Đối phương người Đông Hoàng kia đau khổ cầu xin.
“Chỉ cần không giết tôi, không cần biết anh muốn đi đâu… tôi bây giờ lập tức đưa anh đi”
Tân Vũ Phong hừ lạnh một tiếng.
Đồng thời lúc này, cơ quan đầu não của gia tộc Miyamoto.
“Bố! Con đều nói rồi, chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ kia đến Đông Hoàng của chúng ta, tuyệt đối không phải chuyện gì!”
“Bây giờ còn quan tâm gì đến Đỉnh Cửu Châu nữa? Nếu như không.
xử lý chiến thần Thiên Vũ kia kịp thời, sợ là chúng ta cũng không giữ nổi Đỉnh Cửu Châu nữa!”
Bố của Miyamoto Yuichi, Miyamoto Takuro nghe thấy lời của anh ta, lại chỉ hừ lạnh một tiếng.
“Một tên võ giả hèn mọn của Đại Hạ, cũng đáng để con hoảng sợ như thế?”
Miyamoto Yuichi lập tức phản bác lại: “Bố! Đó đâu phải là một tên võ giả bình thường của Đại Hạ? Đó chính là chiến thần Thiên Vũ của.
Đại Hạ! Trước đó đã hoàn toàn đánh bại Kitano Takeshi, đệ nhất cao thủ giới võ đạo của Đông Hoàng chúng ta!”
Vẻ mặt của Miyamoto Takuro u ám: “Một tên Kitano Takeshi hèn mọn! Nhân coi Kitano Takeshi là đệ nhất cao thủ giới võ đạo của Đông Hoàng, chẳng lẽ bây giờ con cũng nghĩ như thế?”
Miyamoto Yuichi lập tức cúi đầu.
“Không phải, bố, con đương nhiên biết, chiến lực mạnh nhất Đông.
Hoàng bây giờ, phải là bố.
“Nhưng con vẫn lo lắng, chuyện của Tân Thiên Vũ kia…”
“Phải biết răng, mười tám điểm đóng quân trước kia của chúng ta đóng ở Vân Ninh của Đại Hạ, khi con rời đi, trong một đêm, đã bị Tân Vũ Phong huỷ diệt toàn bộ, một người sống cũng không giữ…”
Vẻ của Miyamoto Takuro càng u ám thêm: “Loại lời đồn như thế con cũng tin?”
Trên mặt Miyamoto Yuichi có chút hoảng hốt: “Đây… cũng không coi là lời đồn!”
Miyamoto Takuro lạnh giọng nói: “Người của mười tám điểm đóng quân ở Vân Ninh, toàn bộ đều chết, đến lúc đó chân tướng rốt cuộc như thế nào, còn không phải là do bên Đại Hạ bịa đặt hay sao?”
“Bọn họ nói, một mình Tân Thiên Vũ làm, thì chính là một mình Tân Thiên Vũ làm?”
“Rõ ràng là trò cười!”
Trên mặt Miyamoto Yuichi lộ ra vẻ bừng tỉnh ngộ: “Bố… bố là nói, người chân chính huỷ diệt mười tám điểm đóng quân của chúng ta ở Vân Ninh, còn có người khác, Tân Thiên Vũ có lẽ có tham gia, nhưng tuyệt đối không thể là một mình Tân Vũ Phong huỷ diệt?”
Miyamoto Takuro nhìn Miyamoto Yuichi một cái: “Coi như con vẫn còn chút đầu óc!”
Miyamoto Yuichi nhấp môi, không nói chuyện.
“Bố, nhưng cho dù như thế, chúng ta vẫn là nên cũng có phòng bị mới được, không cần biết nói thế nào, Kitano Takeshi quả thực là công lực mạnh mẽ, Tân Thiên Vũ thật sự là đánh bại Kitano Takesihi..”
Miyamoto Takuro có chút không kiên nhãn, phất phất tay: “Được rồi! Không cần nói thêm nữa!”
“Một tên Tân Thiên Vũ hèn mọn, cũng đáng để chúng ta chú ý như thế?”
“Lẽ nào con không biết, so với tên Tân Thiên Vũ kia, thì nhiệm vụ lớn nhất của gia tộc Miyamoto chúng ta bây giờ là gì?”
“Nếu như chúng ta còn phá giải Đỉnh Cửu Châu, bí mật chịu tải số.
mệnh trong đó thì chuyện chúng ta có Đỉnh Cửu Châu, sợ là không giấu nổi nữa!”
“Đến lúc đó, hoàng thất Đông Hoàng đến đây chất vấn, muốn lấy Đỉnh Cửu Châu đi, thì thời cơ kế hoạch của chúng ta phải giành trước, nếu không thì đều làm việc bận rộn vô ích rồi, làm cái bọc tiếng ác cho hoàng thất vô ích rồi”
Miyamoto Yuichi cúi đầu thật sâu, cắn chặt môi.
“Vâng, bố, con biết rồi.
“Con đi ra đây”
Miyamoto Takuro ừ một tiếng, thậm chí còn không thèm mở mắt ra nhìn con trai mình một cái, cúi đầu tiếp tục xử lý cái gì đó.
Trong lòng Miyamoto Yuichi liên tục thở dài, cẩn thận từng chút đi ra khỏi thư phòng của Miyamoto Takuro.
Thế nhưng chính tại lúc này.
Miyamoto Yuichi vừa mới chân trước ra khỏi thư phòng của Miyamoto Takuro, chân sau lại có người vẻ mặt hoảng sợ chạy vào.
“Không hay rồi, thiếu chủ không hay rồi!”
Miyamoto Yuichi ngẩn ra: “Chuyện gì?”.