Chính là môn sinh đắc ý của Takeshi Kitano, Hirano!
Hirano đối mặt với Tân Vũ Phong khá là hưng phấn nghiến răng nghiến lợi.
“Tân Vũ Phong ơi Tân Vũ Phong vừa nãy đánh thoải mái không?”
Trên mặt của anh ta con mang theo một nụ cười uy hiếp, đáng tiếc, bởi vì những tia sắc xanh tím ở trên mặt kia của anh ta, mấy phần uy hiếp này, cũng không hề mang lại chút cảm giác uy hiếp cho Tân Vũ Phong.
Ngược lại còn khiến người ta cảm thấy, thật buồn cười!
Tân Vũ Phong bờ môi lộ ra một nụ cười chế nhạo sau đó, mở miệng trả lời…
“Rất thoải mái!”
Hirana sắc mặt thay đổi.
Anh ta không ngờ được, Tân Vũ Phong lại thật sự sẽ trả lời!
Hơn nữa câu trả lời của Tân Vũ Phong, còn lại căm hận người như: Vậy.
Hirano thu lại nụ cười trên mặt, sau đó nhìn chằm chẳm vào Tân Vũ Phong, ánh mắt vô cùng ảm đạm, dường như là muốn xé nát Tân Vũ Phong thành từng mảnh.
“Tân Vũ Phong, anh đợi đấy!”
“Bây giờ quỷ kiếm Muramasa đã trở lại tay tôi, anh không thể là đối thủ của tôi!”
Nói xong, quỷ kiếm Muramasa trong tay của Hirano vung lên về phía Tân Vũ Phong.
Anh ta dường như đem toàn bộ nội công dồn vào trong cú đánh này!
Không thành công, không phải là người!
Một ánh sáng của đao rực rỡ chói mắt, dường như chiếu toàn bộ trận quán sáng lên rực rỡ!
Hirano dự định là một chiêu đánh bại Tân Vũ Phong, để rửa sạch sự nhục nhã!
Đương nhiên, anh ta đã tính toán rồi, sau khi đánh bại Tân Vũ Phong, mình nhất định đánh cho Tân Vũ Phong một trận tơi bời.
Nếu không quả thật thì không có cách nào rửa sạch, nỗi nhục nhã của bản thân vừa nãy phải chịu đựng!
Một đao này, đến thật hung hăng.
Dường như là ánh sáng của đao muốn che kín trời trăng, dường như gặp tất cả những thứ ở trước mặt đều muốn chém nát hết!
Bao gồm cả Tân Vũ Phong ở trước mặt!
Nhưng Tân Vũ Phong đối mặt với chiêu này, vẫn không hề né tránh.
Hirano ở trước mặt anh múa đao…
Nó có thể nói là không chút đáng kể nào!
Tân Vũ Phong vẻ mặt lạnh lùng, một tay sờ vào đao Bắc Thần ở bên hông, sau đó nhẹ nhàng vung ra…
Một đao ra, cũng từ trong đao mà phát ra, hướng về phía Hirano đánh tới.
Hai đao đối diện với nhau!
Rầm một tiếng, ở giữa không trung đối diện nhau!
Tân Vũ Phong tùy ý vung ra một đao cương với Hirano đang dốc hết sức lực, dường như tiêu hao tất cả nội công, đánh bạc tất cả ở một đao này!
Kết quả cuối cùng là – Khi hai đao tiếp xúc với nhau, bắt đầu trung hòa vào nhau, đối lập vỡ vụn.
Trong thời gian nháy mắt.
Hai đao khí, hoàn toàn hòa lẫn vào nhau.
Ở trong không trung, ngay đến cả một mảnh vỡ cũng không còn lại.
Hirano sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch ra.
Tại sao lại như vậy?
“Đúng! Giết anh ta đi!”
“Giết cái thắng cha kia, vì võ sĩ của Đông Hoàng chúng ta mà dương oai, đừng để mất mặt chứ!”
Hirano nghe thấy tiếng ở dưới khán đài, mặt lộ ra vẻ cay đẳng.
Giết Tân Vũ Phong?
Anh ta cũng rất muốn!
Nhưng, vậy cũng phải xem anh có bản lĩnh kia hay không chứ!.