Phục Ma Môn chính là môn phái thiên về Phật giáo, đệ tử tuy tu theo Phật nhưng chú trọng giết chứ không độ, giết để ngăn cản giết, lấy máu để ngăn máu, thân thể có sức mạnh vô cùng lớn.
Người ở các tôn phái ẩn môn thường nói đùa rằng Phục Ma Môn chính là môn phái có thánh tăng bạo lực.
Ngoài tam sơn và ngũ môn ra, còn có bảy mươi hai tông, mà mỗi tông đều sức mạnh riêng, tuy có yếu hơn một chút so với những môn phái kể trên, nhưng trên thực tế, thực lực của đệ tử trong bảy mươi hai tông này đều hơn hẳn những môn phái khác.
Người đời thống nhất gọi tất cả những môn phái này là tông môn ẩn môn, ngoài những môn phái này còn có rất nhiều người tu luyện đơn lẻ, mỗi người đều có sức mạnh thần thông nhưng lại không mấy khi xuất hiện.
Sau khi Tân Vũ Phong xuống máy bay, không ngờ lại gặp hai người quen đến đón.
Một người là Quách Thành, người mà Tân Vũ Phong chưa từng nghĩ đến.
Trong chuyến đi đến La Phù Sơn, trong doanh trại Thần Sách, chắc chắn sẽ có người đến đón anh, Quách Thành chính là trinh thám của doanh trại Thần Sách ở Vân Thành, người đã tiếp ứng Tân Vũ Phong khi anh xông vào hang ổ của đám người Đông Hoàng.
Quách Thành có chút xấu hố khi nhìn thấy Tân Vũ Phong.
“Thiên Vũ đại nhân… cái này, lần này tôi đến tiếp đón anh là do trong người Tiêu Mặc Chiến đại nhân có chút vấn đề nên không tiện ra mặt”
Tân Vũ Phong gật đầu, thể hiện đã hiếu.
Mà người còn lại chính là đệ tử của Long Hổ Sơn, Công Tôn Vũ.
Khi Tân Vũ Phong nhìn thấy Công Tôn Vũ, trên mặt thoáng qua một tia kinh ngạc.
Công Tôn Vũ chủ động chào hỏi: “Khu, anh Tân.”
Nói đúng ra, Công Tôn Vũ kỳ thực cũng được xem như cháu trai của Tân Vũ Phong, dù sao thì sư phụ Lão thiên sư của Công Tôn Vũ chính là bạn bè tốt của Tân Vũ Phong…
Tân Vũ Phong hỏi: “Tại sao anh lại ở chỗ này?”
Công Tôn Vũ trả lời: “La Phù Sơn tổ chức đại hội tỷ thí võ thuật, thân là một đệ tử lớn của Long Hổ Sơn, đương nhiên tôi phải thay mặt Long Hổ Sơn tham dự rồi.”
“Tôi nghĩ anh sẽ tới nên đã chờ ở đây”
Tân Vũ Phong cười nói: “Tất nhiên là tôi sẽ đến rồi, cái này còn cần nghĩ sao?”
Công Tôn Vũ ho khan.
Tân Vũ Phong giới thiệu Quách Thành và Công Tôn Vũ với nhau, dù sao trong chuyến đi tới La Phù Sơn này, có lẽ ba người sẽ đồng hành cùng nhau.
Quách Thành và Công Tôn Vũ chào hỏi nhau, sau đó nói với Tân Vũ Phong: “Thiên Vũ đại nhân, xe đã chuẩn bị xong rồi mời anh lên xe.”
Công Tôn Vũ hất tung vạt áo trong tay áo: “Cần gì phiền phức như vậy? Anh Tân, lần này tôi sẽ cho anh xem Long Hổ Sơn của chúng tôi tài giỏi đến thế nào”
Công Tôn Vũ nói, sau đó lấy ra một lá bùa, trong miệng lẩm bẩm gì đó, lá bùa trong tay đột nhiên bốc cháy.
Chẳng mấy chốc, lá bùa trong tay anh ta đã hóa thành một luồng xanh, cứ thế bay lên trời.
.
Truyện Sủng
Chẳng bao lâu sau, Tân Vũ Phong liền nhìn thấy một đóa hoa, sau đó trước mắt anh lại xuất hiện một dãy núi rồi.
Núi cao, gió nhẹ mây bay, tiếng chim hót líu lo không dứt, tiếng nước chảy róc rách khiến lòng người cũng trở nên trong trẻo.
“Oạ…
Âm thanh vang lên lập tức phá hủy cảnh đẹp trước mặt.
Khóe mắt Tân Vũ Phong giật giật, quay đầu nhìn Quách Thành đang cúi người nôn thốc nôn tháo.
“Cái này…
Công Tôn Vũ ho khan một tiếng: “Có lẽ là do năng lực tu vi của anh Quách, anh ấy không chịu nổi chiêu thức dịch chuyển này”
Hai người cùng Quách Thành đi nghỉ ngơi một hồi, sau đó mới đi bộ đến điểm tập trung.
Ngay tại lối vào của La Phù Sơn có một trận pháp lớn, chớp mắt Công Tôn Vũ đã dịch chuyển thành lối vào trước đây của La Phù Sơn, nơi mà bây giờ đã thay đối không ít.
Dù sao thì chỗ hiện tại của họ cũng cách không quá xa so với điểm dừng chân.
Với đôi chân bình thường của Tân Vũ Phong, chắc chỉ mất khoảng một phần tư giờ để đến cửa La Phù Sơn.
Nhìn thấy đám người đông nghịt trước mặt, ngay cả Tân Vũ Phong cũng không khỏi hít sâu một hơi.
Đại hội lần này cũng có quá nhiều người đến tham dự rồi….