Lúc Cung Thần Hạo từ phòng họp đi ra thì đã gần 2 giờ,chỉ mở một cuộc họp
mà kéo dài tới 4 tiếng nên giữa trưa hắn đã bảo thư ký ra ngoài đặt thức ăn nhanh, ăn xong lại tiếp tục hội chưa kết thúc, vì thế ko thể cùng
Lôi Dĩnh ăn cơm trưa
Ngồi trong văn phòng, hắn vắt tay lên trán,
đã năm giờ, còn nữa tiếng nữa là nàng tan ca “Lâm thư kí, thông báo
Phương trợ lý, nói hắn hôm nay có thể ra về sớm một chút, thông báo cuộc họp sẽ tiếp tục vào sáng 8 giờ ngày mai, kéo dài cho đến 2 giờ chiều,
nói với các nhân viên khác ngày mai bọn họ đi làm nửa buổi”
“Vâng, tổng giám đốc”
Cung Thần Hạo kết thúc cuộc trò chuyện, lấy chìa khóa xe ra rồi rời khỏi văn phòng
“Lâm thư kí, tôi ra về trước, nếu có việc hoặc điện thoại thì nói với họ
ngày mai nhắn lại, ngày mai tôi sẽ xử lý” Vội vàng buông một câu dặn dò, người đã muốn đi vào thang máy
Ngồi ở vị trí làm việc, Lâm thư
kí ko kịp phản ứng, nghênh đón tổng giám đốc đột ngột từ trong văn phòng đi ra, nàng chỉ có thể kinh ngạc nhìn hắn khuất bóng
“Sao lại
thế này? Có cháy sao?” Lâm thư kí lẩm bẩm, cho tới bây giờ, nàng vẫn
chưa thấy tổng giám đốc vội vàng qua như vậy, chẳng lẽ là vì vợ hắn sao?
Lôi Dĩnh rốt cuộc cũng làm xong toàn bộ công việc hôm nay, so với giờ ra về nàng trễ hơn 15 phút, đừng ở cửa thang máy để chờ thang máy, chuẩn bị
xuống lầu, nàng nghe được phía sau có người kêu to, xoay người lại thì
thấy một nam đồng nghiệp cùng tổ với nàng
“Tiểu Thiệu” Nàng lễ phép mỉm cười chào hỏi
“Tiểu Dĩnh, cô muốn ……….về nhà sao?” Hứa Thiệu Vĩ trên mặt có chút co quắp,
dáng người thường thường ko cao ko thấp, hắn ko được tự nhiên run run
“ĐÚng vậy a, có chuyện gì sao?”
“A, tôi muốn biết, chẳng hay Lôi Dĩnh tiểu thư có rảnh rỗi, tôi mời cô ăn
tối ” Hắn thầm mến nàng từ lâu rồi, cho tới nay, hắn vẫn nghĩ đến nàng
cùng tổng giám đốc có quan hệ yêu đương, nhưng tình cờ nghe được nàng
cùng Tiểu Mễ nói chuyện, cho nên thừa dịp hôm nay nàng tan ca, hắn cố
lấy dũng khí mời
“Thật ngại quá, tôi có hẹn rồi” Giữa trưa, Cao Di Tĩnh học tỉ đã gọi điện thoại qua cho nàng, hẹn nàng cùng đi dạo phố
“A?” Hứa Thiệu Vĩ ngây ngốc
“Tạm biệt” Cửa thang máy đã mở, Lôi Dĩnh lễ phép chào từ biệt, bước vào thang máy
“Hả? ĐỢi chút…..” Hắn ko kịp gọi nàng, đã bị người khác quấy rối
“Thiệu Vĩ” Một cô gái cùng tổ khác đi đến bên cạnh hắn, nhẹ giọng gọi, mặt mày pha chút ngại ngùng cùng tia sáng ái mộ
Lôi Dĩnh nhìn bọn họ, cho bọn họ ko muốn vào thang máy, liền nhìn bọn họ
mỉm cười gật đầu, bấm nút đóng cửa thang máy đi xuống lầu
“A, Bành tiểu thư” Hắn gọi cho có lệ, sau đó thất vọng, trừng mắt nhìn thang máy, hắn đi một cái thang máy khác, nhấn nút
“Thiệu Vĩ, tôi có thể cùng anh ăn bữa tối ko” Bành Thanh Thanh đỏ mặt
“A? Ko được, thật có lỗi, tôi có việc rồi, tạm biệt” Thang máy vừa dừng
lại, Hứa Thiệu Vĩ vội vàng từ chối, khẽ gật đầu, hắn bỏ lại Bành Thanh
Thanh ai oán ở lại thang máy, đuổi theo Lôi Dĩnh
Lôi Dĩnh vừa bước ra tiền sảnh đã thấy bóng người đang dựa lưng vào chiếc Porsche chờ nàng
“Hạo?!” Lôi Dĩnh kinh ngạc kêu
Cung Thần Hạo thấy nàng, liền rời xe đi về phía nàng
“Tan tầm”
“Ừ” Nàng ngửa đầu nhìn hắn “Sao anh lại đến đây?” Đối với sự xuất hiện của
hắn nàng thật bất ngờ, vốn tưởng rằng hôm nay, hắn ở công ty khảng
định là rất bận rộn,nàng chắc mẩm thể nào hắn tối khuya mới về nhà
“Tạm dừng công việc một chút, anh mới đón em ra về” Cung Thần Hạo nắm tay nàng đi về hướng xe
“Vậy buổi tối anh có làm thêm ko?”Taytrái bị hắn nắm, nàng nâng tay phải nhẹ nhàng giữ khuỷa tay hắn, cả người cơ hồ như dán chặt vào cánh tay
Cung Thần Hạo liếc mắt nhìn nàng 1 cái, ánh mắt trở nên nhu hòa, nâng tay
trái lên nhẹ nhàng trượt tay vuốt ve từ gò má nàng đến vành tai
“Ừ, nhưng mà, anh đã đem tài liệu đặt lên xe, về nhà sẽ làm” Cung Thần Hạo
ko muốn một mình cô độc ngồi trong phòng xử lý tài liệu
“Tiểu Dĩnh…….” Hứa Thiệu Vĩ đuổi tới, kinh ngạc nhìn thấy hành động vô cùng thân thiết của bọn họ
Hai người đồng loạt quay lại
“Hắn là ai?” Cung Thần Hạo híp đôi mắt đẹp, lạnh lùng nhìn nam nhân đang bước đến (Rin: Hạo ca xù lông nhím lên rồi..há há)
“Anh ra là đồng nghiệp của em, Hứa Thiệu Vĩ” Lôi Dĩnh nhẹ giọng nói, ko phát hiện hắn đang hờn giận
“Tiểu Dĩnh ,hắn………” Hứa Thiệu Vĩ nhìn vào 2 người trước mặt, ánh mắt ngưng lại trên mặt Cung Thần Hạo
“Tiểu Thiệu, có chuyện gì sao?” Nàng nghi hoặc hỏi
“A, là như vậy, tôi muốn nói…..nếu….” Dưới ánh nhìn của Cung Thần Hạo, hắn
dần dần trở nên cà lăm, cuối cùng hắn cũng lấy hết dũng khí mà nói ra
“Chủ Nhật này, ko biết cô có rảnh hay ko? Tôi muốn hẹn cô đi xem phim”
“Thật có lỗi, Chủ nhật này, là thời gian của vợ chồng bọn tôi, nàng ko thể
cùng anh đi xem phim” Người mở miệng là Cung Thần Hạo, hắn giọng điệu
lạnh lùng giả dối tươi cười nói với Thiệu Vĩ
“Hả?” Hắn ngây dại, hắn vừa nghe thấy 2 chữ “vợ chồng” sao?
Bỏ lại nam nhân đã biến thành tượng đá, Cung Thần Hạo dẫn nàng ngồi vào
trong xe, sau đó chính mình lái xe, khởi động cho xe rời đi
Ko
khí trầm mặc trong xe tồn tại trong chốc lát, hắn giống như người mở
miệng nói chuyện phím “Em ko có nói cho hắn biết, em đã kết hôn sao?”
“Hả?Ai?”
“Cái tên vừa mới mời em đi xem phim” Nàng còn giả bộ à?
Lôi Dĩnh lắc đầu “Ko có”
“Sao lại ko nói?” Ý của nàng là gì? Nàng muốn có thân phận độc thân để làm gì sao?
“Em ko muốn nói, hơn nữa nói ra cũng có chút kỳ kỳ, nếu có cô gái vừa nhìn
thấy anh, liền nói với anh là nàng đã kết hôn, anh ko thấy buồn bực
sao?” Nàng gãi gãi đầu
Xem vẻ mặt mơ hồ của nàng, hắn liền đoán được, nhất định tên kia đang muốn theo đuổi nàng mà nàng ko biết
“Trong công ty ko ai biết em đã kết hôn à?”
“Ừ, chỉ có Đồng biết, người trong công ty, em cũng chưa nói gì”
Nghe nàng vừa nói thế, một cơn tức giận ko rõ ràng chợt nổi lên “Thứ hai,
vào lúc đi làm, em phải mang bánh kẹo mừng tiệc cưới phát cho mọi người” Hắn muốn cho mọi người biết nàng đã là hoa có chủ, người khác ko được
mơ tưởng ngắt hoa bẻ cành!
Lôi Dĩnh kinh ngạc quay đầu nhìn hắn,
ko hiểu lý do hắn yêu cầu nàng làm vậy là gì? Nhưng khi nhìn thấy biểu
tình của hắn, nàng lại ko dám nói câu “ko”, chỉ có thể ngây ngốc gật đầu nói “được”