnh Thiên đi tới, hết nhìn rồi lại lục lọi ở trên bàn. Còn hừ lạnh khinh thường đống đồ 'nát bét' đó.
"Liên quan (mẹ) gì anh? " Cô lia đôi mắt sắc bén nhìn Lãnh Thiên vẫn đang tìm 'ngọc' giữa đống quà kia.
"Vợ à, không được nhận qua không có nguồn gốc 'rõ rang' như thế, ngày hiểm lắm"-Nguyệt Tú đi tới bên cô, đưa tay vuốt đôi má mềm mại đó. Bị cô lườm một phát liền chột da buông tay.
"Tử Băng,tụi anh cũng có quà cho em này, là hàng độc quyền bọn anh tự làm hết đấy"-Tịnh Phong ôm một hộp qua trong lòng, cươi híp mắt nhìn cô.
"Đúng đúng đúng... Cho nên những thứ này là không cần thiết"-Nguyệt Tinh nghe Tịnh Phong bảo thế, liền nhanh tay đi đến chỗ cô lùa tất cả đồ ở trên bàn vứt ở xó xỉnh nào đó.
[Hoa và quà: Tụi em có tội tình chi, mà các người hết lần này đến lần khác so sánh rồi đối xử với tụi em như vậy chớ... π_π]
Rồi nhanh nhẹn cầm từng món qua đặt ở trên bàn.Tử Băng nấu giờ nhìn bọn hắn tự biên tự diễn, bỗng cảm thấy bản thân thật sự dư thừa.
"Là qua ngày quốc tế phụ nữ bon anh tự làm tặng em đấy. "-Nguyệt Tú hớn hở nhìn cô, như muốn nói rằng hắn đã vất vả như thế nào. Cầu ân sủng.
...
Cô bất lực nhìn đám người kia, sau đó lại nhìn mấy cái hộp đầy đủ hình dạng màu sắc sặc sỡ ở trên bàn học. Tay day day thái dương, rồi lại hít thở để bình ổn lại tinh thần, cố đi nén lưu giận trong người.
Đám người nãy giờ ở trong lớp vẫn đang ăn cẩu lương, vừa xem phím tình cảm 9x ngoài đời thực. Cũng tự hóa trang mình thần không khí, cố làm bản thân không tồn tại. Tự động tắt bóng đèn 500W công suất lớn để tránh ảnh hưởng không khí đi.
Cô tỏ ra mọi chuyện vẫn diễn ra như thường ngày, cố nở một nụ cười hết sức tự nhiên, hết sức dịu dàng. Chớp chớp đôi mắt nhìn bọn hắn.
"Người ta thường bảo, con gái không được tùy tiện nhận đồ của 'người lạ'
...Với lại, tôi không phải phụ nữ,tôi vẫn còn là con gái. Cho nên mấy thứ độc quyền gì đấy. Phiền các vị cầm hết giúp tôi. OK? "
Lãnh Thiên:"๏︿๏"
Nguyệt Tinh và Nguyệt Tú:"⊙_⊙"
Tịnh Phong:"(。ŏ_ŏ)"
Đế Dạ nãy giờ im hơi lặng tiếng, bỗng nhìn cô với ánh mặt âm trầm:"Quà tôi tặng, em dám không lấy. "
...
Tử Băng nghe Đế Dạ nói như vậy, bỗng cứng đờ miệng. Sau đó, ngọn lửa tức giận trong lòng đang được cô kim nén nay giờ, liền không có thứ kia hãm liền bộc phát.
Bọn hắn nghĩ hắn là ai chứ,ra lệnh cho cô? Cô phi. Dám uy hiếp cô? Cô phi. Dám tới tận lớp kiếm chuyện? Cô phi. Dám tặng quà cho cô? Cô cũng phi.
Dưới ánh mặt trong chờ của mọi người cô dưng bật dậy. Tử Băng không nhanh không chậm cầm từng hộp qua lên. NÉM!
"Dám ỷ mình là hội trưởng mà ra lệnh cho tôi này"
"Dám ỷ mình là con hiệu trưởng mà uy hiếp tôi này. "
" Dám tới tận lớp tặng qua cho tôi này"-Cô dừng hết sức lực bình sinh của mình ném vào năm tên vẫn còn đứng trơ ra. Một lúc sau,bọn hắn mới phát giác ra sự tình là như thế nào, liền tá hoi chạy ra ngoài.
"Mẹ kiếp, lần sau mà còn dám như thế này, coi chừng tôi thiến hết đấy "- Tiếng cô vọng lại ở sau lưng, khiến sống lưng bọn hắn toát mồ hôi lạnh.
...
"Đều do cậu hết, lại còn tỏ vẻ trai ngôn tình... Bây giờ thế nào, vừa lòng cậu chưa. "-Nguyệt Tú nổi cáu nhìn Đế Dạ mắng.
"Tôi cũng đâu có biết, hồi tối tra mang thấy con gai đều thích trái ngôn tình lanh man. Tôi chỉ học theo họ. Muốn trách thì trách mạng xã hội ấy, đừng đổ cho tôi"-Đế Dạ khoanh tay nhìn Nguyệt Tú, nói như chuyện lúc nãy cô tức giận không phải do hắn làm ra.
"Trời ạ, cái tính cách này của cậu mà muốn đóng trái ngôn tình lãng mạn?! Có mà là sát thủ La Sát,Aiiiiii"-Nguyệt Tú ngồi thụp xuống, vờ đầu bứt tai.
"Cần gì phải cãi nhau như vậy chứ, không tặng được lần này thì còn lần khác mà ^_^"-Tịnh Phong cười cười nhìn hai người họ.
"Còn có lần khác Sao? -_-#"-Ngay lập tức bốn người không hẹn mà cùng đồng thanh nhìn Tinh Phong hết lớn.
Tịnh Phong :"๏_๏"
-----
P/s: Đáng lẽ Chương này đăng vào tối qua cơ, nhưng buổi tối bận đi chơi. Máy đem đi lại không có mạng. Sáng tính đăng mà máy lại sập nguồn. Mẹ kiếp. -_-#
Aigo, lâu rồi vẫn chưa up chap mới, còn ai nhớ con khỉ khô này không ta?!...?-?