Edit: An Ju
Xét thấy không cho phép Hoa Bách Hồng bởi vì đói quá mà ăn bậy mấy cái thứ kỳ quái, dị dạng một lần nữa, Tư Đồ Mộc Lương liền đưa ra một biện pháp. Hắn quyết định để Hoa Bách Hồng mỗi bữa đều ăn no đủ, liền lại đi một chuyến lên chợ trấn, mua thật nhiều nguyên liệu nấu ăn, hoa quả tươi và khô bày lên bàn tròn. Bản thân hắn thì mỗi ngày nghiên cứu sách dạy nấu ăn tìm mấy món làm cho Hoa Bách Hồng ăn, làm Hoa Bách Hồng cảm động, hai mặt đẫm lễ nhìn hắn, biểu cảm lúc đó giống như muốn lấy thân báo đáp, cơ thể định nhào về phía hắn. Tư Đồ Mộc Lương khó xử không nhìn, trong lòng lại nghĩ mình khổ cực là đáng giá.
Khi Hoa Bách Hồng tỉnh lại, cách màn che màu đỏ mềm mại nhìn Tư Đồ Mộc Lương, liền thấy Tư Đồ Mộc Lương đang ngồi cạnh bàn đọc sách, có lẽ là đọc suốt đêm, trong mắt tràn đầy sự mệt mỏi, hắn để sách xuống, duỗi vai một chút, xoa xoa khóe mắt hơi khô khốc, lại tiếp tục cầm sách lên đọc tiếp.
Hoa Bách Hồng thở dài một hơi, đêm qua hắn cố ý đào một vò rượu ngon từ dưới đất lên, mời Tư Đồ Mộc Lương uống, lén đổi rượu trong chén của mình thành nước, uống cạn một vò rượu, Tư Đồ Mộc Lương không say, hắn cũng giả bộ say.
Tư Đồ Mộc Lương giữ khuôn phép đỡ hắn về phòng, đặt nằm lên giường xong, mắt hắn say lờ đờ mông lung, kéo ống tay áo Tư Đồ Mộc Lương, toàn bộ thân người liền ngã xuống, thân thể mềm mại cách một lớp áo vuốt ve thân thể đối phương, vốn cho là Tư Đồ Mộc Lương sẽ có chút phản ứng, nhưng Tư Đồ Mộc Lương ngoại trừ mặt đỏ, quả thật chẳng có động tác gì thêm. (Móe…T tức á >…