Dù nói thế nào đi chăng nữa, Đông Hoàng vẫn đang chiếm ưu thế sân nhà.
Hơn nữa, số người tới xem trận chiến lần này so với số người tới xem đại hội giao lưu võ thuật Đông Hoàng đông hơn nhiều.
Lúc tổ chức đại hội giao lưu võ thuật Đông Hoàng, hầu hết người Đông Hoàng đều cho rằng, lần này Đông Hoàng nhất định có thể nắm chắc được chiến thắng.
Thế nên, mãi tới khi Tân Vũ Phong hạ gục Hirano trong vòng đấu loại, trước lúc Hirano bị đánh cho tơi bời hoa lá, gần như không có ai ở Đông Hoàng quan tâm tới cái đại hội giao lưu võ thuật Đông Hoàng này.
Mà bây giờ, trận đấu này đại diện cho việc Đông Hoàng có thể lấy lại vinh quang của mình nữa hay không.
Không chỉ có những người trong đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng, còn có rất nhiều tộc trưởng của những gia tộc lớn ở Đông Hoàng.
Chỉ cần nhìn cách ăn mặc đã biết người trước mặt có thân phận không tầm thường.
Bởi vì trên người bọn họ đều đang mặc trang phục truyền thống của Đông Hoàng, thêm nữa không phải là kiểu quần áo mặc hàng ngày, nói cách khác là cực kì trang trọng.
Rõ ràng chỉ có dịp trọng đại mới mặc mấy thứ này lên để ra ngoài.
Ánh mắt Tân Vũ Phong lướt qua đám người ăn mặc trang trọng kia.
Tân Vũ Phong biết, nhất định trong đám người này, sẽ có người của bốn gia tộc lớn ở Đông Hoàng.
Thậm chí có cả Có thể có cả tộc trưởng của bốn gia tộc lớn ở Đông Hoàng.
Nói không chừng trong đó còn có cả tên ác độc đã hành hạ Bạc Hứa Trạch đến chết đến từ tộc Miyamoto.
Mặc dù Tân Vũ Phong không biết tên đó là ai.
Nhưng Tân Vũ Phong biết rõ, sớm muộn gì anh cũng giết chết cái tên khốn đó!
Dùng sự sụp đổ của gia tộc Miyamoto, để tế linh hồn trên trời của Bạch Hứa Trạch.
Nhất định!
Trong ánh mắt của Tân Vũ Phong xẹt quá một tia sáng.
Ngay sau đó, bên phía Đông Hoàng, nổ ra một cuộc hỗn loạn nho nhỏ, Bao gồm cả những người có thân phận không bình thường của các gia tộc lớn được phải đến xem trận chiến, lúc này đều dùng dáng vẻ cung kính, hạ mày cúi mắt.
Đám người Đông Hoàng vốn đang nhung nhúc chen chúc nhau, bỗng nhanh chóng rát sang hai bên nhường đường cho người đó.
Đám người của đoàn võ thuật Đông Hoàng thấy vậy, sôi nối đoán già đoán non.
“Có phải Kitano Takeshi tới rồi không?”
“Kitano Takeshi đến sớm thế sao? Mới có mấy giờ chứ?”
“Nhưng thái độ bên Đông Hoàng sao lại thay đổi nhanh như vậy, rõ ràng là có vị quý nhân nào đó ra mặt rồi đó!”
Theo dòng bàn tán sôi nổi của đám người Đại Hạ, đáp án đã được tiết lộ.
Một khuôn mặt nghiêm túc, một người phụ nữ trung niên mặc vest bước ra từ trong đám người, phía sau còn có rất nhiều thủ vệ đi theo.
Sau đó, một khuôn mặt nhỏ nhản thanh tú lộ ra, để kiểu tóc truyền thống của Đông Hoàng, hai bên râu dế ngắn đến má như được thước cắt ngang qua.
Phía sau xõa làn tóc dài tới eo, trên đầu đeo đủ thứ trang sức, trên người mặc một bộ kimono màu vàng điểm hoa anh đào.
Nhạc Linh Linh chỉ cần nhìn một cái là nhận ra ngay.
Cũng có thể nói, từ giây phút người Đông Hoàng muốn đem công chúa Mỹ Đại Ngư phối duyên với Tân Vũ Phong, Nhạc Linh Linh đã luôn theo dõi đối phương rồi!
“Là công chúa Mỹ Đại Ngư!”
Nhạc Linh Linh ngạc nhiên hô lên một tiếng.
“Công chúa Mỹ Đại Ngư?”
Không ít người Đại Hạ trong phút chốc nhắc lại lời nói của Nhạc Linh Linh.
Đây chính là người đẹp số một ở Đông Hoàng đó!
Thế mà lại lộ mặt rồi á!
Cả đám người trong phút chốc nhìn chắm chằm khuôn mặt của công chúa Mỹ Đại Ngư, mắt dán chặt không rời.
Nhưng rất nhanh, đám người bèn mất đi hứng thú.
*À, người này là người đẹp nhất Đông Hoàng sao, còn không đẹp bằng quận chúa Ngọc Linh Long của chúng ta nữa..”.