Không chỉ một mình công chúa Mỹ Đại Ngư cảm thấy khó chịu về câu nói “mỹ nhân kế” của Nhạc Linh Linh.
Trong số những người có mặt ở đây còn có cả anh chị em của công chúa Mỹ Đại Ngư, thậm chí gần như tất cả những người ở đây đều là người bảo vệ của cô ta.
Làm sao có thể để một ả phụ nữ Đại Hạ chỉ tay chỉ chân nói công chúa Mỹ Đại Ngư thế này thế kia được?
Mặc dù những gì Nhạc Linh Linh nói không quá nặng lời.
Nhưng trong hoàn cảnh như hiện giờ, ba chữ “mỹ nhân kế nói thế nào cũng không phải là một từ mang nghĩa tốt.
Bên phía Đông Hoàng lập tức có người đứng ra.
“Con ranh kia, nói cái gì vậy hả?”
“Hoàng thất Đông Hoàng chúng ta gả công chúa Mỹ Đại Ngư cho võ giả Tân Vũ Phong của mấy người thì đó là vinh hạnh của Tân Vũ Phong”
“Cô không biết tốt xấu gì lại còn hóng chuyện gì?”
“Đúng vậy, cô ta hóng hớt cái gì không biết?”
này liên quan gì tới cô ta?”
“Người của Đại Hạ sao người nào người nấy đều không biết tốt xấu như vậy?”
Người của Đông Hoàng mắng chửi Nhạc Linh Linh như vậy, những người khác làm sao có thể ngồi yên được.
Nhất là khi những gì Nhạc Linh Linh nói chính là những gì mà người Đại Hạ muốn nói.
Nhạc Quốc Phong là bố của Nhạc Linh Linh đương nhiên sẽ không chịu nhường trong chuyện này.
Nhạc Quốc Phong tiến lên phía trước một bước, đứng bên cạnh Nhạc Linh Linh.
Ông ta từ lâu đã là chưởng môn của phái Hoa Sơn, cảm giác uy nghiêm của một bậc người trên thể hiện rõ ràng ra bên ngoài.
Nét mặt Nhạc Quốc Phong nghiêm nghị, ông ta nhìn về phía Đông.
Hoàng, khí tràng trên người không hề thua kém so với hoàng thất của Đông Hoàng Ông ta cau mày, lập tức lên tiếng nói: “Những gì con gái tôi nói không hề sail”
“Lúc đầu, võ giả Tân Vũ Phong của chúng tôi giành được thẳng lợi ở đại hội giao lưu võ đạo, chẳng lẽ đám người Đông Hoàng mấy người không tìm hết mọi cách để lôi kéo sao, còn nói rằng nếu lôi kéo được.
Tân Vũ Phong về phía Đông Hoàng mấy người sẽ đổi quốc tịch cho.
Tân Vũ Phong, thậm chí còn lấy công chúa Mỹ Đại Ngư ra làm mồi nhử?”
*Còn Tân Vũ Phong của chúng tôi từ chối nhập quốc tịch Đông Hoàng.
Mấy người sợ rằng khó có thể tránh khó được kết cục thảm bại trên đại hội giao lưu võ đạo nên mới tổ chức buổi so tài hôm nay”
“Những gì tôi nói chẳng lẽ không phải là sự thật?”
Giọng nói của Nhạc Quốc Phong không lớn nhưng chưa nội kình, âm thanh rõ ràng, tất cả mọi ngư u có thể nghe thấy.
Khuôn mặt của những người Đông Hoàng lập tức trở nên rất xấu hổ.
Những gì Nhạc Quốc Phong quả đúng là sự thật.
Đám người Đông Hoàng sợ thất bại trên đại hội giao lưu võ đạo, danh dự không thể cứu vãn được nữa nên mới nói rắng muốn để Tân Vũ Phong nhập quốc tịch Đông Hoàng.
Thậm chí còn không tiếc dùng điều kiện, nói sẽ gả công chúa Mỹ Đại Ngư cho Tân Vũ Phong để lôi kéo anh.
Sau khi lôi kéo Tân Vũ Phong thất bại, thật sự không còn cách nào khác, Đông Hoàng mới đưa võ giả Kitano Takeshi ra, đại biểu cho.
Đông Hoàng tuyên chiến với võ giả của Đại Hạ.
Hiện giờ, những điều này bị bới móc hết ra…
Bên phía Đại Hạ không muốn nế mặt Đông Hoàng cho dù là ít hay là nhiều.
Trong thời gian ngắn, bên phía Đông Hoàng không ai lên tiếng trả lời.
Dù nói thế nào thì hai bố con Nhạc Linh Linh bên phía Đại Hạ cũng nói sự thật.
Những người Đại Hạ đứng đẳng sau bắt đầu châm chọc bên phía của Đông Hoàng.
“Sao vậy, bị nói trúng tim đen, không nói được gì nữa à?”
“Đúng vậy, mấy cái mưu hèn kế bẩn đó của mấy người mà còn định qua mặt ai?”
“Mấy người tưởng rằng chỉ còn một mình Đại Hạ chúng tôi biết những điều này sao? Cả thế giới này, chỉ cần ai mắt sáng, không bị mù đều có thể nhìn ra”
“Đúng là không biết xấu hổ, mọi chuyện đã đến nước này rồi mà vẫn còn mặt mũi đứng ở đây khiêu khích chúng tôi…
“Đúng thật là, không ngờ lại tới khiêu khích chúng tôi”
“Người mới của Đông Hoàng đánh không lại Tân Vũ Phong của chúng tôi, cao thủ võ thuật s¿ của bọn chúng cũng đánh không lại chiến thần Thiên Vũ của chúng ta”
Lời này vừa được nói ra, bên phía Đông Hoàng lập tức ồn ào ầm ï.
Lúc trước nói tới mấy mưu hèn kế bẩn, Đông Hoàng không có gì để phản bác.
Nhưng dám nói những lời ngông cuồng về cuộc so tài này, ai có thể chịu đựng được chứ?.