Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

- Bởi vì em gái tôi hận cậu, Uyển Đình rất hận cậu! Bị người mình yêu nhất đối xử như vậy, thì có ai tha thứ được. _ Tôn Thiên Hàn túm lấy cổ áo của Vũ Thần gào lên, sau đó mới nhận thức được hành vi của mình mà buông ra, xoay người ra chỗ khác. Còn Vũ Thần vẫn ngồi ở dưới đất, cứ thế lâm vào trạng thái khó xử không biết nói điều gì, lồng ngực thì đau thắt lại, hốc mắt đỏ dần lên.

Vũ Thần cứ luôn nghĩ thứ duy nhất mình bỏ lỡ trong ba năm qua chỉ có mỗi tình yêu đối với Uyển Đình, nhưng không ngờ lại bỏ lỡ nhiều thứ hơn thế nữa. Đó chính là không kề cận bên cô lúc đau chuyển dạ, không thấy được khoảnh khắc tiểu Dĩnh ra đời, không có cơ hội chứng kiến con gái ở cùng mẹ lớn lên và phát triển như thế nào. Những lúc buồn lúc vui của hai mẹ con, anh chưa lần nào được chứng kiến cũng như biết được thực hư câu chuyện đó như thế nào, anh còn chẳng để ý tới sự xuất hiện của con gái mình. Một người chồng tệ, một người cha tồi, có đúng vậy không?

Hóa ra bản thân anh đã từng bỏ lỡ nhiều thứ đến như vậy. Sự nghiệp tiền tài nhiều thì sao, có thể nào mua được những thứ đó không? Câu trả lời đương nhiên chỉ có một chữ không duy nhất mà.

- Tôi thật sự đúng là một người ngu ngốc mà. _ Trong vô thức anh thốt ra câu nói đó, rất nhanh là đã bị Tôn Thiên Hàn phản pháo lại: " Trễ như vậy.. Đến bây giờ mới biết mình ngu hay sao chứ? "


- Con gái của tôi, hiện tại ra sao rồi? _ Nhớ đến việc này, Vũ Thần liền có chút mất bình tĩnh quá!

- Chưa có ai hợp tủy cả, bây giờ người còn lại chính là cậu, có muốn cứu con gái của mình không?

Không chần chừ gì, Vũ Thần liền nhanh chóng gật đầu đồng ý, bây giờ có cho anh trả giá thế nào cũng được, miễn sao cả hai mẹ con cô hạnh phúc là được. Thiên Hàn nói: " Vậy chiều nay cậu có thể đến bệnh viện xét nghiệm, nhưng tuyệt đối đừng nói chuyện này với tiểu Đình. Tôi dám chắc với cậu, con bé sẽ không đồng ý đâu. Trước mắt cứ như vậy đi đã, nhưng cậu nên nhớ rõ, tôi giúp cháu gái tôi chữa bệnh, chứ không phải vì thương hại cậu. " _ Nói xong, Thiên Hàn liền rời khỏi..

Hiện giờ chắc Uyển Đình cũng tỉnh lại rồi, anh cũng phải quay về xem mọi chuyện như thế nào?


Chỉ còn anh ở đó thẩn thờ, trong lòng rối như tơ mù. Nút thắt trong lòng anh cũng đã nhẹ đi một chút, nhưng nỗi hối hận lại càng nhiều hơn ban đầu. Phải làm sao để anh có thể trả lại tất cả đây chứ? Một mình làm mẹ lại còn phải cân luôn trọng trách một người cha ở bên con, cô thật sự đã quá kiên cường rồi. Đúng là người phụ nữ, chỉ cần trải qua sóng gió sinh tử một lần liền thay đổi ngay lập tức, trở thành một người mạnh mẽ, chẳng còn sợ sệt thứ gì mà phải diệt hết tận gốc đã.

Còn Âu Dương Vũ Thần..

Hóa ra đứng ở trên vạn người vạn vật, lại thua hai chữ " tình yêu ", làm người mình yêu đau khổ!

- ---------

[ Tác giả: @seunghyunttop ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận