Hoa Thủy Tiên

Vo ve-- vo ve--
Âm thanh ngày càng ngày gần. Chạy sao? Hừ. Chạy cũng không phải là kế sách hay a. Đấu? Giết? Hừ, cũng là ý hay nhưng cũng không phải kế lâu dài. Chúng ta chỉ có vài người, còn chúng thì tới mấy trăm nghìn có khi mấy vạn con ấy chứ. Trùng hút máu ở Thiên Linh có hình dạng như con giun nhưng đa phần lại thấy giống con ong mật, chúng nhỏ dẹp dẹp như con gián ấy. Màu trắng sát, cánh dài tẩm phấn độc. Miệng nhỏ có răng nhọn dùng dể hút máu, truyền độc hoặc gây tê. Trên đầu có râu dài hoằng định hướng đi và phát hiện dấu hiệu mùi hay gì đó của con mồi. Chúng sống theo bầy đàn, không rõ số lượng nhưng vô cùng đông đúc và máu là thức ăn chính. Chỉ cần ngươi bị thương chảy máu cho dù nhỏ tới đâu đi nữa, chúng linh hoạt mà tìm thấy ngươi. Thế là ngươi. . .tiêu đời.
Khụ khụ, chúng ta bây giờ quay lại tiếp câu chuyện chính. Còn mấy cái kia. . .còn lâu nha >_<
"Hừ." Hoa Thủy Tiên ngẩn đầu lên "Thiêu chúng."
"Thiêu?" Mọi người kinh ngạc mà nhìn nàng.
"Ân." nàng gật đầu.
"Tỷ tỹ a, sao thông minh đột xuất vậy hả?" Hoa Kiểu Lam duỗi bàn tay ra mà nhìn, chán nản nói "Tiếc quá a. Đệ chỉ là Thủy ma lực, không phải là Hỏa ma lực a. Haizz."
". . .còn đợi ngươi nói sao? Ta biết từ lâu rồi." Hoa Thủy Tiên mắt thấy từ xa xuất hiện bóng đen to đùng. A, chắc nhiều lắm đây.
"Ta là Hỏa Lam ma lực." Mạnh Thi vừa nói xong, hắn xòe tay ra lập tức một quả cầu lửa màu lam xuất hiện ngay. Mọi người giật mình. Quả cầu hỏa lam đó làm cho tâm người cảm giác vừa lạnh lẽo lại vừa nóng cháy.
"Oh! He main is lucky stars! ! !" Hoa Kiểu Lam kinh ngạc vui mừng kêu lên. Màu lam a, màu mà hắn yêu thích a. Ôi, hắn chính là ngôi sao may mắn a.
Mạnh Thi: ". . ."
Hoa Thủy Tiên ngơ ngác, một lát sau trừng mắt hắn: "Ngươi đang nói cái gì a? Ở đây có ai biết Tiếng Anh đây mà ngươi nói hả?"
"Hơ. . .tỷ làm ta đau lòng nga." Hoa Kiểu Lam làm bộ dáng "ngươi khi dễ ta" mà che mặt giả khóc.
"Thôi, đủ rồi." mọi người nổi da gà quát hắn. Hoa Kiểu Lam bị mọi người quát mà ủy khuất ánh mắt, hắn nhìn đám quái vật kia đang từ từ mà nhanh chóng bay đến. Nhịn không được hỏi Mạnh Thi "Hỏa Lam của ngươi có khả năng tấn công tới đâu?"
"Ta không biết. Ta nhớ lúc ta có Hỏa Lam cũng là lúc mà ta cùng Lưu Cơ Nhĩ giao chiến với nhau mà phát động xuất hiện." Mạnh Thi suy nghĩ rồi nói "Không biết có phải là nó mà dẫn đến việc mà ta cùng Lưu Cơ Nhĩ hoán đổi linh hồn/cơ thể hay không nữa. . .?"
Hoa Thủy Tiên hòa Lưu Cơ Nhĩ cùng Tôn Y nghe thấy thế liền tâm động ngay, ngay cả Mạnh Thi cũng vậy. Nếu. . .nếu có thể. . .quay về cơ thể của chính mình thật sự. . .thì tuyệt vời.
"Nó tới rồi." Hoa Mạt Hương kinh hô. Hắn tuy không có ma lực thần kỳ như Thủy Tiên và Lam, nhưng hắn cũng có sức mạnh đặc biệt của chính mình tạo ra. Đó là sở trường mà mình yêu thích, Cung Thủ (bắn cung). Tuy bình thường vẫn sử dụng đao kiếm nhưng hắn vẫn yêu thích cung thủ.
Vo ve-- vo ve--
Một hàng dày đặc trắng sát trùng hút máu, nhanh chóng bao gọn xác lũ nhện. Mọi người đã nhanh cho ly khai đến bờ sông gần đó, nhưng cũng bị đánh mùi mà trùng hút máu vài chục con tấn công đến họ.
Bùng! Ngọn lửa màu lam xinh đẹp bay đến rồi nổ y hệt pháo bông, khuếch tán hỏa lam thiêu rụi bọn chúng.
Vút! Phập!
Trùng hút máu lập tức rời xác nhện mà bay tới, dựa vào tốc độ nhanh và hình dáng nhỏ bé mà né tránh đi, còn có cả tấn công bằng phấn độc trên đôi cánh hay là cắn bọn họ. Rất đông! Rất đông a!
Xoẹt-- Phập!
"A! ! !" ai đó thét lên thảm thiết, hẳn là bị chúng cắn phải.
"Chết tiệt."
Vút! Phập! Một mũi tên lửa xuyên qua thân thể trùng hút máu đang cắn người. Mùi máu tản ra không khí, ngửi được mùi máu thơm ngon trùng hút máu kích động mà vây tới.
"Lưu Cơ Nhĩ! ! !"
Mỗ nữ vừa bị cắn trùng hút máu nằm dưới đất run run là Lưu Cơ Nhĩ. Mắt thấy rất nhiều trùng hút máu vây tới, sợ tới mức nàng bất động mà trơ mắt nhìn.
Vo ve-- tiếng cánh đập vang lên. Xoẹt-- cảm nhận được thứ gì đó xoẹt đi ngang qua. Bùng-- màu lam hỏa nhất thời bùng cháy dữ dội.
"Đừng quên Lưu Cơ Nhĩ. Ngươi hiện đang ở thân thể ta. Hừ, cư nhiên dám là thân thể ta tệ hại đến thế này. . ." Mạnh Thi phát hỏa mắng lớn tiếng ". . . Đợi ta xử lũ này xong rồi ngươi biết kết cục như thế nào. . ." , nghe xong lời Mạnh Thi mà Lưu Cơ Nhĩ run run, trong đôi mắt nàng xoẹt đi qua tia hạnh phúc. . . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui