Hoa Thủy Tiên

Mạnh. . .Mạnh Thi?!
Lưu Cơ Nhĩ bị tiếng thét to đánh thức tỉnh, mệt mỏi cùng đau đớn mở mắt ra. Nàng không tin được, cơ thể của nàng xuất hiện trước mắt nàng. Là Mạnh Thi đã "chiếm" giữ lấy?
"Lưu. . .Cơ Nhĩ?!" Hoa Thủy Tiên giật mình nhìn Mạnh Thi.
". . ." Mạnh Thi đanh cái mặt lại mà nhíu mày.
"Chủ tử?" Tôn Y chạy theo sau mà thở gấp. Hắn không tin được là Nhĩ nhi lại đi cứu Hoa Thủy Tiên? Đừng nói là hắn đang nằm mơ nga?! (tác giả: tất nhiên là anh. . .không nằm mơ rồi.)
"Tôn Y! ! !" Lưu Cơ Nhĩ vừa thấy Tôn Y liền vui mừng gọi tên hắn.

Tôn Y quay đầu nhìn Lưu Cơ Nhĩ mà khó hiểu, hắn có cảm giác quen thuộc gì đó nhưng. . . "Mạnh Thi?"
". . ." Lưu Cơ Nhĩ bị sốc trong chốc lát. Nàng mém nữa là quên mình và Mạnh Thi bị hoán đổi cơ thể/linh hồn "Ta. . ."
"Thi. . ." Hoa Thủy Tiên cảm thấy ánh mắt của người đứng trước mặt mình rất quen thuộc, cảm giác ấy thật thân thiết, Hoa Thủy Tiên miệng chợt thốt lên "Ngươi là. . .Thi có phải không?"
"Ư? Thủy Tiên. . ." từ đáy lòng Mạnh Thi dâng lên một cỗ vui sướng, hắn lập tức ôm lấy nàng "Ân, ân. Ta là Thi."
"A?" Tôn Y thét lên. Mấy người còn lại biết điều mà quay mặt đi chỗ khác.
"Thi. . ." Hoa Thủy Tiên đỏ mặt đẩy hắn ra "Ở đây. . .đông người."
Mạnh Thi: ". . .à ừ. . ." sau đó hắn nắm tay nàng cười "Ta rất rất rất nhiều lắm nhớ nàng."
"A?" Tôn Y thét lên lần 2 (tác giả: anh này bị sốc rồi chăng?)
"Ha? Ừm. . .ừm. . .cảm ơn." Hoa Thủy Tiên đỏ mặt cúi đầu. Tên Mạnh Thi chết tiệt, ngươi có biết là ngươi đang ở thân thể nữ nhân không hả? Cư nhiên làm hành động đó trước mặt mọi người? Đúng là không biết xấu hổ mà! Mọi người sẽ hiểu lầm ấy. . .
"Khụ, bây giờ không phải là lúc để nói mấy chuyện này đâu." Hoa Mạt Hương mặc dù không biết giữa họ đã xảy ra chuyện nhưng cũng phải nhắc nhở họ. Hoa Thủy Tiên đỏ mặt mà đứng xa ở bên một, nàng thật xấu hổ "Khụ, được rồi a."

"Ừm." Hoa Kiểu Lam thấy mọi việc hơi ổn định nên có chút an tâm. Hắn đi đến đỡ lấy Liễu Kiều, Liễu Kiều ngẩn đầu nhìn hắn cười khả ái "Ta không ngờ Lam lại giỏi đến thế."
"A? Cái gì? Chẳng lẽ từ trước đến giờ nàng nghĩ ta là tên vô dụng à?" Hoa Kiểu Lam đỏ mặt quát. Hắn được bà xã "khen" a, trời ơi, hắn tai nghe lầm rồi sao a. . . Liễu Kiều thấy thế chỉ biết cười, nàng rất vui vì hắn an toàn "Hi hi, không nói cho ngươi biết đâu nha."
"Hừ, ai thèm biết đâu." mỗ nam nào đó tỏ vẻ giận dữ, còn mỗ nữ thì cười.
"Tôn Y. . ." Lưu Cơ Nhĩ suy yếu gọi. Tôn Y quay lại nhìn nàng, hắn không thể nào tin được. Nhĩ nhi mà hắn yêu linh hồn tráo đổi thân thể với Mạnh Thi. Tại sao chuyện đó lại xảy ra được chứ. Hắn nắm chặt tay mà tiến lại gần Lưu Cơ Nhĩ, nhìn nàng nói ". . . Quả nhiên, ánh mắt đó rất giống nhau. Đôi mắt u buồn màu xanh lá tuyệt đẹp trên gương mặt ngươi chỉ có Nhĩ nhi có được. Ân, chỉ khi nào nàng tâm tư tuyệt vọng dâng lên trong lòng mới hiện ra. Ân, có khi là lúc nàng vui vẻ trong lòng mà thôi. Ân, Nhĩ nhi. . . Có lẽ là ta đã sai rồi. . ."
"Tôn Y. . .xin ngươi đừng nói như thế. Ngươi không sai mà là ta sai." Lưu Cơ Nhĩ mạnh mẽ nói, thanh âm kia lạnh lùng đầy uy nghiêm phát ra. Tôn Y ngẩn ngơ mà cười "Ân. . .không chắc như vậy đâu."
"Hức, các ngươi quên mất ta rồi sau a." Ái Trân hít hít cái mũi đáng thương nói.
Vo ve-- vo ve--
"Tiếng. . .tiếng gì thế?" Liễu Kiều thốt lên.

"Hử?" mọi người lập tức yên lặng lắng nghe. Âm thanh rất lớn và nhuyễn, vo ve, vo ve, là tiếng đập cánh phát ra của côn trùng?!
"Này không lẽ. . ." mọi người hơi biến sắc, âm thanh này quen rất giống. . .giống. . .
"Trùng hút máu." Mạnh Thi trầm giọng nói. Hắn bây giờ thật là nửa vui nửa buồn à nha. Vui là hắn đã gặp được Thủy Tiên, buồn là đây không phải là cơ thể của hắn a. Haizz, hắn không ngại tổn thương thân thể này nhưng hắn lo không thể quay về cơ thể thật của hắn a. Bởi vì không phải là thân thể của hắn nên có một số hoạt động thật không dễ làm. Haizz. . .
"Ân. Làm sao bây giờ?" mọi người gật đầu hỏi, lúc trước họ tận mắt nhìn thấy nguyên một con đại mãng xà thật to lớn mà bị hút máu teo nhỏ lại chỉ còn da bọc xương thôi a. Giờ đây, có những 5 con nhện khổng lồ vừa chết máu lênh láng nha. Thêm mọi người bị thương, y phục loang lỗ vết máu. Chỉ cần là máu, trùng hút máu sẽ không bao giờ bỏ qua cho dù chúng có chạy đi đằng nào. . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận