Hoa Rơi, Nước Chảy

Dưới sự giúp đỡ của Ôn Nhiễm, rất nhanh Cửu Ái đã có quyền lực của chính mình, một vài cổ đông dù bất mãn cũng không thể phản đối. Chưa đến nửa tháng, tập đoàn Lục thị cũng đã đổi tên thành tập đoàn Ái Tâm.

Cửu Ái đang bàn chuyện làm ăn với đối tác, cảm thấy có chút đau đầu, liền hướng người đàn ông đối diện nói: “Xin lỗi Tiêu tổng, tôi vào nhà vệ sinh một lát.”

Cửu Ái định ngồi trong nhà vệ sinh một lát, chờ đầu bớt đau rồi sẽ quay lại bàn, bỗng bên ngoài có hai người tiến vào, tiếng nước chảy cùng với tiếng trò chuyện vang lên.

Một người nói: “Cái cô Cửu Ái gì đó cũng thật đáng sợ, nghe nói cô ta được Lục tổng nhận nuôi mười mấy năm, thế mà giờ thì... đúng là nuôi ong tay áo.”

Tiếng một người khác trả lời: “Đúng vậy, không biết chừng Lục tổng đổ bệnh là do cô ta làm hại rồi ép Lục Thanh Tâm rời đi để một mình độc chiếm công ty cũng nên. Phải rồi, nói đến Lục Thanh Tâm mới nhớ, nghe nói hôn lễ của hai nhà Lục gia và Thẩm gia vẫn chưa bị hủy bỏ, cô có biết tại sao không?”

“Tôi thấy Thẩm thiếu yêu Lục Thanh Tâm như vậy, chắc có cách để cô ấy trở về chăng, nếu không thì cũng đâu thể cưới Cửu Ái được, cô ta đến giờ còn mang họ Cửu.” Tiếng nước chảy dừng lại, tiếng nói cũng xa dần. Cửu Ái vẫn ngồi bất động. Toàn bộ những lời vừa rồi đều bay vào tai không sót từ nào.

Ôn Nhiễm bàn thêm một vài hạng mục trong khi chờ Cửu Ái trở lại, nhưng cũng cảm thấy cô đi hơi lâu, đang nghĩ xem có nên đi tìm cô hay không thì đã thấy cô trở lại, có điều sắc mặt còn kém hơn hồi nãy.

Nhân lúc Cửu Ái ngồi xuống, Ôn Nhiễm ghé gần lại hỏi: “Có chuyện gì à?”

Cửu Ái chỉ lắc đầu. Ôn Nhiễm còn muốn hỏi thêm nhưng vì có đối tác ở đây nên không đành nhịn lại. Thời gian dùng cơm từ 2 tiếng rút lại còn một tiếng.

Lúc lên xe, Ôn Nhiễm nói: “Tôi đưa cô về nhà nhé!”

Cửu Ái lắc đầu, định nói Ôn Nhiễm đưa mình về công ty, nhưng chợt nghĩ lại, cô nói: “Phiền anh đưa tôi đến bệnh viện.”

Ôn Nhiễm im lặng nhìn Cửu Ái, khởi động xe.

Lục Thiếu Ngân đã không cần phải thở bằng bình ô-xi nữa, nhưng do biến chứng nên bị liệt nửa người, ngoài nằm trên giường chờ người chăm ra thì chẳng thể làm được gì.

Lúc Cửu Ái đến, Lãnh Mạc Huyên đang đút cháo cho Lục Thiếu Ngân, vừa thấy bóng Cửu Ái ngoài cửa lập tức bỏ chén, rồi kéo cô ra một góc.

Lãnh Mạc Huyên cũng không để ý đến hình tượng lớn tiếng mắng: “Mày còn đến đây làm gì? Muốn chồng tao tức chết à?”

Cửu Ái cười: “Mẹ sao lại nói thế, con đến thăm ba không được sao?”

“Đừng gọi chúng tao là cha mẹ, tao không phải mẹ mày.” Lãnh Mạc Huyên trừng mắt, tức giận đến run người.

Cửu Ái cười lạnh: “Bà đương nhiên không phải mẹ tôi, tôi đến là muốn hỏi bà một chút, đám cưới của Lục Thanh Tâm sao vẫn chưa hủy bỏ?”

“Tại sao phải hủy bỏ, trong nước hay nước ngoài đều như nhau cả thôi, đều có thể tổ chức hôn lễ.”

Sắc mặt Cửu Ái thoáng trắng bệch nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.

“Bà đừng nghĩ đơn giản như thế, Lục thị cũng đã trở lại là Ái Tâm rồi, tôi còn sợ không phá được một cái hôn lễ hay sao?”

Đâu thể để Lục Thanh Tâm được lợi dễ dàng như vậy, hoặc là cô dâu là Cửu Ái cô, hoặc là không có đám cưới nào hết.

Ngày tổ chức hôn lễ giữa Lục gia và Thẩm gia ngày càng gần kề, tần suất những người bàn tán về nó cũng càng nhiều. Không ai không biết đại tiểu thư Lục Thanh Tâm đang ở nước ngoài xa xôi, mà thời gian và địa điểm tổ chức vẫn không hề thay đổi.

Cho đến tận khi những vị khách mời và phóng viên tận mắt nhìn thấy mặt cô dâu, tất cả đều thốt lên kinh ngạc. Cô dâu là con nuôi của Lục chủ tịch và cũng chính là tân chủ tịch của tập đoàn Ái Tâm, Cửu Ái.

Giây phút Cửu Ái bước ra lễ đường, vẻ mặt tất cả mọi người đều vô cùng quỷ dị, chủ rễ vẫn là một người nhưng cô dâu thì đã đổi thành một người khác. Tình huống này chưa từng xảy ra trong lịch sử, khiến bọn họ hoang mang không biết có nên bày ra vẻ mặt chúc phúc?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui