Hoa Lệ Giai Nhân Khuynh Thành

"Có chuyện gì vậy Lý thẩm?"-Trên lầu vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, giọng nói như chim hót, thật êm tai.

Vị thẩm kia gọi là Lý thẩm, bà ta liền buông tay đang đẩy người nàng.
Nàng xoay người nhìn lên. Là một vị cô nương cũng trạc tuổi nàng. Thân mang một bộ lam y có một nhánh liên hoa dưới thân váy.

"Chính là vị cô nương này muốn làm ở chỗ ta, ta đã nói là không nhận thêm người mà"-Lý thẩm bất mãn, nhìn nàng.

"Lý thẩm, để con. Thẩm lên chăm sóc mẫu thân con đi"-Nàng ta cười nói.

Lý thẩm gật đầu đi lên lầu, còn xoay đầu nhìn nàng một cái mới đi lên.

"Cô nương, thực sự là chúng ta không cần tuyển người làm, với lại... tửu lâu của ta cũng không có khách, người làm thì đã đủ rồi"-Nàng ta nhìn nàng nói, e lệ cười gượng.

"Tửu lâu khang trang như vậy, sao lại ế khách được"

"Cô nương có điều không biết. Lúc trước tửu lâu của ta là đệ nhất kinh thành. Ngày ngày đều không nghỉ tay làm việc, nhưng... Từ khi Lãnh Tửu Yên khai trương, khách khứa của ta liền bị kéo đi hết. Họ mở tửu lâu và khách điếm chung một chỗ, quan khách cũng thuận tiện hơn."-Nàng ta tao nhã nói khẽ, trong ánh mắt có chút thất vọng.

"Tửu lâu này là do ngươi quản lý sao?"-Nàng chăm chú nhìn nàng ta, mở miệng hỏi.

Nàng ta cũng không thấy nàng hỏi nhiều, nói:"Không, lúc trước là do mẫu thân ta và Lý Thẩm quản lý, nhưng không biết vì sao mười ngày trước lại trúng độc, ăn cũng không vào, mà uống nước thôi đã nôn ra không ít máu,cũng đã mời hết đại phu giỏi nhưng họ lại nói độc lạ...Nên hiện giờ ta liền gánh vác hết với Lý thẩm."

"Độc?! Ngươi nói rõ một chút"-Nàng tò mò hỏi. Lúc còn nhỏ, mẫu thân nàng ngoài việc đàn ca múa hát lại cực kì thích nghiên cứu độc. Nàng cũng liền học một chút từ đó. Sau này lớn mới thấy chế độc dược và nghiên cứu lại thú vị như vậy.

"Hửm? Là ăn không được uống cũng không xong. Trên mu bàn tay và trán xuất hiện vài sợi đỏ nổi lên. Còn đầu thì càng ngày càng nhỏ lại"-Nàng ta thành thật trả lời, cũng không có liền xua đuổi nàng như cái vị thẩm kia.

"Có thể cho ta xem mẫu thân ngươi một chút không?"

"Cô nương, cô biết y thuật sao?"-Giọng nàng ta nghe có vui vẻ, có phấn khởi. Dù không biết y thuật của nàng như thế nào, nhưng thà 'Giết nhầm còn hơn bỏ sót'

"Biết một chút ít."-Nàng nhìn nàng ta trả lời.

"Vậy có thể xem cho mẫu thân của ta được không?! Ta nhũ danh Hạ Mạt Ngư, cứ gọi là Tiểu Ngư."

"Tử Hà."-Nàng nhàn nhạt nói.

"Vậy mời Tử Hà."-Mạt Ngư đưa tư thế mời lên phía cầu thang. Nàng và nàng ta đi lên.

Đến trước một phòng lớn, Mạt Ngư và nàng bước vào, bố trí căn phòng khá đơn sơ nhưng rất trang trọng.

Nhìn đến bên giường, một thân ảnh yếu ớt nằm ở trên. Bên giường là Lý thẩm đang lấy khăn lau trên mu bàn tay.

"Tiểu Ngư!"-Lý thẩm nhìn thấy nàng ta liền gọi một tiếng. Rồi xoay sang nhìn nàng ,cặp chân mày rậm nhíu lại.

"Ngươi sao lại còn ở đây, không phải nên đi rồi sao."

"Lý thẩm, nàng là muốn xem bệnh tình của mẫu thân nên con mới dẫn nàng đến, nàng biết y thuật, cũng sẽ không hại ai đâu, phải không?!"-Mạt Ngư an ủi Lý thẩm, câu sau xoay qua hỏi nàng.

Nàng như có như không 'ừ' một tiếng, con ngươi dán chặt lên người đang nằm trên giường.

"Tử Hà, cô đến đây xem bệnh tình mẫu thân ta như thế nào."-Mạt Ngư mời nàng đi tới.

Đến bên giường, nhìn người nọ mồ hôi toát đầm đìa. Tới ngồi xuống bên chiếc ghế, đưa tay lên bắt mạch.

Động mạch vẫn bình thường, không có dấu hiệu trúng độc?! Nàng tới gần gương mặt của mẫu thân Mạt Ngư, nhìn nhìn.

Chính là trên trán có những đường lằn đỏ, trên mí mắt xuất hiện vầng đen của dấu hiệu trúng độc, nhưng......

Nàng nhìn liếc qua, chợt kinh hãi. Môi khô đỏ như vậy.

"Hạ cô nương, phiền cô lấy giúp ta một chiếc chuông"-Nàng quay người nói với Mạt Ngư.

"Lý thẩm, đi lấy giúp con với."-Nàng ta vội vã nói với vị kia.

"Ừ ừ, đợi ta."-Lý thẩm nghe xong lièn vội vã đi ra tìm.

"Tử Hà,mẫu thân của ta là bị gì vậy."-Nàng ta vén tay áo, vẻ mặt lo lắng hỏi.

"Nếu ta đoán không sai, thì chính là trùng độc."-Nàng không phải là vừa nhìn qua đã biết.

Chính là lúc nhỏ, mẫu thân nàng nghiên cứu độc cũng đã từng nói, trùng độc là loại trùng sau khi đi vào cơ thể, sẽ đi vào trong tâm. Ăn mòn các sợi mạch, sẽ từ từ hành hạ cơ thể, muốn sống không được chết không xong.

Muốn biết cơ thể trúng trùng độc, thì dùng chuông lắc vài cái, nếu cơ thể vật vã đau đớn, trong miệng chảy ra vài chất nhờn màu xanh và máu, chính là trúng trùng độc.

"Trùng độc?! Vậy làm cách nào để giúp mẫu thân ta"

"Trước hết nếu là trùng độc, dùng lửa đuổi nó đi là được"-Nàng nhìn vào người đang nằm trên giường vừa nói.

"Chỉ có vậy thôi sao, vậy ta liền đi chuẩn bị"

"Không, nếu như hiện giờ trực tiếp dùng lửa, trùng độc chết sẽ để lại độc của bản thân nó trong cơ thể, với lại trùng độc ở trong người mẫu thân ngươi cũng đã gần nửa tháng, độc tính chắc chắn sẽ mạnh hơn những con trùng nhỏ."-Nàng ánh mắt chợt lạnh lại, người hạ độc dã tâm rất lớn, muốn từ từ hành hạ y, sau đó không biết sẽ chết lúc nào.

"V.... vậy phải làm sao?"-Nàng ta vừa dứt lời thì Lý thẩm cũng vừa vặn đi vào.

Nàng đi qua lấy chuông, đến gần người trên giường. Lắc lắc vài cái, cơ thể trên giường liền co rút lại, quằn quại ôm ngực trái. Nàng lại lắc, tiếng chuông phát ra tiếng 'leng keng' thì từ trong miệng liền phun ra thứ chất mà nàng nói.

Hai người Lý Thẩm và Mạt Ngư cầm lấy tay nhau, chợt kinh hãi khi mẫu thân nàng ta lại nôn ra thứ kinh khủng đó.

"Muốn chữa khỏi hẳn liền đi tìm ba loại dược liệu"-Nàng nhàn nhạt mở miệng nói với hai người kia.

"Là loại gì?"-Lần này không để Mạt Ngư nói, Lý thẩm liền nói trước.

"Cam Thảo, Bạch Tuyết Hoa, Xà Hắc Kết."
----------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui