Hoa Vũ Chiến Thần


Không cần biết trong lòng Yến Thanh Tinh và Yến Vô Kiên nghĩ gì, Yến Đông Lam đứng một bên lòng cũng nóng như lửa đốt.

Dù sao Yến Đông Lam cũng là thật sự yêu Lâm Kiều Như!
Đặc biệt là sau khi xa cách nhiều năm vậy rồi, Yến Đông Lam chỉ hận không thể mang tất cả mọi thứ, dâng cả thế giới này đến trước mặt cô!
Yến Đông Lam bây giờ rất hận, hận chính mình nhất thời hồ đồ!
Ông ta khăng khăng cho rằng Lâm Kiều Như chỉ cần gả cho Tứ hoàng tử thì gạo nấu thành cơm, cô sẽ phải cam chịu!
Bởi vì Yến Đông Lam cảm thấy Tứ hoàng tử là một người rất tốt!
Nhưng ông ta tuyệt đối không ngờ rằng Lâm Kiều Như lại không chấp nhận kết hôn với Tứ hoàng tử!
Thà chết cũng không chịu!
Cho dù là phải làm mất lòng hoàng thất cũng kiên quyết không chịu gả… Ngoại trừ Tân Vũ Phong thì không chịu gả!
Trong lúc nhất thời, Yến Đông Lam bị lửa cháy đến mông, vội vàng nói: “Tứ hoàng tử điện hạt lão vương gia! Đều là lỗi của tôi, là con gái tôi không hiểu chuyện, người làm ba như tôi lại không dạy dỗ nó cho tốt!”
“Chỉ mong… Chỉ mong Tứ hoàng tử có thể tha thứ, hủy bỏ hôn ước, sau khi tôi mang Kiều Như về nhà tất nhiên sẽ dạy dỗ nó cho tốt!”
“Hủy bỏ hôn ước?”
Tứ hoàng tử nghe Yến Đông Lam nói như vậy, hừ lạnh một “Bác Yến, bác yên tâm, về phần hôn ước tại sao lại hủy “Hôn ước của tôi và Yến Phiệt vẫn có hiệu lực như trước, cho dù Lâm Kiều Như không đồng ý tôi cũng có thể kết hôn với cô cả Yến Thanh Tinh ban đầu, hoàn thành hôn ước!”
Nhưng khi Yến Đông Lam nghe Tứ hoàng tử nói như vậy, vẻ mặt ông ta cũng không hề dịu đi chút nào.

Dù sao điều Yến Đông Lam quan tâm nhất lúc này không phải là có thể hoàn thành hôn ước với hoàng thất bên Yến Phiệt hay không.

Mà chính là sự an toàn của con gái!
Châu báu thất lạc ngoài đời bao lâu, thật vất vả ông ta mới có thể một lần nữa có thể nâng niu trong lòng bàn tay, có thể nói cổ uy áp của lão vương gia đặt ở trên người cô, nhưng lại khiến cơ thể Yến Đông Lam đau đớn!
Mỗi một giọt mồ hôi lạnh trên trán, mỗi một giọt máu tươi chảy ra của Lâm Kiều Như đều khiến lòng Yến Đông Lam đau như cắt!
Tựa như người đổ máu không phải là Lâm Kiều Như, mà là ‘Yến Đông Lam!
‘Yến Đông Lam cứ đứng ở đó, chậm chạp không chịu trả lời, lúc này mặt Tứ hoàng tử đã lộ vẻ khó chịu.

“Sao vậy? Yến Phiệt chủ, tôi đã cho ông đủ mặt mũi rồi đấy!”
Tứ hoàng tử mất kiên nhẫn nói: “Sao đây, ông muốn vì Lâm Kiều Như mà trở thành kẻ của cả hoàng thất chúng tôi sao?”
Giọng nói Tứ hoàng tử vừa dứt, tất cả thị vệ của hoàng thất ở đây đều giơ vũ khí trong tay lên, nhắm thẳng vào Yến Đông Lam!
Kể cả người tạo áp lực cho Lâm Kiều Như là Lão Vương gia cũng đang nhìn về phía Yến Đông Lam.

Yến Đông Lam ngẩn ra.

Lâm Kiều Như là con gái ông ta, không có người ba nào mong muốn con gái chính mình phải chịu khổ hay bị thương cả.

Nhưng trên lưng Yến Đông Lam còn phải gánh trách nhiệm lớn hơn nữa!
Lưng ông gánh cả Yến Phiệt!
Phải biết rằng Yến Thanh Tinh và Yến Vô Kiên đều là con của ông tat Trong lòng Yến Đông Lam rất rõ ràng, dùng một đứa con gái đổi lại sự an toàn của cả Yến Phiệt, thay cho một đứa con gái sinh đôi khác của mình, là một vụ mua bán vô cùng có lợi.

Nhưng mà Yến Đông Lam không thể mở miệng được.

Trái tim làm ba này của ông ta như là bị lửa thiêu đốt!
Lão Vương gia xem thấy phản ứng của Yến Đông Lam, hừ lạnh một tiếng.

Ngay sau đó Lão Vương gia lập tức quay đầu tiếp tục tạo áp lực lên người Lâm Kiều Như!
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Lại là tiếng xương cốt không ngừng nứt toác vang lên!
Bây giờ trên người Lâm Kiều Như đều là vết thương, cả người đầy máu!
Thậm chí lớp quần áo bao bọc bên ngoài cơ thể cô cũng không thể hút hết máu chảy ra từ cơ thể cô, “tí tách”, trên mặt đất tạo thành một vũng máu nhỏ.

Bây giờ cô ngay cả sức lực để thở cũng trở nên khó khăn vô cùng.

Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều Như biết, thì ra trên cơ thể của cô có nhiều máu như vậy…
Hơi thở Lâm Kiều Như dần trở nên mỏng manh, mười hai vệ trung thiết huyết nhìn thấy phản ứng lúc này của cô, trái tim treo lơ lửng...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui