Tân Vũ Phong nhướng mày, có vẻ hơi cảm động.
Đối mặt với những lời thỉnh nguyện của mọi người, cuối cùng anh nói: “Các người, thực sự muốn tôi lên sân đá Lăng Khiếu Thịnh xuống sao?”
“Đúng vậy, Tân Vũ Phong, ở đây không ai có thể làm được ngoại trừ cậu cả!”
“Tân Vũ Phong, anh không thể cứ khoanh tay đứng nhìn Lăng Khiếu Thịnh quỳ lạy đám người Đông Hoàng đúng không?”
“Đúng đấy Tân Vũ Phong, cậu không thể không làm được đúng không?”
“Tân Vũ Phong…”
Hết lời thỉnh cầu này đến lời thỉnh cầu khác.
Thậm chí trong đó còn có cả những cách khích tướng.
Tân Vũ Phong sờ sờ cắm, cười khẩy một tiếng.
Không ai chắc chẩn rắng anh đang nghĩ gì.
Tân Vũ Phong liếc nhìn võ đài, chậm rãi nói: “Muốn đá Lăng Khiếu Thịnh xuống, đương nhiên không vấn đề gì.”
Ngay sau khi lời này được nói ra, vẻ mặt của tất cả mọi người trong Đại Hạ lập tức vừa sốc vừa mừng.
Tân Vũ Phong nói như vậy là có ý gì?
Đồng ý đạp Lăng Khiếu Thịnh xuống sân để ngăn Lăng Khiếu Thịnh tiếp tục làm mất mặt sao?
Mọi người vừa mới biểu hiện vui mừng được một tí thì lời nói của Tân Vũ Phong lại thay đổi.
“Nhưng mà…”
“Chính các người cũng nói, ở đây chỉ có tôi mới có thể làm được”
“Cũng chỉ có tôi mới có thể đánh bại Hirano trong trận đấu đồng đội tiếp theo.”
“Thậm chí trong số những võ giả không lên sân của đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng còn có thể có những tuyển thủ còn mạnh hơn cả Hirano.”
“Nếu bây giờ tôi lên sân và đá Lăng Khiếu Thịnh ra, tất nhiên, tôi có thể ngăn Lăng Khiếu Thịnh tiếp mất mặt trên sân khấu.”
“Nhưng tôi cũng sẽ vì thế mà bị tước tư cách tiếp tục tham gia cuộc thi.”
‘Vẻ mặt Tân Vũ Phong lạnh lùng: “Thể diện mất rồi có thể dành lại, Nhạc Linh Nhi đã làm một lần rồi.”
“Nhưng nếu tôi bị tước tư cách tham gia trận đấu ‘Vẻ mặt Tân Vũ Phong nghiêm trọng, anh nghiêm nghị nói: “Tôi có thể chấp nhận được kết quả này, dù sao thì mục đích cuối cùng trong chuyến tới Đông Hoàng lần này của tôi cũng không phải là tham gia đại hội võ lâm.”
“Dù sao thì tôi cũng đã nói hết lời rồi.
Nếu các người có thể chấp.
nhận, bây giờ tôi bị tước tư cách tham gia trận đấu thì tôi cũng không có ý kiến gì”
“Tôi có thể lôi đầu Lăng Khiếu Thịnh từ trên sân xuống, mọi người muốn sao gì muốn.”
Mặt Tân Vũ Phong lạnh lùng, giống như đang nói một chuyện không liên quan đến mình vậy.
Tuy nhiên, lời nói này khiến sắc mặt vốn đầy kì vọng của mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều lộ ra vẻ do dự.
Nếu như Tân Vũ Phong lên sân vào lúc này, anh chắc chẳn có thể kéo Lăng Khiếu Thịnh ra khỏi sân.
Tân Vũ Phong đã xác nhận điều này rồi.
Có thể ngăn Lăng Khiếu Thịnh làm mất mặt Đại Hạ mà quỳ xuống trước những người của Đông Hoàng trên sân.
Nếu lúc này Tân Vũ Phong lên sân, dĩ nhiên có thể ngăn cản Lăng Khiếu Thịnh tiếp tục làm chuyện mất mặt.
Nhưng cứ như vậy, chắc chắn Tân Vũ Phong sẽ bị tước tư cách thi đấu lần sau vì phạm vi.
Thời khắc Lăng Khiếu Thịnh cúi đầu khom minhg.
Thực ra đã là một sự mất mặt lớn rồi!
Mặt mũi của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, Mặt mũi của toàn Đại Hạ, mặt mũi của các võ giả Đại Hạ…
Ngay lúc Lăng Khiếu Thịnh vừa khom lưng thì đã bị đám người Đông Hoàng giẫm lên rồi.
Cho dù Tân Vũ Phong có đá Lăng Khiếu Thịnh xuống đi chăng nữa, thì người đã mất thì không lấy lại được.
‘Và giống như lời Tân Vũ Phong nói.
Thể diện mất rồi thì có thể dành lại được.
Nhạc Linh Linh đã làm được điều này.
Trước khi cô ta lên sân, tất cả những người lên sân trước dó của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều thất bại thảm hại.
Mất hết mặt mũi.
Nhưng chiến thắng của Nhạc Linh Linh đã giành lại chút thể diện cho mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ.
Ai cũng phải công nhận rằng thực lực của Hirano rất mạnh.
Mặc dù anh ta kiêu ngạo và đáng ghét, nhưng cái mạnh của Hirano là thật..