Hoa Vũ Chiến Thần


Tân Vũ Phong thầm nghĩ, không lẽ đối phương nghe ra giọng của mình và của Tiểu Diệp Khang Bình có gì khác nhau sao?
Nhưng mà, cái người Đông Hoàng kia lại trả lời: “Thưa ngài, điểm đóng quân trường trung học tại Vân Thành chúng tôi xác nhận có việc này.

Khi ông ta đi vào nội thành mua đồ ăn với bộ phận mua hàng từng xảy ra tranh chấp với những người bán lẻ và người qua đường”
Nghe vậy, người Đông Hoàng thân hình cao lớn gật đầu.

Ngày sau đó, người Đông Hoàng cao lớn kia đi đến trước mặt Tân Vũ Phong, nhìn Tân Vũ Phong bằng cặp mắt bình thường.

Tân Vũ Phong cảm thấy trùng xuống.

Không đúng.

Có rất ít người Đông Hoàng cao lớn như vậy.

Ít nhất, trước mắt, ở những điểm đóng quân của họ không có người nào cao lớn như vậy.

Dáng người của anh, cho dù ở giữa người Đại Hạ cũng rất nổi bật, giờ đứng trong đám người Đông Hoàng này chẳng khác nào hạc trong bầy gà.

Tuy rằng anh cải trang thành một người bệnh hoạn, cố ý còng lưng xuống nhưng anh cũng không chú tâm làm quá, chỉ là để vóc dáng hơi thấp hơn một chút, nhưng so với người Đông Hoàng thì anh vẫn không hề thấp.

Hơn nữa, đối phương mắt to mày rậm, so với điệu bộ lấm la lấm lét trăm người như một của người Đông Hoàng thì quá sức khác biệt.

Tân Vũ Phong hơi ngưng mắt, người Đông Hoàng trước mắt… nhìn thế nào cũng thấy giống như người Đại Hạ hơn.

Chẳng lẽ là vì phục vụ Đông Hoàng mà làm chó săn của người Đại Hạ?
Mà người Đông Hoàng thân hình cao lớn đi đến trước mặt Tân Vũ Phong một lúc, không nói lời nào, chỉ đưa tay đặt lên vai Tân Vũ Phong.

Năm ngón tay của đối phương lần lượt điểm vào vai Tân Vũ Phong.

Đồng từ Tân Vũ Phong co rút mạnh mẽ.

Đây chính là mật mã liên lạc của Doanh Trại Thần Sách!
Là người một nhà?
Mật mã liên lạc của Doanh Trại Thần Sách có chút giống với mã Morse, ngoại trừ việc tần số quy định mỗi ký tự là khác biệt.

Tuy rằng tay của đối phương đè trên vai anh cử động rất nhẹ nhưng Tân Vũ Phong vẫn hiểu được số hiệu của người nọ.

“Thiên Vũ đại nhân?”
Tân Vũ Phong ngẩng đầu, nháy mắt với đối phương.

“Phải!”
Ngón tay của đối phương tiếp tục động nhẹ trên vai Tân Vũ Phong.

“Địch rất nhiều, không có cách nào hành động!”
Tân Vũ Phong chậm rãi nâng tay lên, đặt lên cánh tay đối phương.

“Không sao cả, giết toàn bộ, rất nhanh”
Đối phương hiểu rõ, giật giật ngón tay trên vai Tân Vũ Phong.

“Chỉ có mình tôi trà trộn vào được”

Người Đông Hoàng ồ một tiếng, cúi đầu đánh một cái vào.

Anh niết bả bảng tên rồi tiếp tục kiểm tra.

Tân Vũ Phong thờ phào nhẹ nhõm.

Không ngờ động tác của Doanh Trại Thần Sách không chậm chút nào, hiện tại đã có thể thiết đặt người vào bộ phận cấp cao của người Đông Hoàng.

Không tệ.

Trái tim của Tân Vũ Phong rốt cuộc cũng rơi xuống, xem ra lần này mình trà trộn vào đây không có vấn đề gì.

Nhưng mà đúng lúc này lại có chuyện xảy ra.

Có một người từng nói chuyện với Tân Vũ Phong ở giữa đội ngũ, vẫn luôn nhìn bên này, lúc này đột nhiên hô to một tiếng: “Không phải, anh ta không phải là Tiểu Diệp Khang Bình!”
“Vừa nãy tôi có nhìn thấy anh ta, anh ta nói mình là đầu bếp của trung tâm mua sắm Khải Việt!”
“Anh ta là đồ giả mạo!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui