Hoa Vô Lệ

Chỉ mới đến hộp thứ hai thôi Tuýêt Y đã ngán đến tận cổ.

Tít..tít…

Thấy màn hình hiện lên tên San Phong, Tử Di đứng dậy ra ngoài nghe:

- Có vừa ý em không?

- Ồ…ừm được rồi anh ạ. Cảm ơn anh

- Không có gì mà. Thôi anh có việc rồi nói chuyện sau nhé.

- Ồ…vâng.

Thật ra Tử Di đã xem thứ trong hộp đó đâu cơ chứ. Chẳng nhẽ cô lại từ chối tấm lòng của San Phong cũng hơi thất lễ. Thật sự cô không muốn làm San Phong buồn chút nào. Tử Di thờ dài trở lại, cô thì vẫn thấy Tuyết Y ngồi ăn…

Cô buột miệng nói:

- Anh không sợ béo à?

- Tôi ăn bao nhiêu cũng vậy thôi – Tuyết Y điềm nhiên đáp.

Tử Di lại buột miệng nói thêm câu nữa:

- Dù gì với lứa tuổi của anh ăn nhiều cũng sẽ bị béo bụng…

Tuyết Y ngẩng phắt đầu nhìn Tử Di. Cô cũng thấy mình hơi vô duyên nên im bặt, nhưng cái nhìn của Tuyết Y không hề khó chịu mà cậu lại cảm thấy buồn cười, mắt cậu nheo nheo cười nhìn Tử Di:

- Em cũng am hiểu đàn ông nhỉ?

- Không có…- Tử Di đỏ phừng mặt vội đính chính -Tại ba tôi cũng vậy mà.

Tuyết y chỉ hơi cười, cậu đứng dậy gom hết tất cả số socola vào túi, nói:

- Tôi lấy hết chỗ này được chứ?

- Vâng, tuỳ anh.

Nếu đóng mãi cảnh ngồi trước mặt Tử Di ăn chắc cậu nôn hết ra mất. Tuyết Y về phòng vứt ngay chúng vào sọt rác. Chỉ nhìn thôi mà đã ứa tận cổ rồi.

Lúc sau cậu trở ra, Tử Di vẫn ngồi đó, cậu nói:

- Muốn đi đâu không?

Thấy Tử Di nhìn nhìn mình lạ lẫm, Tuyết Y nói:

- Dù sao tôi cũng đang rảnh cần thư giãn.

Tử Di vẫn ngồi im trố mắt nhìn thái độ lạ của Tuyết Y, cậu cau mày:

- Có đi không?

- Đi đâu?

- Tuỳ em.

Tử Di đứng dậy:

- Đi công viên nước được không?

Tuyết Y nhìn nhìn Tử Di có vẻ không muốn đến chỗ đó vì cậu nào biết bơi nhưng thấy cô đang háo hức thì lại gật đầu:

- Ừm.

Tử Di dấu nụ cười vui mừng đi. Đã lâu rồi cô không đến đó kể từ khi ba cô lấy người phụ nữ khác. Tử Di cũng chẳng có bạn bè để cùng đi đến đó chơi.



- Ôi…ôi…gì thế kia…

Hình như hôm nay công viên nước này quay quảng cáo để quảng bá tên tuổi thì phải…

Đang quay bỗng nhiên tên đạo diễn nhìn thấy trên bờ…Một chàng trai body siêu chẩn nằm trên ghế ngả, nhìn từ xa thôi đã thấy gương mặt ấy thật cuốn hút. Hắn ta cho dừng đọan quay lại, chỉ tay nói:

- Mau mời chàng trai và cô gái cạnh hắn lại đây cho tôi.


Trong đầu người đạo diễn có vấn đề về giới tính này bỗng nhiên xuất hiện một ý tưởng độc đáo.

Không chờ đợi được nữa, ông ta đi lại chỗ Tuyết y làm việc luôn cho nhanh..

Hắn xuýt xoa, nhìn Tuyết Y say đắm, miệng liên tục khen không tiếc lời:

- Ôi chúa ơi…sao lại có người hoàn hảo đến thế.

Hắn sờ sờ vào người Tuyết Y nắn từng thớ cơ săn chắc trên bụng, khiến cậu nổi da gà, mặt cậu cau lại:

- Ông biết mình vừa có hành động gì không?

Tử Di nhìn bộ đồ bõng nhẫy trên người đàn ông đó cô đã phần nào đoán được độ bóng của ông ta rồi. Cô che miệng khẽ cười.

Tên đạo diễn cười xười tay phe phẩy mắt liếc đưa tình làm dáng với Tuyết Y, hắn rút ra tấm danh thiếp đưa cho Tuyết y và cả Tử Di:

- Hai người có thể quay quảng cáo được chứ.

Tuyết Y nhíu mày không nói gì, Tử Di thì ngạc nhiên:

- Quay quảng cáo gì vậy?

- Hai người sẽ quay quảng cáo giới thiệu công viên nước này. Chúng tôi sẽ trả tiền casxe cao.

Tử Di sáng mắt, cô đang cần tiền mặt để mua quà cho hai cái sinh nhật sắp tới trong khi không có cách nào để kiếm ra tiền được.

Tử Di gật đầu đồng ý. Tên đạo diễn cười hô rhố phẩy tay mắt cười tít hết cả lên:

- Ây…thế chứ…hihi…- Hắn quay xang nhìn Tuyết Y – Còn anh đẹp trai này ý sao đây, đồng ý chứ.

Tuyết Y cau mày đứng dậy, vứt tờ danh thiếp của tên đạo diễn xuống hồ bỏ ra chỗ khác. Hành động ấy không những không làm mất điểm galăng của cậu trong mắt tênd đạo diễn hay những cô gái trong đoàn làm việc đó chút nào mà còn ngược lại…

- Oh…Men quá…hihi…- Tên đạo diễn mắt chớp chớp hai tay chập vào nhau ốp vào má mình nhìn theo bóng dáng chàng.

- Thosmat thos… =]]~

Đến khi có người gọi hắn mới giật mình tỉnh mộng, vội vàng nhận ra trời sắp chiều rồi. Đạo diễn nhét một cái phong bì có tiền mặt trong đó vào tay Tử Di nói:

- Cô cầm trước nửa đi nhé.

- Vâng.

Tên đạo diễn nhìn quanh công viên nước chỗ gần hắn xem có người khách nào có gương mặt được một phần người vừa nãy không, nhưng tiếc thật toàn những gương mặt trung bình phổ thông trả có gì nổi bật cả. Hắn quay nhìn Tử Di nói:

- Này…này, anh kia là gì của cô đấy?

Hắn gẩy gẩy tay vào người Tử Di. Cô ấp úng nói bừa:

- Anh trai…

- Wow…- Hắn tròn miệng rồi lại tặc lưỡi – Vậy cô hãy khuyên anh cô tham gia vào quảng cáo này, chúng tôi sẽ tăng tiền gấp đôi cho cô.

Điều kiện hết sức thuyết phục. Dù biết nhiệm vụ này khó nhưng không thử sao biết không thể được.

Tử Di gật đầu cái rụp. Cô nói:

- Vậy anh chờ tôi chút.

- Tốt tốt…cứ đi đi. Nhớ quay lại sớm nhé – Hắn cong tay phẩy phẩy đi điệu nghệ.- Fightting…

Tử Di ra chỗ Tử Di đang ngồi chưa kịp mở miệng, Tuyết Y đã lườm cô rồi quay đi chỗ khác. Thái độ này là đủ hiểu thế nào rồi. Tử Di cúi đầu quay về lại chỗ tên đạo diễn và đoàn quay.

Cô lắc đầu thê thảm:

- Anh ấy không đồng ý.

Tên đạo diễn thở hắt ra buồn bã:

- Anh ấy thật…haizz…thôi đành vậy – Hắn tiếc rẻ nhìn luyến lưu về phía Tuyết y đằng xa kia.

Tử Di nhìn điệu bộ bóng của tên đạp diễn cô cũng phát gớm. Không vì chuyện đó cô cũng trả tham gia cái quảng cáo gì đó này cho mệt người.

Bỗng một bóng dáng cao to sừng sững lướt qua trước mắt tên đạo diễn, khiến hắn tốt lên:

- Kia…kia rồi…mau gọi người đó cho tôi…nhanh…nhanh lên – Nghe tiếng réo của hắn cả điệu nhảy nhảy cẫng cẫng lên miệng múa tròn lên tên trợ lý vội vàng chạy đi làm việc.


10 phút sau…

Chàng trai thứ hai lọt vào mắt xanh tên đạo diễn là một anh chàng lai, cao to vạm vỡ người sau múi cơ bắp cuồn cuồn nhưng nhìn có vẻ hơi thô so với người châu Á…nhìn gần có vẻ không được như xa nhưng cũng tạm được bằng 2/4 phần của Hàn thiếu.

Tên đạo diễn nháy mắt với tên Tây, ngả ngả vào người cậu ta đề nghị:

- Anh có muốn đóng quảng cáo không?

Nick khẽ cười thú vị để lộ hàm răng trắng bóng loáng hơn đèn pha ra:

- Qủang cáo.

- Yes – Đạo diễn đẩy đẩy gọng kính ruồi lên gật gật.

- Vậy tôi có bạn diễn chứ

- Oh..yes…

Tên đạo diễn vừa nói vừa kéo Tử Di lên trước. hắn nháy mắt với Nick:

- Đồng ý chứ.

Níck nheo mắt nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt mình, cậu cười cười. Gật ngay đầu nói:

- Cũng thú vị, tôi sẽ thử.

- Ôkê. Comemon baby…- Hắn vỗ tay bồm bộp kêu gọi cả đòan chuẩn bị làm việc.

Sau khi nói qua về ý đồ kịch bản của hắn cho hai người kia để họ hiểu thì bắt đầu đi vào quay…



Tuyết Y từ xa nheo nheo mắt nhìn mấy người kia theo cậu là làm trò vớ vẩn. Nghĩ là vậy nhưng cậu cũng đứng dậy đi đi lại gần chỗ họ quay xem sao.

Một số khách quây quanh đấy tò mò quây quanh xem họ đang làm gì…

Nhiều tiếng cười vang lên khi cảnh kiss của hai người cứ đơ đơ sao ấy…

- Cắt…t…ttttttt””””

Tên đạo diễn bực bội cong môi lên than:

- Sao thế…làm sao thế…có biết đây là lần thứ 18 không hhả…- Hắn khươ tay xang bên Tử Di rồi lại múa tay xang bên Nick – Chỉ một cảnh kiss thôi mà cũng không xong vậy…Ôi trời ơi…- Hắn đưa tay ôm gáy mình – Tôi tụt huyết áp mất…

Không hiểu sao, cứ thấy Nick cúi xuống gần sát mặt mình Tử Di lại dụt người lại dù đã cố gắng rồi người cô cứ đơ đơ làm sao ấy. Cô cũng chẳng muốn đóng cảh này chút nào, nhưng bỏ thì mất một khoản tiền kha khá. Đành cắn răng chịu đựng vậy.

Tử Di lí nhí:

- Lần này tôi sẽ cố gắng.

Tử Di quay xang nhìn Nick:

- Anh làm nhanh lên nhé, đừng từ từ nữa.

Nick phì cười nhìn cô đầy thú vị. cậu gật gật đầu môi vẫn còn cười.

Tên đạo diễn lườm lườm Tử Di:

- Hừ…hai người làm tốn phin quá đấy…hứ…- Hắn quay lại người quay, ra hiệu -



Mọi người đang nín thở chông chờ pha kiss lãng mạng của hai diễn viên nghiệp dư này…

Ních không hề tiến hành hành động nhanh như đã nói với Tử Di mà cậu nhẹ nhàng từ tốn kéo cô lại gần mình, vòng tay qua chiếc eo thon gọn của cô rồi từ từ cúi xuống…

Tử Di nhắm mắt tự chấn an mình … “nhanh nhanh…sẽ qua thôi”. Cô hít thở thật mạnh rồi tay đặt lên eo của Níck, hai bàn tay cô nắm chặt lấy eo Nick cố gồng mình…điều này khiến Níck muốn cười mà không nổi…

Chỉ 1 tích tắc nữa thôi là môi chạm môi… Tên đạo diễn đang hài lòng về vẻ này của hai người thì….

- Ồ””””””””””””


Một pha gây sốc choáng váng… Tử Di đã bị cướp khỏi một bàn tay của người khác…Ních đứng hụt hẫng miệng há hốc nhìn chàng trai lạ nào đó đang cướp đi nụ hôn đáng lẽ ra là của mình với Tử Di vậy mà…

Tên đạo diễn ôm miệng phấn kích…

- Oh my good~…. Perfech…

Tử Di mở bừng mắt, hai tròng mắt cô tròn xoe lại đầy sửng sốt….

Bộp…bộp…

Tiếng vỗ tay đan xen những tiếng huýt sáo xung quanh chỗ đó trong công viên nước náo loạn cả lên…

Tên đạo diễn mải xem cảnh đó mà quên dừng máy quay…

Tử Di vội vàng đẩy nhẹ người Tuyết Y ra…

Níck cau mày:

- Là sao?

Tuyết Y hơi cười đứng đối diện với Ních…Chiều cao ngang nhau mặt đối mặt giữa hai người đàn ông và giữa đó là một cô gái xinh đẹp…pha này thật gay cấn cứ như thật vậy…

Mọi người im lặng theo dõi như màn đòi người tình thật sự:

- Đừng đụng đến người của tôi.

Níck bật cười khinh khỉnh, cậu bước gần đến trước mặt Týêt Y hơn. Từ bé đến giờ Nick vốn là một thiếu gia chưa ai dám làm phật ý cậu vậy mà từ đâu xuất hiện một ngừơi ăn nói với cậu như vậy.

Vẻ mặt Ních hất lên đầy khiêu khích, cậu đẩy Tuyết Y lại sau…

Tủm…

Chỗ đứng của Tuyết y đúng là ven hồ, cậu ngã ầm xuống…

- Woa….hay hay…

- Hay nhờ…kịch bản này được đấy…

Mọi người đứng xem tán thưởng kịch bản không tiếc lời…

Tử Di mở trừng mắt khi thấy Tuyết Y cứ đưa tay lên rồi lại ngủm tịt xuống, nhìn kiểu này là không biết bơi rồi…Cô vội vàng lao mình xuống hồ…

Mọi người đứng xem nghĩ đây là kịch bản chứ không hề biết là sự thật. Họ chỉ chăm chú đứng nhìn xem nội dung tiếp theo thế nào, ngay cả đoàn làm phim lẫn tên đạo diễn bóng cũng bị cuốn hút theo tình tiết đó..Còn tên quay phim thì chỉ biết cắm đầu vào quay khi chưa nghe khẩu lệnh cắt của đạo diễn…

Trong khi Tử Di chật vật đẩy người Tuyết Y lên bờ thì mọi người chỉ biết đứng nhìn chăm chăm…

Cô ho sặc sụa khi đã kéo được cậu lên bờ…

Tử Di thở gấp vì mệt, cô nhìn lên Níck:

- Anh hơi quá rồi đấy.

Níck ngây thơ vô số tội:

- Tôi chỉ mới chạm nhẹ vào anh ta thôi mà.

Tử Di lườm cậu rồi quay lại nhìn Tuyết y vẫn nằm im lặng, cô ấn ngực Tuyết y cho cậu ọc ra nước vậy mà vẫn không có tiến triển gì.

Thật ra, Tuyết Y đã tỉnh từ lâu rồi nhưng cậu vẫn cố tình không muốn dậy xem Tử Di làm gì tiếp theo. Cậu chỉ chờ đến màn hô hấp thôi…

Nếu Tuyết Y không cố kín đáo bàm vào bờ thì với dáng mảnh mai sương hạc như Tử Di thì ngày mai cũng không nâng cậu lên bờ nổi.

Tử Di vội vàng cúi xuống hô hấp cho Tuyết Y.

Cậu vẫn nằm im, Tử Di lại làm lại một lần nữa…

Đang định lập lại lần thứ ba thì Tuyết Y mở mắt, cậu không thể nhịn cười được nữa, cậu che tay lên trán môi khẽ cười vì thấy vẻ mặt ngờ nghệch khi bị lừa của cô…

- ÔI ôi… đẹp trai thế…

- Ôi chết mất…

Nụ cười đẹp đến say lòng các chị em phụ nữ có mặt ở đó…

Ngay cả đến tư thế nằm cửa Tuyết y cũng khiến họ thèm thuồng muốn được lao đến hô hấp thay vị trí của Tử Di …

Tên đạo diễn cũng ngất ngây, nhưng hắn chợt nhớ đến chưa cắt phim, hắn vội vàng hô:

- Cắt cắt…

Tên quay vội vàng dừng lại đúng cảnh Tử Di đang tròn mắt nhìn tTuyết Y nửa cười nửa lo như đang giận dỗi vì bị lừa còn Níck thì quay đầu vừa bước đi…

Cảnh cuối đúng là hoàn hảo…nhưng tên đạo diễn mải xem quá quên cả ý đồ quảng cáo của mình.

Hắn vội vàng kéo Níck lại:

- Đi đâu vậy…chưa xong mà…


Níck hất tay hắn xang một bên, cau mày:

- Bực mình, lượn đi.

Tên đạo diễn đơ mặt nhìn theo Níck bỏ đi rồi quay lại thì Tuyết Y đã đứng dậy nói:

- Thay đồ đi rồi về.

Đang hố vì bị lừa thì Tuyết y đã ra lệng phải về. Chưa được chơi tí gì đã phải về. Cô gật đầu:

- Anh đi trước đi, chờ tôi chút.

- Nhanh lên đấy – Tuyết Y nói xong quay đi.

Tử Di chạy lại gần tên đạo diễn, cô nói:

- Xin lỗi, tôi không quay đựơc nữa. – Cô lấy trong túi quần sóc của mình ra chiếc phong bì ứơt nhẹp nói:

- Đây là tiền của anh…

Tên đạo diễn nhìn Tử Di, cô đúng thật là hiền lành vẻ mặt thật thánh thiện. Hắn khẽ cười:

- Cứ cầm lấy đi.- Tự nhiên tên đạo diễn lại tỏ vẻ mạnh mẽ, hắn quay đi nói xong mọi người trong đoàn làm phim – Đóng máy.

Mọi người lập tức thu dọn đồ đạc…

Khách đến công viên nước cũng tản dần đi…

…….

Mắt Nhã Kỳ long sòng sọc khi thấy hình ảnh Tử Di cùng Tuyết Y trên trang đầu của tạp chí.

“Hàn thiếu cùng ngừơi tình cùng đóng quảng cáo…

………..Phải chăng Hàn thiếu muốn chuyển xang lĩnh vực khác…”

Cô dằn mạnh tờ báo xuống bàn, cắn mạnh răng vào môi nghiến ngầm…

Cô ngồi đăm đăm suy nghĩ, tay quay quay chiếc điện thoại một lúc rồi đứng dậy ra ngoài…



Cả công ty nháo nhào lên khi Hàn thiếu bước vào, mọi người ai cũng ngóai đầu lại nhìn tổng tài đi giữa đải sảnh khiến cậu cau mày khó hiểu.

Qúach giám đi sau cũng chưa hiểu được chuyện gì. Bình thường cậu cập nhập thông tin rất nhanh sao hôm nay có chuyện gì mà chưa biết nhỉ:

Qúach giám nói:

- Hàn thiếu, anh có thấy vẻ mặt mọi người lạ không?

Tuyết Y gật đầu nhưng cũng chẳng quan tâm, miệng nói:

- Cậu đến phòng thiết kế lấy mẫu cho tôi.

- Vâng.

Hai người bước vào thang máy bỗng nhiên Thừa Ân xuất hiện đứng chặn ngang cửa vội vã hấp tấp thấy Tuyết Y cậu cười cười cúi đầu chào rồi đứng nhanh vào trong.

Hai người bước vào thang máy bỗng nhiên Thừa Ân xuất hiện đứng chặn ngang cửa vội vã hấp tấp thấy Tuyết Y cậu cười cười cúi đầu chào rồi đứng nhanh vào trong.

Quách giám lên tiếng nói mát Thừa Ân:

- “Trưởng phòng Lâm” hôm nay “lại “ đi muộn rồi à.

Thừa Ân quay xang nhìn nhìn Qúach giám, cậu cười nhẹ mà giọng không nhẹ chút nào:

- Tôi chưa quen với giờ Việt Nam lắm, mong Qúach giám không bắt lỗi.

Lúc nào miệng của tên này cũng dẻo quẹo như vậy làm sao Qúach giám mở miệng bắt lỗi hắn đây chứ.

Cậu đành im lặng mà bỏ qua. Trong đây Hàn thiếu còn chưa lên tiếng hỏi tội Thừa Ân đi làm muộn mà cậu hạch sách quá tên đó cũng không ra gì.

Ting…

Thang máy mở…

Hàn thiếu quay xang Qúach giám nói:

- Cậu theo trưởng phòng Lâm lấy cho tôi mẫu thiếu kế.

- Vâng.

Thừa Ân cùng Qúach giám về phòng thiết kế, đến cửa phòng, Qúach giám nói:

- Cậu mang bản thiết kế lên cho Hàn thiếu nhé, tôi có việc bận một chút.

- Vâng. – Thừa Ân gật đầu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận