Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

Tất cả mọi chuyện đó đều không phải!

Không phải là sự thật sao? Vậy thật sự có khi đó chỉ là một sự trùng hợp đến mức làm mọi người cứ tưởng thật sao.

- Tiểu Di, vậy bao lâu nay? Em ở đâu?.

Vũ Thần thật sự kích động lắm rồi mà không còn biết gì nữa, trái tim anh hệt như được châm thêm nguồn sống mới sau bao năm mệt mỏi rồi. Thật mừng?

- Em được người ta cứu, lúc tỉnh dậy.... thì hoàn toàn thấy mình đang sống tại một vùng ven biển! Lúc đó em thật sự mất hết trí nhớ, em được mọi ngưởi ở đó cưu mang. Chỉ có dạo gần đây cuối cùng cũng nhớ ra mọi thứ rồi quay về.

Khuôn mặt Âu Dương Vũ Thần đờ đẫn hết cả ra, anh không thể tin được rằng mọi chuyện lại như vậy. Rốt cuộc rằng người con gái anh yêu sâu đậm vẫn là còn sống, vậy ông trời cũng hiểu thấu!

Ông trời hiểu thấu được nỗi đau trong lòng anh bao nhiêu năm qua. Việc này anh cứ tưởng tượng như là mình nằm mơ vậy, một giấc mơ thật đẹp! Rồi bây giờ cả hai ôm nhau khóc không dừng.

- Tiểu Di, anh thật sự rất nhớ em... Em có biết nhiều năm trôi qua vậy rồi, mà anh vẫn một mực không thể quên em!

Anh ôm cô ấy xuýt xoa, đã lâu rồi chả được ôm ai sâu đậm như vậy? Huống hồ chi đây chính là người mà anh yêu!

- Vũ Thần.. Không phải, không phải là anh đã có vợ rồi sao? Em còn có nghĩa gì nữa chứ. Chẳng qua hôm nay về em muốn gặp lại anh một lần, em chẳng.. cần điều gì to tát đâu, chỉ muốn mình gặp lại được người mình thương rồi đi cũng được nữa. _ Lã Thư Di vừa nói là vừa khóc nấc lên, sau bao năm thế đó.

- Không, Thư Di, em đừng đi, em đừng bỏ anh một lần nào nữa. Chúng ta đều để lạc mất nhau lâu như vậy rồi! Uyển Đình, anh thật chất chịu kết hôn cô ta, chỉ vì anh muốn trả thù cho em thôi...

Khi nghe tới tin Lã Thư Di muốn rời đi bỏ anh một lần nữa, trái tim anh như nát hết tất cả. Người anh yêu hiện đây, thì cô đối với anh chả là cái gì nữa cả!

- Nhưng mà dù sao, cả hai người cũng đã kết hôn rồi. Em không muốn phải.. làm người thứ ba, em không muốn mà bản thân phải mang cái danh là người phá hoại gia đình người khác. _ Cơ thể của Lã Thư Di run mạnh lên, khóc nấc không thể ngừng! Cũng phải, trên báo chí đăng rất nhiều về hai người họ, lại còn rất hạnh phúc đằm thắm kế nhau.

- Không! Em phải tin ở anh, anh nhất định sẽ ly hôn với người đàn bà ác độc đó, em chờ anh một thời gian. Thư Di! Anh sẽ cho em một danh phận thật sự.

Vũ Thần bây giờ chỉ rất sợ Thư Di một lần nữa lại rời bỏ mình, như vậy đáng trách nhất chính là anh. Hoàn toàn cả trái tim và trí óc anh đều nghĩ đến chỉ có ba chữ " Lã Thư Di " mà không hề có ba chữ " Cố Uyển Đình ". Ông trời đáng lẽ phải cho mọi chuyện êm đẹp chứ.... tại sao lại luôn cho Cố Uyển Đình lâm vào hoàn cảnh bi thương như vậy hả?

- Anh đừng động vào em, em dơ lắm... Cơ thể của em bị vấy bẩn hết cả rồi, vì ông ta, tất cả là vì ông ta, em mất hết!!

Cả người run bành bạch, nước mắt lại rơi ra nhiều hơn, Thư Di bị khơi lại tất cả chuyện quá khứ, đó chính là cú sốc.

- Tiểu Di ngoan, nghe anh, đối với anh em chính là người sạch sẽ nhất. Hết cả mọi người ở thành phố này đều không bằng một góc của em, em yên tâm. Chỉ cần em gật đầu, anh liền nhanh chóng làm hồ sơ cho em danh phận, là thiếu phu nhân độc nhất của Âu Gia. Vì em, anh có thể làm mọi thứ, anh sẽ trả thù mọi thứ cho em, được không? _ Trạng thái của anh bây giờ thật ôn nhu, hiền lành khác thường với mọi ngày ở nhà.

- Vũ Thần, em phải lấy lại tất cả những gì em đã bị lấy mất. _ Lã Thư Di quyết tâm cực độ, ánh mắt sừng sực máu trả thù. Anh thấy vậy đột nhiên lại an yên hơn một chút rồi nói: " Chỉ cần em lại ở bên cạnh anh, anh giúp em trả thù."

Đến lúc này, Lã Thư Di mới dịu xuống được, cô ấy nhẹ nhàng mà dựa vào vai của anh, cả hai liền âu yếm nhau thôi!

- ------------

[ Tác giả: @seunghyunttop ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui