"Nhạc Linh Linh, cố lên!"
Giọng nói của Tần Vũ Phong trầm xuống, trong nháy mắt đã đè ép tiếng hoan hô và gào thét của Đông Hoàng bên kia.
Người Đại Hạ cả, thấy dường như họ đã thực sự tìm được một người đáng tin cậy.
Mọi người đều hô lên:
"Nhạc Linh Linh, cố lên!"
"Nhạc sư tỷ, cố lên!"
"Linh Linh, cổ lên"
Mà giờ phút này, Kameda Daisuke đang ở trên lôi đài nghe được một loạt âm thanh cổ vũ Nhạc Linh Linh vang lên như từng đợt thủy triều.
Mà anh ta cũng chỉ cười cười.
"Người đẹp à, cô nổi tiếng thật đó! Tôi thấy cô không cần phải làm võ giả đầu, chi bằng đến Đông Hoàng của chúng tôi làm thần tượng đi!" Kameda Daisuke cợt nhả nói.
Nhạc Linh Linh nhíu chân mày: "Bớt nói nhảm, muốn đánh thì mau đánh đi!"
Kameda Daisuke lắc lắc đầu: "Không không không, người đẹp à, cô đẹp như vậy thì cần gì thô lỗ thế chứ?"
"Cô chỉ là một cô gái yếu đuối, hoàn toàn không phải là đối thủ của tôi.
Sao tôi có thể nhẫn tâm ra tay với cô được?"
"Tôi không giống bọn họ, không có chút thương hoa tiếc ngọc nào!"
Kameda Daisuke nói xong thì lấy ra một tấm danh thiếp, giả bộ muốn đưa cho Nhạc Linh Linh.
"Người đẹp, bây giờ mau xuống lôi đài đi, tôi không nỡ ra tay với cô đâu! Sau khi xuống dưới rồi, nhớ liên lạc với tôi nha?"
Nhạc Linh Linh hừ lạnh một tiếng, bộc phát nội kình đánh nát tấm danh thiếp trong tay Kameda Daisuke.
Tuy cô ta không nói gì thế nhưng có thể thấy rõ ý chí chiến đấu!
Trên mặt Kameda Daisuke vẫn như cũ, không có sự hoang mang nào: "Người đẹp, cô có ý gì?"
Nhạc Linh Linh đã mất kiên nhẫn từ sớm: "Câm miệng! Đừng nói nhảm, một lát nữa tôi đập cho anh răng rơi đầy đất, khiến anh không nói được nữa!"
Trọng tài thấy thế, nhanh chóng tuyên bố chính thức bắt đầu trận chiến.
Ngay khi tiếng còi bắt đầu vang lên, Nhạc Linh Linh lao thẳng về phía Kameda Daisuke mà không hề do dự.
"Bạch Vân xuất thế!".
Nhạc Linh Linh khẽ kêu một tiếng, rút thanh kiếm mỏng ở bên hông ra, cả người cùng với thanh kiếm trong tay nhảy vọt lên lao về phía Kameda Daisuke.
Hai mắt của Kameda Daisuke đột nhiên mở to, dường như anh ta không ngờ một cô gái nhỏ nhìn bề ngoài thì yểu điệu, lúc ra tay lại có một chiêu thức sắc bén như vậy.
Anh ta vội vàng né tránh, mũi kiếm chỉ vừa chạm tới một bên tại của Kameda Daisuke.
Tấn công không thành, Nhạc Linh Linh cũng không nản chí hay thất vọng.
Bởi vì Nhạc Linh Linh biết rằng cô ta vô cùng có niềm tin vào việc bản thân có thể đánh bại đối thủ.
Nhưng thực lực của đối phương cũng không yêu!
Bất luận ở trong lòng Nhạc Linh Linh có bao nhiêu sự chán ghét đối với Kameda Daisuke trước mặt.
Nhưng, Nhạc Linh Linh không thể không thừa nhận, Shinobu trẻ tuổi nhất của Đông Hoàng này là một đối thủ đáng gờm đối với cô ta!
Vì vậy, Nhạc Linh Linh phải dốc hết toàn lực để đối phó!
Kameda Daisuke né được một chiều, tất nhiên nhanh chóng đánh trả.
Kiểm từ trong tay áo bay ra, tấn công nhanh như chớp về phía Nhạc Linh Linh.
Nhạc Linh Linh thấy thế, quát to chiêu thức “Hữu phượng lại nghi.
Cả người cô ta bỗng chốc giống như một con phượng hoàng trên Cửu Tiêu!
Hệt như phượng hoàng đang giang cánh, có thể bay được tới ngàn dặm!
Nhạc Linh Linh không ngừng né tránh dưới sự tấn công của Kameda Daisuke.
Dáng người uyển chuyển, ánh sáng đỏ lóe lên theo từng bước chân.
Thân người bộc lộ ra vẻ rộng lớn và uy nghiêm, dáng vẻ duy nhất của truyền nhân phái Hoa Sơn.
Giống như một con phượng hoàng lửa bước ra từ trong lửa đỏ đang hừng hực muốn đốt cháy tất cả xuất hiện trước mắt mọi người!
Kameda Daisuke cười: "Thú vị, thú vị!"
Toàn bộ kiếm trong tay bay ra, một lần nữa trở lại trên tay Kameda Daisuke.
Kameda Daisuke đang chuẩn bị chiếu tiếp theo.
Còn chưa kịp thực hiện, Nhạc Linh Linh đã nắm được sơ hở trong công kích của Kameda Daisuke, vội vàng sử dụng chiêu thức thứ ba của Hoa Sơn tuyệt học...!
Thiên khôn đảo huyền!.